HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

- Hừm, chờ một chút.

Mọi người cũng không có biện pháp gì, chỉ có thể tiếp tục chờ xuống.

Thời gian từng chút trôi qua.

Rất nhanh, một ngày trôi qua.

Diệp Huyền vẫn không đi ra.

Lúc này coi như đám người Hoàng Phủ Tú Minh ngu si, cũng rõ ràng Diệp Huyền ở trong Thí Luyện Tháp hẳn là xảy ra vấn đề rồi.

Bọn họ vội vàng đi vào trong phòng thí luyện, lại phát hiện trước đại môn của Thí Luyện Tháp không có một bóng người, nhục thân của Diệp Huyền cũng không có.

Làm sao có thể?

Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh cả kinh.

Thí Luyện Tháp sát hạch, trong tình huống bình thường vẻn vẹn là ý thức tiến vào, nhục thân sẽ ở lại ngoài Thí Luyện Tháp, cái này cũng là nguyên nhân lúc trước Cửu Trần vẫn tọa trấn ở ngoài Thí Luyện Tháp, chính là muốn bảo vệ nhục thân của học viện.

Nhưng hôm nay, nhục thân của Diệp Huyền không ở đây, lẽ nào trước hắn không có tiến vào Thí Luyện Tháp?

Không, không thể, ngày hôm qua mọi người rõ ràng đều tận mắt thấy Diệp Huyền đi vào thí luyện thất, hơn nữa vẫn chưa hề đi ra, chuyện này rốt cuộc là như thế nào?

Lẽ nào Diệp thiếu thật xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?

Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh đến lúc này cũng không thể tin được, Thí Luyện Tháp sừng sững Lam Quang học viện đã gần ngàn năm, ngàn năm qua, có vô số thiên tài đã tiến vào trong đó lang bạt, đều bình yên vô sự, làm sao đến phiên Diệp thiếu, liền xảy ra vấn đề?

Hoàng Phủ Tú Minh đưa tay chống đỡ ở trên cửa đá Thí Luyện Tháp, vù, một nguồn lực lượng vô hình xuất hiện, bài xích cả người hắn ra ngoài.

- Không đúng, nhất định phải là người ba mươi tuổi trở xuống mới có thể tiến vào Thí Luyện Tháp.

Hoàng Phủ Tú Minh phản ứng lại, thân hình loáng một cái, xuất hiện ở trong Lam Quang Thành, nắm lên một võ giả chừng hai mươi tuổi trở lại trước Thí Luyện Tháp.

- Đưa tay phải của ngươi lên cửa đá.

Hoàng Phủ Tú Minh lớn tiếng quát.

Võ giả kia hoàn toàn không biết mục đích mà Hoàng Phủ Tú Minh mang mình đến là gì, sợ đến cả người run rẩy, trong lòng run sợ đưa bàn tay chống đỡ ở trên cửa đá.

Vù!

Cửa đá hơi phát sáng, tỏa ra một nguồn lực lượng vô hình, bài xích võ giả tuổi trẻ kia ra ngoài.

- Thí Luyện Tháp bài xích võ giả tiến vào, chứng minh bên trong còn có người sát hạch.

Trong lòng Hoàng Phủ Tú Minh mừng như điên.

Nếu trong Thí Luyện Tháp còn có người thí luyện, như vậy người thí luyện tất nhiên là sư tôn.

- Lại tiếp tục kiên trì chờ một chút.

Ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh kiên định nói.

Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Nhĩ gia đều là lần thứ nhất biết Thí Luyện Tháp, nghe được Hoàng Phủ Tú Minh giải thích, trái tim bọn họ cũng để xuống, kiên trì chờ đợi.

Nhưng mà ba ngày trôi qua.

Năm ngày trôi qua.

Mười ngày trôi qua.

Một tháng thời gian trôi qua.

Diệp Huyền vẫn không thể từ trong Thí Luyện Tháp đi ra.

Có điều, ngoại trừ Diệp Huyền chưa hề đi ra, sau đó Hoàng Phủ Tú Minh cũng tìm mấy võ giả tuổi trẻ, để bọn họ nỗ lực tiến vào Thí Luyện Tháp sát hạch, nhưng không ngoại lệ đều thất bại.

- Hoàng Phủ Tú Minh, chúng ta không thể chờ đợi thêm nữa, cường giả của Vô Lượng Sơn không bao lâu nữa sẽ tới, đến thời điểm chúng ta ở lại chỗ này chỉ có một con đường chết.

Huyết Kiếm Vũ Đế nghĩ đến một vấn đề hiện thực.

Thời gian một tháng, đã đầy đủ Vô Lượng Sơn làm ra phần lớn phản ứng, cường giả của Vô Lượng Sơn, lúc nào cũng có thể xuất hiện.

