HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Hắn lại nói tiếp:

- Nếu như các vị không có chuẩn bị, ta khuyên các ngươi không nên tiến lên, khói độc trong vụ mai chi địa thập phần đáng sợ, Vũ Hoàng bát giai tam trọng cũng khó ngăn cản, không cẩn thận sẽ phải chết tại nơi này.

Ba đại tộc nhân hoàn toàn há hốc mồm, trong nội tâm trầm xuẩn, bọn họ không có chuẩn bị đặc biệt thì làm sao vượt qua nơi này?

Thật vất vả tới nơi này bảo bọn họ lui về, nội tâm bọn họ không cam lòng, huống chi trong hoang nguyên sau lưng còn có Sa Lịch vương đáng sợ, bằng vào ba đại gia tộc sẽ chết trong tay Sa Lịch vương.

Nhìn thấy ba đại tộc ngây ngốc, các thế lực Lăng Không động hả hê nhìn sang.

Ba đại tộc do dự sau đó xuất ra một viên đan dược giải độc.

Đến thăm dò chỗ thần bí, bọn họ cũng không phải không có chuẩn bị, cũng có chuẩn bị đan dược giải độc.

Long Nguyên nhắc nhở:

- Các vị, khói độc trong vụ mai chi địa thập phần đáng sợ, đan dược giải độc bình thường không có tác dụng, các ngươi phải chú ý.

Diệp Huyền nhìn thấy Lâm gia và Từ gia phục dụng đan dược liền cau mày nói:

- Lâm Bác trưởng lão, Từ Chấn trưởng lão, các ngươi ăn Giải Độc Đan thất phẩm bình thường tuy có thể giải trừ đại đa số khói độc nhưng nó không có hiệu quả với hủ cốt linh chướng đâu.

Thần sắc đám người Lâm Bác cứng lại, bọn họ tới từ phủ Thiên Đô nên biết rõ tạo nghệ luyện dược của Diệp Huyền, hắn nói không có hiệu quả gì thì khẳng định không có hiệu quả gì.

Lúc này Úy Trì Bất Công đột nhiên cười nói:

- Các vị, xem tại tất cả mọi người là gia tộc trong phủ Thiên Đô, như vậy đi, Úy Trì gia chúng ta còn có không gian trong Thiên Kình Bình Quang Tán, có thể cho một gia tộc tiến vào, gia tộc nhà ai nguyện ý có thể nói với lão phu một tiếng, nhưng cần phải trả giá mới được.

Chu Việt Đình cau mày nói:

- Không biết Úy Trì Bất Công gia chủ nói cái giá lớn là thế nào?

- Ha ha, vậy thì phải xem thành ý của các vị.

Úy Trì Bất Công nói rất rõ ràng, chính là muốn ba gia tộc cạnh tranh nhau.

- Diệp thiếu...

Người Từ gia và Lâm gia lập tức nhìn sang Diệp Huyền:

- Không biết Diệp thiếu có còn GIải Độc Đan dư hay không, hai nhà chúng ta nguyện ý mua sắm.

So sánh với Úy Trì Bất Công, bọn họ vẫn tin tưởng Diệp Huyền.

Diệp Huyền nghĩ lại và nói:

- Ta tự nhiên có Giải Độc Đan nhưng nếu các ngươi cần, ta sẽ thu giá cả các ngươi giống với Tiêu gia, như vậy mỗi nhà giao ba thành thu hoạch cho ta.

Thòi điểm Úy Trì gia nháo sự, Từ gia và Lâm gia cũng hỗ trợ, Diệp Huyền sẽ không thấy chết không cứu.

- Ba thành?

Từ gia và Lâm gia há hốc mồm.

- Đúng vậy, ba thành thu hoạch có thể chống lại hủ cốt linh chướng, một khi gặp được nguy hiểm khác, chỉ cần Huyền Diệp ta có thể giải quyết cũng sẽ thay các ngươi giải quyết mà không đòi chi phí khác.

Diệp Huyền nói rõ.

Người thế lực khác nhìn sang Tiêu Vô Tẫn, bọn họ biết rõ Tiêu gia mang Huyền Diệp tới phải trả cái giá lớn nhưng dù thế nào cũng không ngờ phải trả ba thành thu hoạch.

Thiếu niên này đáng giá như vậy?

- Tốt, chúng ta đáp ứng.

Sau khi suy nghĩ một lúc, Từ gia và Lâm gia liền đáp ứng, Tiêu gia cũng đồng ý này phương án, hai nhà còn có thể nói cái gì.

Lúc này cường giả Lâm gia và Từ gia đều ăn Giải Độc Đan của diệp Huyền.

