HUYỀN THIÊN TÔN ĐẾ

Ba!

Diệp Huyền ở trong Lam Quang Cảnh, giống như tiến vào chỗ không người. Vô số dải ánh sáng bảy màu lóe lên ở bên cạnh hắn, nhưng lại không có một cái nào có thể chạm tới chéo áo của hắn.

Thời gian chỉ có một lát, Diệp Huyền ở trong Lam Quang Cảnh giống như keo dính người này, cứng rắn tạo ra một thông đạo hình người, lướt qua khoảng cách ngàn mét.

Vèo!

Vỗ nhẹ vào góc áo, Diệp Huyền đứng ở một góc nghiêng khác của Lam Quang Cảnh, vẻ mặt thoải mái thản nhiên.

Xôn xao!

Trong nháy mắt, tất cả mọi người ở đó phát ra một tiếng nổ thật lớn.

Tất cả mọi người chấn động nhìn cảnh tượng như vậy. Từ khi cuộc sát hạch bắt đầu đến bây giờ, đã qua hơn một nén hương.

Luận về thời gian, nhóm người đầu tiên tiến vào, tuyệt đối là nhiều nhất. Đám người Diệp Huyền bọn họ một nhóm người cuối cùng tiến vào, lại là ít nhất.

Nhưng kết quả lại là...

Đến bây giờ, nhóm người đầu tiên tiến vào, còn chưa có một người nào thông qua Lam Quang Cảnh này. Diệp Huyền tiến vào cuối cùng, lại là người đầu tiên thông qua Lam Quang Cảnh. Đối lập mãnh liệt như vậy, khiến tất cả mọi người nghẹn họng nhìn trân trối.

Đều là người thông qua cửa sát hạch thứ nhất, lẽ nào chênh lệch giữa bọn họ, thật sự lớn như vậy sao?

Không ít người, trong lòng cảm thấy khó có thể tiếp nhận được.

Chỉ có những học sinh cũ kia, mỗi một người nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền, trong ánh mắt hiện lên sự kinh hãi.

Ở trong mắt người khác, chênh lệch giữa thiên tài cùng thiên tài, có thể cũng không lớn.

Nhưng những học viện cũ của học viện Lam Quang như bọn họ, lại hiểu rõ rất sâu sắc. Có đôi khi, gữa thiên tài, cũng phân ra đẳng cấp.

Đừng nói là Diệp Huyền bọn họ những người còn chưa có gia nhập sát hạch của học viện Lam Quang. Cho dù là học viên trong học viện Lam Quang, cũng có phân chia ra thiên tài và tài năng tầm thường.

Giống như học viên cũ trước đó. Năm đó thời điểm hắn nhập học, ở vòng sát hạch thứ nhất, hắn lấy thực lực ngũ giai nhất trọng, chỉ kiên trì được hơn một canh giờ.

Mà người bằng hữu vào cùng năm với hắn kia, lại kiên trì được hai canh giờ rưỡi.

Hai năm sau, hắn chỉ là thành Vũ Tông ngũ giai tam trọng, là học viên ngoại viện của học viện.

Mà bằng hữu của hắn, lại trở thành học viên nội viện lục giai nhị trọng. Phương diện chênh lệch này, khác biệt một trời một vực.

Sau khi Diệp Huyền thông qua Lam Quang Cảnh không bao lâu.

Vèo!

Một bóng người xẹt qua. Hầu Phi cũng nhanh chóng thông qua Lam Quang Cảnh. Sau khi hắn thông qua, đôi mắt của hắn lập tức nhìn chằm chằm vào Diệp Huyền.

Hắn thật sự không nghĩ tới, ở trong vòng sát hạch thứ hai này, hắn vẫn thua Diệp Huyền.

Một vòng sát hạch trước, hắn thua, còn có thể quy kết là hắn không biết thời gian Diệp Huyền kiên trì được, cho nên có chút thả lỏng, cũng không dốc hết toàn lực.

Nhưng ở vòng sát hạch này, hắn rõ ràng đi trước một bước, lại trơ mắt nhìn Diệp Huyền nhanh chóng vượt qua mình. Loại cảm giác này, khiến hắn bị công kích rất sâu sắc.

- Đáng giận.

Hầu Phi nắm chặt hai tay, trong con mắt có phần không cam lòng.

Sau khi Diệp Huyền và Hầu Phi thông qua sát hạch, tiếp theo, trong các học viên còn lại cũng dần dần có người thông qua Lam Quang Cảnh.

Người thứ ba thông qua này, lại là Hạ Thất Tịch.

Nàng có chút khó có thể tin nổi nhìn hai tay của mình.

