MẬT SỦNG SAU CƯỚI: LÃO CÔNG THẬT CAO LẠNH

Chương 432


“Cậu chủ?” Khoảnh khắc Tô Lương Mặc sắp bước ra khỏi ngôi nhà, một vệ sĩ nhìn về phía Savvy. Người đàn ông tóc nâu mắt nâu đứng đằng sau, mang theo tâm tình phức tạp nhìn vọng theo bóng lưng của anh, anh ta nhanh chóng giơ tay lên, nói: “Không cần đuổi theo nữa”


Không cần đuổi theo nữa… Là tình địch, nhưng anh ta cũng bị những bi thương nặng nề tỏa ra từ bóng lưng cao lớn, thẳng tắp của anh cảm hóa.


Trên đường trở về, Hứa Thần Nhất cũng không tin Lương Tiểu Ý đã chết. Anh ta kiểm tra cho Lương Tiểu Ý, đúng là không hề có bất kỳ dấu hiệu nào của sự sống.


“Đúng đấy, Lương Tiểu Ý đã chết rồi” Mặc dù Hứa Thần Nhất không muốn thừa nhận, nhưng anh ta cũng là bác sĩ, anh †a vẫn có lòng tin đối với chẩn đoán của mình.


“Không thể nào” Tô Lương Mặc lập tức phủ định: “Cô ấy sao có thể chết được chứ? Chắc chắn là âm mưu của tên khốn Savvy Wayne Klutz kia”


Ánh mắt Lục Trầm lộ ra vài phần lo lắng, anh ta là người thân thiết với Tô Lương Mặc nhất… Tô Lương Mặc không bình thường, Hứa Thần Nhất không nhận ra, nhưng Lục Trâm cảm nhận được.


Dọc đường vô cùng trầm mặc. Về đến thành phố S, Tô Lương Mặc lập tức đưa Lương Tiểu Ý đến bệnh viện, làm kiểm tra toàn diện.


“Tổng giám đốc Tô, Tô phu nhân… Cô ấy thực sự đã qua đời hơn 24 giờ đồng hồ rồi”


Anh từ từ ngẩng đầu lên, bình thản nói: “Ông vừa nói cái gì, nói cái gì?”


“Tôi, tôi, tôi nói là Tô phu nhân, cô ấy đã qua đời được ít nhất 24 giờ… AI”


Lời còn chưa nói xong, “bịch” một tiếng, anh giơ tay lên, hung dữ đập vào tường, đôi mắt đỏ bừng hung dữ nhìn chằm chằm bác sĩ: “Đồ lang băm! Cô ấy chưa chết! Sao cô ấy có thể chết được chứ?”


Lừa đảo! Tất cả đều là đồ lừa đảo!


Sao ai cũng nói cô ấy chết rồi?


Sao cô ấy có thể chết được?


Lừa đảo!


“Bịch” một tiếng, năm đấm của Tô Lương Mặc xẹt qua mặt bác sĩ, nặng nề đập vào tường đẳng sau bác sĩ, anh hung dữ nhìn chằm chằm bác sĩ: “Y đức của người làm y là phải nói sự thật. Ông nói sự thật cho tôi biết, vợ tôi chưa chết đúng không?” Giọng nói của anh lạnh lẽo, đôi mắt nheo lại đầy mùi nguy hiểm: “Nếu ông dám nói vợ tôi chết rồi, tôi sẽ cho ông đi gặp diêm vương”


Bác sĩ bị dọa sợ xanh mặt, run rẩy nhìn người đàn ông đang lên cơn điên… Từ trong mắt của Tô Lương Mặc, bác sĩ nhìn ra được sát khi giết người nông đậm, ông ấy không hề nghi ngờ, nếu như ông ấy nói thêm một câu Lương Tiếu Ý chết rồi, người đàn ông này thực sự sẽ giết chết ông ấy!


“Tôi… tôi…” Một bên là y đức trói buộc, một bên là mạng sống bị uy hiếp, cuối cùng ông bác sĩ trung niên nhắm mắt lại, trái tim ông ấy đánh bịch một cái: “Tô phu nhân vẫn chưa chết”


Bác sĩ vừa nói xong, người đàn ông vừa uy hiếp bác sĩ lập tức thay đổi sắc mặt, anh nôn nóng hỏi bác sĩ: “Tôi biết ngay chắc chắn là mấy tên khốn nạn kia lừa tôi mà. Nhưng… bác sĩ, tại sao cô ấy vẫn chưa tỉnh?”


Bác sĩ run lẩy bẩy… Người đàn ông này quá không bình thường! Tổng giám đốc Tô đang đứng trước mặt ông ta quá không bình thường rồi!


Quá đáng sợi “Có, có lẽ do mệt quá, nên, nên cô ấy ngủ say rồi”


“Vậy tôi phải chú ý những điều gì?” Anh vẫn sốt ruột hỏi, giống như anh đang là người nhà người bệnh. Bác sĩ hai chân run lẩy bẩy, trong lòng ông ấy thầm mắng hai chữ “Biến thái”, nhưng ông ấy không dám nói ra, vẻ mặt ông ấy sắp khóc nói: “Chỉ, chỉ cần ở bên cô ấy nhiều là được.”


“Được, cảm ơn bác sĩ, cảm ơn bác sĩ” Tô Lương Mặc hai mắt cảm kích, giơ tay ra kích động bắt tay bác sĩ: “Vậy tôi đưa vợ tôi về trước đây”


Anh cúi người, ôm Lương Tiểu Ý đi thẳng ra bãi đỗ xe.


Trên xe, anh nhìn qua gương chiếu hậu, dịu dàng nhìn cô gái đang ngồi dựa vào ghế phụ lái.


Quả nhiên Lương Tiểu Ý chưa chết, sao cô có thể chết được chứ. Cô nhớ nhung anh mười năm, sao cô có thể dễ dàng nhường thân phận Tô phu nhân cho người khác được chứ?

Bình luận

Truyện đang đọc