Chu gia thấy tình cảnh này liền đi tới và nói:

- Huyền Diệp đại sự...

Diệp Huyền liếc hắn và nói:

- Chu gia các ngươi muốn Giải Độc Đan cũng được, ta cần năm thành thu hoạch của Chu gia.

- Cái gì?

- Dựa vào cái gì bọn họ đều là ba thành, chúng ta lại năm thành?

Cường giả Chu gia sững sờ sau đó tức giận nói ra.

Diệp Huyền cười cười lạnh lùng:

- Ta định giá, các ngươi có thể đồng ý, cũng có thể không đồng ý, nếu như không muốn thì có thể rời đi.

Lúc trước Chu gia nhằm vào hắn hai lần, nếu Diệp Huyền dễ dàng cho đối phương Giải Độc Đan như vậy mới là quái.

- Hừ, ta cũng không tin không có Giải Độc Đan của ngươi thì chúng ta vẫn không thể đi.

Chu Việt Đình tức giân nói ra.

- Ha ha, đã thương lượng tốt thì chúng ta đi thôi.

Long Nguyên nhìn Diệp Huyền thật sâu và nói ra.

Úy Trì Bất Công lúc này đột nhiên cười nói:

- Chu gia lão tổ, nếu như ngươi muốn tìm nơi tránh né thì Úy Trì gia vĩnh viễn sẽ mở rộng cửa với ngươi, về phần thù lao ah, khẳng định sẽ thấp hơn tên tiểu tử kia, chỉ lấy ngươi bốn thành thu hoạch.

- Hừ!

Chu Việt Đình hừ lạnh một tiếng, ánh mắt âm trầm hiển nhiên không đồng ý.

Đám người tiếp tục đi về phía trước, thân thể tiến vào trong sương mù.

Sương mù màu trắng sữa bao phủ chung quanh mọi người, bọn họ có cảm giác xâm nhập càng sâu thì phạm vi huyền thức bao phủ càng nhỏ, sương mù có tác dụng che đậy huyền thức võ giả, từ đó mọi người âm thầm cảnh giác.

Lúc này cẩn thận nhất chính là người Chu gia, bọn họ phục dụng Giải Độc Đan do mình mang tói, đồng thời cũng cực lực dùng huyền nguyên bảo hộ thân thể.

Một giây, hai giây, mười giây.

Qua vài chục giây sau, đám người Chu Việt Đình cảm giác sương mù không ảnh hưởng tới huyền nguyên, cũng không có gì xảy ra, huyền nguyên vận hành thuận lợi, hô hấp vững vàng, căn bản không có dấu hiệu trúng độc.

- Ha ha, các hạ lúc trước còn nói Giải Độc Đan bình thường không có hiệu quả, quả thực là nói chuyện giật gân.

Qua nửa nén nhang không cảm thấy thân thể có bệnh trạng gì, Chu Việt Đình thả lỏng thân thể, hắn cười nhạo Từ gia Từ Nghiễm Lâm và Lâm gia Lâm Quang Nguyên lão tổ:

- Từ huynh, Lâm huynh, các ngươi hoàn toàn bị tiểu tử này lừa gạt tổn thất ba thành thu hoạch.

Sắc mặt Từ Nghiễm Lâm và Lâm Quang Nguyên hơi có chút khó coi, trưởng lão ha đại gia tộc có chút không thoải mái.

- Lão tổ, ta tin tưởng Diệp thiếu.

- Nơi đây nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, có Diệp thiếu thì Lâm gia chúng ta có thể giảm bớt không ít thương vong, nên cân nhắc vì lâu dài.

Chỉ có Lâm Bác, Từ Chấn vẫn tin tưởng Diệp Huyền và truyền âm với lão tổ của mình.

- Tạm thời tin hắn một lần.

Hôm nay đã nói hứa hẹn, Từ Nghiễm Lâm và Lâm Quang Nguyên không có biện pháp gì hay, cho dù đổi ý cũng không kịp, chỉ có thể bóp mũi thừa nhận.

- Ồ, Long Văn Hoành Diêp!

- Nơi này có Oa Cổ Túy Trì!

- Đây là Mặc Hương Thạch!

Trong khu vực sương mù bao phủ có quá nhiều bảo vật, mọi người mới tiến lên nửa giờ đã gặp qua không ít bảo vật và có thu hoạch.

- Vụ mai chi địa có nhiều bảo vật, như Long Vân Hoành Diệp ngàn năm mới trưởng thành, nói cách khác tại đây ít nhất ngàn năm qua không ai qua lại nơi này.

Bình luận

Truyện đang đọc