HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ



Diệp Huyền kinh ngạc nhìn sang Hạ Thất Tịch, trong mắt hắn b ắn ra một tia hào quang, hắn nói:

- Ta không thể tiếp nhận ngọc bội của ngươi.

- Vì cái gì?

Hạ Thất Tịch lập tức gấp gáp.

- Sư tỷ, ngọc bội kia của ngươi hẳn là ngọc bội gia truyền của gia tộc ah? Ngọc bội kia có thể ôn nhuận huyền mạch, tăng độ tinh khiết của hồn lực, tăng tốc độ tu hành hồn lực, sao ngươi có thể giao cho người khác.

Không chờ Diệp Huyền mở miệng, Từ Bác Minh lập tức cao giọng nói, ánh mắt của hắn bất thiện.

Hạ Thất Tịch là đệ nhất thiên tài của Thiên Kim quốc, cũng là người của Hạ gia thập phần cường đại trong Thiên Kim quốc, thân phận cao quý, bởi vậy Hạ Thất Tịch gần như chính là đối tượng được tất cả đệ tử thiên tài trong Thiên Kim quốc theo đuổi.

Từ Bác Minh tự nhiên cũng không ngoại lệ.

Từ rất sớm trơớc kia, Từ Bác Minh đã sớm thập phần thưởng thức Hạ Thất Tịch, Từ gia của hắn cũng là gia tộc đỉnh cấp trong Thiên Kim quốc nhưng so sánh với Hạ gia còn có chênh lệch không nhỏ, trừ việc đó ra, Hạ Thất Tịch có thiên phú siêu phàm cũng làm Từ Bác Minh tự ti không thôi.

Hôm nay nhìn thấy Diệp Huyền là quán quân phù quang đại hội lại đi cùng với Hạ Thất Tịch sư tỷ tới nơi này, trong nội tâm Từ Bác Minh lập tức sinh ra cảnh giác, hắn nhìn thấy sư tỷ lại giao ngọc bội gia truyền của Hạ gia cho Diệp Huyền, trong nội tâm Từ Bác Minh lập tức sinh ra địch ý rất mạnh.

Ngọc bội Hạ gia được truyền lưu thập phần huyền diệu trong Thiên Kim quốc, nghe nói có thể ôn nhuận huyết mạch, tăng lên năng lực tu vi vu hồn, sư tôn của Từ Bác Minh từng may mắn tiếp xúc một khối ngọc bội Hạ gia, sau khi trở về cũng khen không dứt miệng.

Chỉ có điều ngọc bội Hạ gia tổng cộng cũng chỉ có bốn khối mà thôi, trên cơ bản chỉ có nhân vật trọng yếu của Hạ gia mới có thể có được một khối.

Hôm nay nhìn thấy Hạ Thất Tịch lại muốn giao ngọc bội cho Diệp Huyền, Từ Bác Minh lập tức sốt ruột.

- Chuyện của ta cần ngươi quản hay sao?

Hạ Thất Tịch lạnh lùng nói một câu.

- Không phải, sư tỷ...

- Được rồi, các ngươi không nên nhao nhao, ta không thể tiếp nhận ngọc bội kia, cáo từ.

Diệp Huyền cau mày, hắn không muốn tiếp tục ở lại nơi này, sau khi Hạ Thất Tịch lấy ngọc bội ra, hắn càng có suy đoán hoàn toàn mới về thân phận của Hạ Thất Tịch.

- Hừ, coi như ngươi thức thời.

Từ Bác Minh thở ra một hơi.

- Làm càn, còn không mau lui xuống cho ta.

Rốt cuộc Hạ Thất Tịch đã tức giận, Diệp Huyền là ân nhân cứu mạng nàng, hiện tại Từ Bác Minh lại nói thế với Diệp Huyền, trong nội tâm của nàng vô cùng tức giận.

Từ Bác Minh nghe thấy Hạ Thất Tịch vì Diệp Huyền lại quát lớn hắn, trong nội tâm hắn sinh ra tà khí, hắn cười lạnh nói:

- Sư tỷ, ta Từ Bác Minh ta từ trước tới nay vô cùng nghe theo ngươi, lúc nào ngỗ nghịch lời của ngươi, lúc này ta phải đứng ra.

- Diệp Huyền có thiên phú luyện hồn học mạnh hơn ta rất nhiều nhưng dù sao hắn chưa tới hai mươi tuổi, thực lực của hắn mạnh bao nhiêu chứ? Ta không biết hắn làm sao cứu được ngươi nhưng ngươi cũng không nên bị lừa gạt.

- Hiện tại có một ít người thiết trí bố cục, ngươi rất khó phân biệt thật giả, ngươi nên chú ý mới đúng.

