Chuyện của Huyền thú với nhau cho nên Diệp Huyền không muốn quản.
Khống chế giáp long và đám yêu thú khác, Diệp Huyền tận lực tránh đám Huyền thú và yêu thú kia.
Trên đường đi Diệp Huyền thay đổi lộ tuyến vài lần.
Hạ Thất Tịch nhìn thấy Diệp Huyền liên tiếp thay đổi phương hướng như thế, trong nội tâm nàng nghi hoặc nhưng lại không nói cái gì, nàng chỉ yên lặng đi bên cạnh Diệp Huyền và tận lực khôi phục thực lực..
Đột nhiên sắc mặt Diệp Huyền thay đổi nhanh chóng.
- Ngươi chờ ở nơi này, không nên lộn xộn.
Hắn vừa dứt lời, bất chấp nói nhiều với Hạ Thất Tịch, Diệp Huyền lập tức bay đi xa.
Hạ Thất Tịch nhìn bóng lưng Diệp Huyền biến mất, vẻ mặt kinh ngạc, hoàn toàn không rõ đã xảy ra chuyện gì.
Trong núi rừng, Diệp Huyền bay đi trong lo lắng, bởi vì hắn phát hiện giáp long của mình đang bị vây công.
Đây là con yêu thú ngũ giai đầu tiên của mình, Diệp Huyền còn chuẩn bị mang nó ra khỏi phù quang bí cảnh, tự nhiên sẽ không nhìn nó chết tại nơi này.
Tuy biết rõ giáp long đang bị vây công nhưng bởi vì một tia vũ hồn chi lực của thôn phệ vũ hồn nên hắn chỉ có thể điều khiển giáp long từ xa, bởi vậy Diệp Huyền không hiểu lai lịch của yêu thú và Huyền thú vây công giáp long, hắn chỉ biết yêu thú tiến công giáp long không chỉ có một, hơn nữa còn cực kỳ cường đại.
Nếu không phỉa giáp long gặp nguy hiểm vẫn lạc thì nó sẽ không truyền tin tức như thế.
Hắn bay nhanh trong nửa nén nhang, Diệp Huyền lập tức đi tới bên cạnh giáp long.
Rầm rầm rầm!
Chỉ thấy trên chiến trường cách đó không xa có ba con yêu thú dang chém giết lẫn nhau.
Trong đó có một con toàn thân vàng óng, có hoa văn của báo săn, khí tức của báo săn kh ủng bố, tốc độ lại cực nhanh, nó giống như một đạo hào quang pha tạp với màu vàng, nó làm người ta có cảm giác hoa mắt.
Tốc độ nó cực nhanh, giáp long không thể ngăn cản nó công kích.
Còn có một con cự hùng to lớn, con cự hùng này có hình thể không kém gì giáp long, da thịt trên người nó như nham thạch, mỗi đi một bước đều làm đại địa run rẩy, cự trảo của nó đánh giáp long máu tươi đầm đìa, sức chiến đấu kinh người.
Một con cuối cùng là liệp ưng to lớn, nó từ trên không trung lao xuống, thỉnh thoảng còn phát động tấn công giáp long, hơn nữa còn lưu vết thương trên người giáp long rất sâu.
Ba con yêu thú, khí tức trên người chúng cực kỳ khủ ng bố, tất cả đều là ngũ giai, mỗi con có thực lực không yếu hơn giáp long, ba con yêu thú liên hợp với nhau, giáp long của Diệp Huyền chỉ có thể chống đỡ và bại lui liên tục.
Cũng may giáp long da dày thịt béo, lực phòng ngự kinh người mới không có vẫn lạc, mặc dù như thế, giáp long vẫn máu tươi đầm đìa và không kiên trì được bao lâu.
Trừ ba con yêu thú ngũ giai ra, cách đó không xa còn có một con Huyền thú ngũ giai, con Huyền thú này là nham thạch cự mãng cực lớn, toàn thân của nó do nham thạch cấu thành, nó ở cách đó không xa và lạnh lùng nhìn căằm căằm vào ba yêu thú tấn coogn giáp long.
- Giáp long, ngươi cũng dám phản bội Kim Lân đại nhân vĩ đại, chủ nhân của ngươi là ai? Nhanh chóng dẫn nó tới gặp chúng ta, nếu không ngươi nên biết thừa nhận lửa giận của Kim Lân đại nhân sẽ thống khổ thế nào.
Nham thạch cự mãng lạnh lùng nói một câu.
Rống rống!
Giáp long liên tục gào thét nhưng thà chết không chịu khuất phục.
