HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Không ít người có ý niệm như thế xuất hiện trong đầu, mặc cho bọn họ quan sát như thế nào, Diệp Huyền cô đọng Lam Tinh thảo vũ hồn trừ có viền vàng và hình gợn sóng ra, nó hoàn toàn không khác gì Lam Tinh thảo vũ hồn bình thường cả.

Lúc này đến phiên Khô Trần cười to, hắn kinh hỉ và trào phúng nhìn Tả Nhất Minh:

- Tả hội trưởng, xem ra làm ngươi thất vọng rồi, Diệp Huyền kiểm tra ra kết quả cũng là hạng nhất ah, bởi như vậy ván cược kia ta đã thắng rồi đấy, ha ha ha ha ha...

Trong tiếng cười to của Khô Trần, sắc mặt Tả Nhất Minh tái nhợt, vẻ mặt khó có thể tin, hắn tức giận không nói được thành lời.

Chúc Thiên Lam cũng có vẻ mặt ngây ngốc nhưng hắn nhanh chóng khôi phục tinh thần, mặt không biểu tình tuyên bố:

- Lưu Vân quốc tuyển thủ Diệp Huyền, Lam Tinh thảo vũ hồn, đánh giá hạng nhất, đạt được hai trăm điểm.

Việc này phong hồi lộ chuyển làm tất cả mọi người ngây ra như tượng gỗ.

- Ta không phục!

Trên ghế tuyển thủ đột nhiên có tiếng hét to vang lên, chỉ thấy sắc mặt Loan Hồng đỏ lên, hắn không cam lòng nói:

- Kim Bằng vũ hồn của ta luận hình thái, luận uy lực đều hơn xa Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền, vì sao vũ hồn của ta được đánh giá hạng nhất, vũ hồn của hắn cũng được đánh giá hạng nhất?

Chúc Thiên Lam cau mày, hắn cũng biết Loan Hồng không phục đến từ phương nào, hắn lại nói:

- Cấp bậc vũ hồn không phải chúng ta đánh giá, mà là do trắc hồn nghi tiến hành kiểm tra, tuyệt đối công bình đến cực điểm.

- Công bình?

Loan Hồng cười lạnh liên tục:

- Rõ ràng phân biệt cách hai vũ hồn đạt được đánh giá và điểm như nhua, bởi như vậy cửa ải cuối cùng này có ý nghĩa gì chứ?

Loan Hồng nói lời này làm không ít tuyển thủ suy nghĩ.

Đúng thế, bất kể là nhìn ngang nhìn dọc, Loan Hồng cô đọng Kim Bằng vũ hồn đều hơn xa Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền, cho dù trắc hồn nghi đánh giá Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền hạng nhất nhưng trong lòng mọi người, Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền tối đa chỉ có thể xem như vũ hồn trung đẳng, kết quả vũ hồn yếu kém của Diệp Huyền lại được quán quân, đổi lại ai trong nội tâm cũng không phục.

- Vậy ngươi muốn như thế nào?

Chúc Thiên Lam lạnh lùng nói:

- Quy tắc trận đấu là như thế, nếu theo như ngươi nói chúng ta còn phải tiến hành cải biến quy tắc vì ngươi sao? Thật sự là buồn cười!

Tuy Loan Hồng thiên phú kinh người nhưng lại hùng hổ dọa người, thái độ nghi vấn quy tắc trận đấu làm nội tâm Chúc Thiên Lam cực kỳ không thích.

- Được rồi, quy tắc trận đấu là như thế, trận đấu có sai lầm phải sử lại thì không có một điểm công bình gì đáng nói, về sau ai còn tới tham gia phù quang đại hội nữa? Trong mắt mọi người chỉ là chê cười mà thôi.

Loan Hồng cười lạnh một tiếng, biểu hiện trên mặt không cam lòng.

- Làm càn.

Ánh mắt Chúc Thiên Lam phát lạnh.

- Khục.

Vào lúc này Tả Nhất Minh hội trưởng lại mở miệng:

- Chúc Thiên Lam đại sư, ta cảm thấy Loan Hồng nói không phải không đúng, cũng rất có đạo lý, rõ ràng phân biệt cách hai vũ hồn lại đạt được thành tích như nhau, hơn nữa người thật giả lẫn lộn lại có thành giành được thắng lợi cuối cùng, nếu truyền khắp đại lục Thiên Huyền thì danh dự liên minh mười ba nước chúng ta sẽ biến thành trò cười, hơn nữa với những luyện hồn sư thiên tài chân chính mà nói cũng thập phần không công bình ah.

