HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

- Các hạ còn hoài nghi thân phận Yêu thú của bản điện sao? Bản điện đúc lại nhục thân, đánh vào trận doanh Nhân tộc, chính là vì học tập văn minh Nhân tộc, thành lập một Yêu tộc đại lục hưng thịnh, nhưng ngươi một Yêu Đế tam trọng, lại hoài nghi mục đích của bản điện, thậm chí hoài nghi thân phận của bản điện, không cảm thấy rất buồn cười sao.

Trong khi nói chuyện, Diệp Huyền thu hồi Thôn Phệ Võ Hồn, loại khí tức hồn niệm trấn áp tất cả kia trong nháy mắt quét đi sạch sành sanh, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

Lũ yêu tất cả đều từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, sợ hãi nhìn Diệp Huyền, tuy loại khí tức linh hồn áp bức bọn hắn kia biến mất rồi, nhưng bọn hắn mãi mãi cũng sẽ không quên tình cảnh vừa nãy, loại cảm giác phảng phất như sắp chết chìm kia.

Này không phải Huyền thú Yêu Đế thì là cái gì? Nếu như là Nhân loại, cho dù là Nhân tộc Vũ Đế tam trọng, cũng không thể để bọn hắn từ sâu trong linh hồn cảm thấy hoảng sợ.

- Hồn niệm mạnh mẽ như vậy, xem ra các hạ xác thực là một thành viên của Yêu tộc ta, có điều bản tọa đối với Kim Lân nói tới Phù Quang sơn mạch rất hiếu kỳ, tu vi của Kim Lân quá thấp, bản tọa không thể xuất thủ, nhưng nếu các hạ là điện hạ của Kim Lân, nói vậy tu vi nhất định cực kỳ kinh người, kính xin các hạ cùng bản tọa luận bàn một phen, để cho bổn Đế hiểu rõ bản thân không đủ hơn.

Tất Phách Yêu Đế thu lại kinh sợ trên mặt, vẻ mặt hắn cấp tốc trở nên nghiêm nghị, trên đỉnh đầu đột nhiên xuất hiện một viên lôi châu to bằng nắm tay, lôi châu kia vừa xuất hiện, nguyên tố sấm sét trong thiên địa liền trong nháy mắt cuồng bạo, mây đen không ngừng lăn lộn, ánh chớp dồn dập liễm vào, ở dưới Tất Phách Yêu Đế điều khiển, lôi châu hóa thành một đạo lưu quang óng ánh, phút chốc chạy chồm về phía Diệp Huyền.

- Tất Phách Yêu Đế này lại vẫn không bỏ qua?

Trong lòng Diệp Huyền cảm giác nặng nề, hắn không nghĩ tới mình thả ra Thôn Phệ Võ Hồn, Tất Phách Yêu Đế lại vẫn không chịu bỏ qua, chỉ từ trên khí tức, hắn xác thực có thể lợi dụng Thôn Phệ Võ Hồn không kém hơn Tất Phách Yêu Đế, nhưng thật muốn chiến đấu với nhau, Diệp Huyền rất rõ ràng mình bây giờ còn căn bản không phải đối thủ của Yêu Đế tam trọng.

Chỉ có điều đến tình huống hiện tại, Diệp Huyền muốn không động thủ cũng không được.

Lôi trụ xẹt qua chân trời, toàn bộ bầu trời đều đầy rẫy lôi điện chi lực màu xanh lam, lôi châu công kích chưa rơi xuống trên người Diệp Huyền, cũng đã để cả người Diệp Huyền lông tơ đứng thẳng, khí huyết trong cơ thể cuồn cuộn, có loại cảm giác muốn nứt ra.

Tất Phách Yêu Đế đánh ra lôi châu cũng không phải bảo vật phổ thông gì, mà chí bảo độc nhất Thiên Lôi Châu của Kinh Lôi Thú nhất mạch.

Loại Thiên Lôi Châu này, là bản mệnh bảo vật mỗi một Kinh Lôi Thú bộ tộc từ nhỏ đã súc tích ở trong cơ thể, có chứa lôi điện chi lực cực kỳ kh ủng bố, thuộc về đòn sát thủ.

Vừa nãy Diệp Huyền tỏa ra khí thế kh ủng bố, đã làm Tất Phách Yêu Đế kinh sợ, vì lẽ đó hắn vừa ra tay chính là một đòn sấm sét, không dám có chút bất cẩn.

- Đánh thì đánh đi.

Diệp Huyền cắn răng một cái, triệt để không thèm đến xỉa, cùng lắm bại lộ thân phận, giết ra Vô Tận sơn mạch a.

Cửu Huyền Ngạo Thế Quyết trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, Diệp Huyền vừa mới chuẩn bị đánh ra Tài Quyết Chi Kiếm...

- Chít chít!