- Nghe lời này dường như năng lực nhìn người của ngươi rất mạnh, chẳng lẽ ta là mù lòa sao, việc như vậy cũng không nhìn ra?

Hạ Thất Tịch lạnh lùng hỏi lại một câu, nếu như không phải Từ Bác Minh là đệ tử Thiên Kim quốc, với tính cách của nàng chắc chắn sẽ dạy đối phương một bài học.

Tuy nàng biết rõ tu vi võ đạo của Từ Bác Minh rất mạnh, cũng đột phá tứ giai Thiên Vũ Sư, Hạ Thất Tịch xem ra nếu thật động thủ, Từ Bác Minh sẽ bị Diệp Huyền miểu sát ngay lập tức.

Không nói Từ Bác Minh, cho dù rất nhiều trưởng lão Thiên Kim quốc có thể chống lại Diệp Huyền sao? Diệp Huyền cường đại thế nào thì nàng tận mắt nhìn thấy, không thể dùng hai chữ thiên tài hình dung hắn.

Từ Bác Minh thấy Hạ Thất Tịch không có phản bác nhưng trong ánh mắt sinh ra thần thái không cho là đúng. Nội tâm hắn chấn động, hắn lúc này đi tới trơớc mặt Diệp Huyền.

- Diệp Huyền, ta không biết ngươi dùng biện pháp gì làm cho sư tỷ tin tưởng ngươi như vậy nhưng Từ Bác Minh ta không tin ngươi thực cứu sư tỷ của ta, có bản lĩnh thì đọ sức với ta một chút, nếu ngươi có thể thắng, về sau Từ Bác Minh ta gặp được ngươi sẽ không nói nhảm nửa câu.

Diệp Huyền đi vào trong sơn cốc liền phát hiện rất nhiều tuyển thủ các vương quốc đang tụ tập tại nơi này, trong nội tâm hắn vẫn nghi hoặc nơi này đã xảy ra chuyện gì, cho nên một lòng muốn trở lại đội ngũ Lưu Vân quốc cẩn thận hỏi thăm tình hình, không nghĩ tới Từ Bác Minh từ bắt đầu tới bây giờ vẫn dây dưa với hắn, trong lòng của hắn lập tức khó chịu.

Chính mình có không năng lực cứu Hạ Thất Tịch hay không liên quan gì tới hắn, thực lực của mình mạnh hay yếu thì liên quan tới gì hắn ta sao?

Cho nên Diệp Huyền căn bản mặc kệ Từ Bác Minh khiêu khích.

Thấy Diệp Huyền căn bản không có ý ra tay, Từ Bác Minh cười lạnh càng tăng lên rất nhiều, trong nội tâm càng thêm xác định Diệp Huyền hẳn dùng thủ đoạn gì đó lừa gạt Hạ Thất Tịch, hắn bước nhanh tới trước mặt Diệp Huyền và nói:

- Như thế nào? Đường đường quán quân phù quang đại hội lại không có dũng khí luận bàn với ta hay sao?

Diệp Huyền lạnh lùng nhìn hắn và nói:

- Ngươi tính toán thơm bơ vậy sao, ta dựa vào cái gì phải luận bàn với ngươi, cút cho ta!

Từ Bác Minh nghe Diệp Huyền nói thế liền sững sờ, hắn quát lớn:

- Tiểu tử, ta vốn chỉ muốn kiểm tra thực lực của ngươi mà thôi, không nghĩ tới ngươi còn dám nói chuyện với ta như vậy, hiện tại không chỉ kiểm tra đơn giản như thế đâu,.

Vừa dứt lời, Từ Bác Minh không chờ Diệp Huyền mở miệng, đột nhiên hắn đấm ra một quyền.

Hắn sợ Hạ Thất Tịch sư tỷ phản đối, cho nên hắn xuất quyền rất nhanh, trên quyền còn có huyền lực kluuw chuyển, nó giống như mãnh long quá giang, uy thế kinh người bộc phát dữ dội.

Hắn muốn cho Diệp Huyền một giáo huấn, hắn cho rằng một quyền của nó có thể dnadhs Diệp Huyền ngã xuống đất, thậm chí đánh thổ huyết.

Trên thực tế khi Diệp Huyền mang theo Hạ Thất Tịch xuất hiện trong sơn cốc thì tất cả tuyển thủ các vương quốc đều chú ý tới tình huống tại nơi này nhưng không có ai lên tiếng mà thôi, hiện tại nhìn thấy Từ Bác Minh lại động thủ với Diệp Huyền, cả đám kinh hãi, đặc biệt là đệ tử Lưu Vân quốc vốn chỉ chú ý, hiện tại bọn họ đều bay tới đây.

Bình luận

Truyện đang đọc