Người khác ở trong Lam Quang Cảnh, huyền lực trong cơ thể đều bị đè ép nghiêm trọng. Nhưng nàng lại kinh ngạc phát hiện, huyền lực của mình lại vẫn có thể thong thả vận chuyển.

Không chỉ như thế, ngoại trừ huyền lực ra, thân thể của nàng ở trong Lam Quang Cảnh bị đè ép, cũng không phải là quá lớn.

- Long Nguyên Kinh Thế Quyết, là Long Nguyên Kinh Thế Quyết do gia gia cho ta!

Trong lòng Hạ Thất Tịch thầm thì thào nói. Lúc trước, bởi vì không nàng dám bộc lộ ra Long Nguyên Kinh Thế Quyết, cho nên tốc độ cũng không phải đặc biệt nhanh. Vằng không thời gian nàng thông qua, còn muốn thu nhỏ lại hơn nữa.

- Chỉ có điều, bởi vì Long Nguyên Kinh Thế Quyết, huyền lực trong cơ thể ta vẫn thong thả vận hành. Nhưng Lam Quang Cảnh này đối với cơ thể của ta, vì sao lực áp bách cũng không phải quá lớn?

Đôi mắt của Hạ Thất Tịch lóe ra ánh sáng chói lòa, lộ ra một tia nghi ngờ.

Ba người Diệp Huyền, Hầu Phi, Hạ Thất Tịch xem như là trận doanh đứng đầu.

- Xem ra trong lần này, thiên tài không ít.

Lão nhân Thanh Phong nhìn thấy cảnh tượng như vậy, lại mỉm cười.

Đó là một loại nụ cười hứng phấn khi khám phá ra hạt giống tốt.

Sau khi Hạ Thất Tịch thông qua.

Tiếp theo là đến đám người Tiếu Bình, Vân Ngạo Tuyết bọn họ. Mỗi người theo sát phía sau, thông qua Lam Quang Cảnh.

Cuối cùng sau khi nửa canh giờ kết thúc, khoảng chừng có hơn ba trăm học viên, thành công thông qua Lam Quang Cảnh. Còn lại hơn hai nghìn sáu trăm người, tất cả đều bị đào thải.

- Vòng sát hạch Lam Quang Cảnh thứ hai này, số lượng người thông qua là ba trăm bảy mươi sáu người. Chúc mừng mọi người, bây giờ vẫn mong mọi người nghỉ ngơi một lát. Sau nửa canh giờ, chúng ta sẽ bắt đầu vòng thứ ba. Cũng chính là một vòng sát hạch cuối cùng.

Vù!

Những tuyển thủ thông qua đợt sát hạch thứ hai này, tất cả đều thở phào một hơi thở. Bọn họ ngã ngồi ở chỗ đó, trên mặt lộ ra một tia ánh sáng vui mừng. Mỗi một người đều vội vàng điều tức khôi phục.

Mà điều này, những tuyển bị thất bại trong vòng sát hạch này, lại lộ ra vẻ mặt chán nản.

Sau nửa canh giờ.

- Hiện tại, mong tất cả tuyển thủ thông qua sát hạch đi theo ta.

Thanh Phong quát to một tiếng. Tất cả tuyển thủ đang khoanh chân nghỉ lấy sức chợt giật mình tỉnh giấc.

Mọi người đều đi theo Thanh Phong, đi về phía sau sân luyện võ.

Phía sau sân luyện võ là một ngọn núi màu đen. Nơi này là ngọn núi phía sau học viện Lam Quang. Mọi người mới vừa vào đi, một tấm bia đá màu đen đứng vững, lại xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Tấm bia đá màu đen này cao khoảng chừng trăm thước, chiều rộng gần nghìn thước. Chỉ thấy phía trên, có tất cả những cái tên lớn nhỏ, hoặc sâu hoặc cạn, hoặc cao hoặc thấp khắc sâu ở phía lên. Tỏng cộng có khoảng chừng hơn một vạn cái tên.

Chỉ cần nhìn thoáng qua, đã khiến cho người ta một loại cảm giác vô cùng chấn động.

- Các vị, vòng sát hạch thứ ba này, chính là bia sát hạch lưu danh.

Thanh Phong đứng ở phía trước tấm bia đá màu đen, quay về phía mọi người lạnh lùng nói:

- Học viện Lam Quang chúng ta, mỗi một lần sát hạch chiêu sinh, một vòng cuối cùng đều sát hạch ở trên bia lưu danh này.

- Một vòng sát hạch này, không có quy tắc gì cả. Các ngươi sát hạch chính là, ở trên bia lưu danh này lưu lại tên của mình.

Bình luận

Truyện đang đọc