- Hừ, thật không có nhìn ra ngươi còn có cốt khí như vậy, tuy ngươi không nói cũng không có việc gì, chỉ bắt ngươi về, Kim Lân đại nhân sẽ trừng phạt phản đồ ngươi thôi.
Nham thạch cự mãng cười lạnh nhìn giáp long.
Kim Lân đại nhân?
Trong lòng Diệp Huyền chấn động, thủ lĩnh của đám Huyền thú và yêu thú này là ai?
Trong đầu Diệp Huyền nhớ lại một tia hồn niệm khống chế giáp long lúc trước, hồn niệm cường đại vượt xa Huyền thú ngũ giai, chẳng lẽ là chủ nhân của giáp long lúc trước?
Nói như vậy sở dĩ trong khu rừng xuất hiện nhiều Huyền thú và yêu thú như thế là bởi vì hắn cướp đi giáp long trong tay Kim Lân đại nhân gì đó.
Sắc mặt Diệp Huyền lúc này biến thành ngưng trọng.
Trong thế giới nhân loại cũng phân chia đẳng cấp khác nhau, thế giới Huyền thú và yêu thú dùng thực lực vi tôn, có thể điều khiển nhiều Huyền thú, yêu thú như thế, hơn nữa mệnh lệnh chúng hành động, thực lực của Kim Lân đại nhân chắc chắn vô cùng kinh người.
Hiện tại Diệp Huyền tạm thời không quản nhiều như thế, hắn phải nghĩ biện pháp cứu giáp long ra khỏi tay của đám yêu thú trước mặt..
Tùy tiện lao ra là biện pháp ngốc nhất.
Trong lòng Diệp Huyền hơi động, hắn nghĩ ra một diệu kế.
Vèo!
Diệp Huyền đã sớm khống chế nham thạch cự lang và bọ ngựa tới gần nơi này, Diệp Huyền khống chế, nham thạch cự lang lập tức ném một viên nham thạch công kích nham thạch cự mãng.
- Ân? Rác rưới tới từ nơi nào, lại dám mạo phạm tồn tại vĩ đại như ta? Cút cho ta.
Nham thạch cự mãng tiến giai tới Huyền thú ngũ giai nào có bị công kích như thế, nham thạch cự lang làm như vậy đã chọc nó giận dữ, toàn thân tỏa ra khí tức hồn lực cực kỳ kh ủng bố, nó không ngừng trấn áp nham thạch cự lang.
Huyền thú trời sinh có năng lực thống ngự yêu thú, hồn niệm của Huyền thú áp chế, yêu thú cấp thấp hoàn toàn không có năng lực động đậy.
Làm cho nham thạch cự mãng tức giận là, nham thạch cự lang lại không sợ hồn niệm của nó áp chế, ngược lại còn gào thét vài tiếng nói nó.
- Ân? Tiểu gia hỏa đáng chết.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng tức giận không gì sánh được, lập tức nhìn lên phi ưng trên bầu trời và ra lệnh đánh giết ngay lập tức.
Ôi!!!!
Phi ưng trên bầu tơời không ngừng gào thét, đôi mắt lạnh như băng và bay thẳng về phía nham thạch cự lang.
Nham thạch cự lang giống như bị kinh hãi, nó vội vàng lui về phía sau và bỏ chạy thục mạng.
Phi ưng đuổi sát phía sau, nhanh chóng tới gần, hai đại yêu thú một đuổi một chạy và biến mất trong núi rừng.
Trên mặt nham thạch cự mãng lộ ra thần thái trào phúng.
- Dám mạo phạm ta, quả nhiên là muốn chết.
Nham thạch cự mãng trào phúng cười cười, trong nội tâm của nó đã xem nham thạch cự lang như yêu thú phải chết, bị phi ưng ngũ giai đuổi giết làm gì có cơ hội sống sót.
Nó ánh mắt ngược lại rơi vào mình đầy thương tích giáp long trên người, trong nội tâm dương dương đắc ý:
- Lúc này Kim Lân đại nhân phát ra mệnh lệnh, vẫ là Ngã Khuê ta lợi hại nhất, thay đại nhân tìm được phản đồ, hắc hắc, đại nhân cao hứng nói không chừng sẽ ban thưởng cho ta cái gì đó.
Trong nội tâm nham thạch cự mãng tưởng tượng tới cảnh bắt lấy giáp long và trở lại bên người đại nhân, khi đó hắn nhìn thấy ánh mắt thỏa mãn của đại nhân.