Đúng lúc này, cảm nhận được lôi điện chi lực ở ngoại giới, Tiểu Tử Điêu đột nhiên xuất hiện ở trên bả vai hắn, đôi con ngươi giống như bảo thạch nhìn chằm chằm Thiên Lôi Châu, trong mắt nhỏ dĩ nhiên lộ ra một tia tham lam mừng rỡ.

- Bạch!

Sau khi Tiểu Tử Điêu xuất hiện, ở trên bả vai Diệp Huyền lóe lên, trong nháy mắt liền biến mất không còn tăm hơi.

- Cái gì?

Diệp Huyền sững sờ, chợt hắn liền phát hiện, Tiểu Tử Điêu dĩ nhiên xuất hiện ở trên Thiên Lôi Châu, chỉ thấy bốn móng vuốt nhỏ của nó vững vàng ôm lấy Thiên Lôi Châu to bằng nắm tay, theo Thiên Lôi Châu tập kích tới, đạo đạo lôi điện chi lực kinh người ở trên người nó nổ tung, nhưng nó không hề hay biết.

Thậm chí...

Khóe miệng của Tiểu Tử Điêu dĩ nhiên chảy xuống ngụm nước.

Sau đó…

Diệp Huyền nhìn thấy Tiểu Tử Điêu há to miệng, bẹp một cái, mạnh mẽ cắn ở trên Thiên Lôi Châu...

Răng rắc!

Thiên Lôi Châu to bằng nắm tay ngay lập tức bị cắn xuống nửa khối, lôi điện chi lực trong đó triệt để cuồng bạo, một luồng khí tức kinh thiên động địa từ bên trong tỏ khắp ra, toàn bộ thiên địa như đi tới thế giới lôi bạo tận thế, để hết thảy cường giả Yêu tộc từ sâu trong nội tâm đều cảm nhận được hoảng sợ.

- Không được! Nơi nào đến con vật nhỏ? Dĩ nhiên cắn phá Thiên Lôi Châu của Tất Phách Yêu Đế?

Từ khi Tiểu Tử Điêu xuất hiện ở trên bả vai Diệp Huyền, lại xuất hiện ở trên Thiên Lôi Châu, đến cuối cùng mạnh mẽ cắn nuốt Thiên Lôi Châu, toàn bộ quá trình chỉ ở trong chớp mắt, thậm chí ngay cả Tất Phách Yêu Đế sử dụng tới Thiên Lôi Châu cũng không thể phản ứng lại.

Mà chờ hết thảy cường giả Yêu tộc phản ứng lại, Tiểu Tử Điêu đã mạnh mẽ cắn Thiên Lôi Châu xuống một khối.

Trong phút chốc, hết thảy cường giả Yêu tộc ở đây đều giật nảy cả mình, bao quát Tất Phách Yêu Đế ở bên trong hết thảy Yêu Đế, trên mặt đều lộ ra vẻ hoảng sợ.

Trong lòng Diệp Huyền cũng đột nhiên hồi hộp, cảm thấy một tia không ổn.

Thiên Lôi Châu, là Yêu Đế tam trọng Tất Phách Yêu Đế dùng bản nguyên cô đọng ra, thai nghén ít nhất mấy trăm năm thời gian, trong đó ẩn chứa sấm sét oai căn bản không có cách dùng số lượng để hình dung.

Lúc trước ở Xích Phong sơn mạch, Tất Lôi Yêu Đế mới cửu giai nhị trọng sử dụng tới Thiên Lôi Châu, ở thời khắc sống còn chém Tử Đao Vũ Đế thành bột mịn, này vẫn là Thiên Lôi Châu của Tất Lôi Yêu Đế.

Bây giờ, bị phá tan là Thiên Lôi Châu của Tất Phách Yêu Đế a.

Một khi muốn nổ tung lên, trong đó ẩn chứa sấm sét chi uy, e là nửa cái Yêu Minh cũng sẽ bị nổ thành tro tàn.

Vào giờ phút này, đã không có một cường giả Yêu tộc nào cân nhắc Tiểu Tử Điêu là làm sao có thể cắn phá Thiên Lôi Châu của Tất Phách Yêu Đế, trong đầu bọn hắn hiện ra ý nghĩ chỉ có một...

Yêu Minh xong!

Ánh chớp vô tận từ trong Thiên Lôi Châu vỡ tan trút xuống, Tất Phách Yêu Đế biến sắc, vào lúc này ngay cả hắn cũng không cách nào khống chế Thiên Lôi Châu vận chuyển, chỉ có thể trơ mắt nhìn sấm sét đủ để phá huỷ nửa cái Yêu Minh bao phủ ra.

Ánh chớp phun trào, ánh sáng tung toé, toàn bộ bầu trời Yêu Minh, đột nhiên biến thành hải dương lôi đình, khí tức tận thế giáng lâm, hủy diệt tất cả.

Bình luận

Truyện đang đọc