- Tả Nhất Minh hội trưởng nói đúng.

Hứa Tín Hoa hội trưởng lúc này lên tiếng, khóe môi nhếch của hắn nở nụ cười lạnh.

- Hừ, các ngươi là thua không nổi sao? Trắc hồn nghi đã cho ra đánh giá hạng nhất là có đạo lý của nó, há có thể bởi vì tuyển thủ không phục thì cải biến quy tắc?

Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng âm thanh lạnh lùng nói.

Trên mặt Tả Nhất Minh mang theo thần thái trào phúng, hắn mỉa mai:

- Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng, vậy ngươi có thể nói cho ta biết vì sao Lam Tinh thảo vũ hồn rác rưởi đạt được đánh giá hạng nhất, trong đó không thể không có đạo lý ah?

- Làm sao ta biết? Có lẽ là trắc hồn nghi khảo thí ra Lam Tinh thảo vũ hồn của Diệp Huyền có tính phát triển vô cùng tốt, hoặc là có công năng phương diện nào đó không chừng, tại sao ngươi lại có kết luận Lam Tinh thảo vũ hồn nhất định là rác rưởi?

- Lam Tinh thảo vũ hồn là vũ hồn rác rưởi, đây là chuyện toàn đại lục đều biết, thường thức đơn giản như thế ta nghĩ Đông Phương Ngôn Ngữ hội trưởng ngươi không phải không biết.

Trên lôi đài tranh chấp không ngớt, dưới lôi đài phương rất nhiều luyện hồn sư cũng liên tục nghị luận, thảo luận kịch liệt.

Diệp Huyền vượt lên trước vượt qua lẽ thườn thật sự làm rất nhiều người không rõ ràng cho lắm, cho nên bọn họ sinh ra hoài nghi với tính công chính của đại hội.

Bọn họ không phải có cái nhìn với Diệp Huyền nhưng lại không rõ vì sao Lam Tinh thảo vũ hồn là vũ hồn rác rưởi nhưng vì cái gì Diệp Huyền cô đọng ra lại được đánh giá hạng nhất.

Nhìn thấy cảnh tượng như thế, Loan Hồng lúc này cười trào phúng, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Diệp Huyền, mỉa mai nói:

- Các hạ thật sự hảo thủ đoạn, không ngờ được đánh giá như thế, Loan Hồng ta thật sự gia tăng kiến thức, nhưng ngươi không biết liêm sỉ hay sao? Chức quán quân này ngươi cầm cảm thấy thoải mái sao?

Diệp Huyền nhàn nhạt nhìn hắn một cái, vẻ mặt không chút biểu tình, cũng làm như không thấy trò hề ở chung quanh, cười nhạt nói:

- Vô tri không phải ngươi sai nhưng ngươi mang vô tri của mình ra dọa người là ngươi không đúng.

Ánh mắt Loan Hồng phát lạnh, tức giận nói:

- Ngươi nói cái gì?

- Ngươi đã kết luận như vậy, vì sao vũ hồn của ta không xứng được hạng nhất?

Loan Hồng khinh thường nói:

- Người ngu ngốc cũng có thể nhìn ra, chẳng lẽ còn cần ta giải thích với ngươi sao?

- Thật không?

Trên mặt Diệp Huyền nở nụ cười vô hại.

- Nếu ngươi kết luận như thế, không bằng chúng ta đánh cuộc thế nào?

- Đánh cuộc?

Loan Hồng khẽ giật mình.

- Đúng vậy, thế nào, ngươi có dám hay không?

- Loan Hồng ta có gì không dám?

Loan Hồng khinh thường cười lạnh, híp mắt nói:

- Ngươi muốn đánh cuộc như thế nào?

- Rất đơn giản.

Diệp Huyền nhàn nhã ngáp nói:

- Vũ hồn trừ bình xét cấp bậc ra, đối chiến mới là biện pháp phân biệt đơn giản nhất, như vậy ta và ngươi cầm vũ hồn đối chiến, nếu ngươi thắng, quán quân là của ngươi, nếu ngươi thua, ngươi cũng giống như Tả Nhất Minh hội trưởng, xuất ra năm mươi khối huyền thạch trung phẩm cho ta, như thế nào?

Loan Hồng thấy Diệp Huyền hào sảng như thế, ngược lại sững sờ một lúc, hắn cau mày suy nghĩ.

Bình luận

Truyện đang đọc