- Không, chúng ta không thể đi, vạn nhất Diệp thiếu ở bên trong, chờ cường giả của Vô Lượng Sơn vừa đến, Diệp thiếu lại vừa vặn đi ra, hắn tất nhiên sẽ rơi vào trong nguy hiểm.

Hoàng Phủ Tú Minh lắc đầu kiên định nói.

Nếu không ai có thể đi vào Thí Luyện Tháp, nói rõ sư tôn còn ở trong Thí Luyện Tháp, tuy hắn không hiểu Diệp Huyền ở trong Thí Luyện Tháp đến tột cùng gặp chuyện gì, tại sao lâu như vậy đều không thể đi ra, nhưng hắn chắc chắn sẽ không ném Diệp Huyền một người rời đi.

Ngàn năm qua, Thí Luyện Tháp đều chỉ có công năng thí luyện, Hoàng Phủ Tú Minh không tin trải qua vô số sóng gió sư tôn sẽ vẫn lạc ở đây.

- Hoàng Phủ Tú Minh, ta rõ ràng ý của ngươi, nhưng chúng ta ở lại chỗ này căn bản không giúp được bất kỳ cái gì, chỉ có thể hấp dẫn Vô Lượng Sơn chú ý.

Huyết Kiếm Vũ Đế ngưng tiếng nói:

- Đến thời điểm, ngược lại sẽ mang đến phiền phức cho Diệp thiếu.

- Huyết Kiếm nói không sai.

Nhĩ gia cũng gật đầu nói:

- Chúng ta trước đánh giết Vô Lượng Sơn Thiên Phương Vũ Đế cùng rất nhiều Vũ Hoàng, Vô Lượng Sơn nhận được tin tức, tuyệt đối sẽ phái Vũ Đế càng mạnh hơn lại, hơn nữa rất có thể sẽ có Tả Đồng Vũ Đế xuất hiện, đến thời điểm đó chúng ta ở lại chỗ này, chỉ là hấp dẫn mục tiêu cho Diệp thiếu.

- Không sai, luận thực lực, Diệp thiếu ở trên ba người chúng ta, chỉ cần cường giả của Vô Lượng Sơn không chú ý tới đây, hắn vừa ra Thí Luyện Tháp, tuyệt đối có năng lực rời đi, chúng ta ở lại chỗ này trái lại là phiền toái.

Ở dưới Nhĩ gia cùng Huyết Kiếm Vũ Đế luân phiên khuyên bảo, Hoàng Phủ Tú Minh rốt cục gật gật đầu.

Mắt hắn sáng lên, trầm giọng nói:

- Các ngươi nói không sai, chúng ta lưu lại, xác thực sẽ trở thành mục tiêu cho Vô Lượng Sơn, nếu như đối phương có cường giả đến, ngay lập tức sẽ giáng lâm Lam Quang Thành cùng Lam Quang học viện, chúng ta phải nghĩ một biện pháp, để bọn họ dời đi chú ý.

Ánh mắt của Hoàng Phủ Tú Minh lấp loé, trong đầu dâng lên từng biện pháp.

Cùng ngày, đám người Hoàng Phủ Tú Minh ở Lam Quang học viện biến mất gần một tháng, đột nhiên giáng lâm Minh Nguyệt đế quốc, ở đế đô của Minh Nguyệt đế quốc trắng trợn giết chóc một phen, sau đó lần nữa biến mất không gặp.

Năm đó trong mười thế lực lớn của Mộng Cảnh Bình Nguyên, Huyền Cơ Tông kể cả Minh Nguyệt đế quốc, Cửu Dương Tông, ở Cổ Dương Thành vây giết cường giả mấy thế lực lớn còn lại.

Sau đó âm mưu của ba thế lực lớn bị Diệp Huyền nhìn thấu, trong đó Cửu Dương Tông bị mấy thế lực lớn liên thủ diệt, Huyền Cơ Tông cũng bị Kim Lân suất lĩnh Yêu tộc Lang Hoàng điện công phá, chỉ có Minh Nguyệt đế quốc hoàn chỉnh bảo tồn lại.

Vì lẽ đó sau khi Vô Lượng Sơn giáng lâm, thiết lập tổng cứ điểm ở Minh Nguyệt đế quốc, đám người Thiên Phương Vũ Đế chính là đóng quân ở Minh Nguyệt đế quốc.

Trước đám người Diệp Huyền hung hăng ra tay, chém giết đám người Thiên Phương Vũ Đế, một nhân vật lưu thủ ở Minh Nguyệt đế quốc nhất thời sợ đến hồn phi phách tán, ngay lập tức rời đi, cho rằng đám người Diệp Huyền tiếp đó sẽ động thủ với Minh Nguyệt đế quốc.

Bình luận

Truyện đang đọc