Chương 750
Đôi mắt hẹp dài của anh trở nên lấp lánh, dưới đáy mắt thoáng qua vẻ mừng rỡ, đây là ánh mắt sắp được toại nguyện, mang theo nỗi niềm hi vọng vô hạn.
Tay cô đưa qua, lại gần…
Sau đó, tiếng “Cộp” vang lên, nụ cười tung tăng sắp thắng lợi của anh cứng đờ, anh chậm rãi ngẩng đầu lên, run rẩy hỏi: “Tiểu Ý?” Tại sao cô lại đóng hộp nhãn lại?
Tiếng reo hò bốn phía ngừng lại. Vẻ mặt của mọi người cũng không tốt lắm.
Anh đã… Bị từ chối tư?
Một người có quyền lực lớn nhất quốc gia như Tô Lương Mặc, thế mà bị một người phụ nữ không hề xinh đẹp từ chối ư?
Trời ơi!
Người này chắc chắn không phải phụ nữ rồi! Ai có thể cự tuyệt một lời cầu hôn vừa lãng mạn vừa tràn đầy tấm lòng thế chứ? Ai có thể cự tuyệt người đàn ông có địa vị xa vời, nhìn những kẻ dưới chân chỉ bằng nửa con mắt chứ?!
Ít nhất là không Chắc chắn là cô không phải phụ nữ phải phụ nữ bình thường!
Mọi người suy nghĩ như vậy.
Lương Tiểu Ý đậy hộp nhẫn lại, rút tay về rồi nói: “Anh đứng lên đi.”
“Cho anh một lý do” Trong con ngươi đen nhánh của người đàn ông cuồn cuộn mây mù.
Lương Tiểu Ý cụp mắt xuống, che đi vẻ tự giễu dưới đáy mắt… Đúng vậy! Cô đã xiêu lòng! Đây cũng là điều mà cô luôn mong mỏi, nhưng ngay lúc này, cô lại chùn bước.
Đừng hỏi cô tại sao, cô chỉ… sợ hãi!
“Cho anh một lý do, một lý do có thể thuyết phục anh.” Ánh mắt của Tô Lương Mặc vô cùng kiên định.
“Em không thích chiếc nhãn này, nó làm em nghĩ đến bộ áo cưới mà anh đã chuẩn bị cho em vào hôn lễ lần trước”
Cả người Tô Lương Mặc chấn động, anh nhìn cô, trái tim co rút lại!
Người khác nghe có thể không hiểu cô nói gì, nhưng anh thì có!
Anh từ từ thu hồi bàn tay lại, ngón tay nắm thật chặt hộp trang sức trong lòng bàn tay, ngón tay thon dài, mảnh khảnh đều trăng bệch vì dùng sức.
“Lần đầu tiên em nhìn thấy chiếc váy cưới chuẩn bị cho mình, trong nháy mắt đó em đã thích nó. Chỉ nhìn thoáng qua em đã biết rõ được người chuẩn bị váy cưới cho mình đã tốn nhiều tâm tư như thế nào rồi. Bộ váy cưới kia mặc trên người em, nó che khuất được những chỗ không nên nhìn thấy trên cơ thể em, vết thương trên xương quai xanh, vết sẹo ở bả vai. Lần đầu tiên, em được xuất hiện xinh đẹp như vậy trước mặt người khác”
Tô Lương Mặc, em thực sự muốn khởi đầu thật tốt, em cũng quyết định nghiêm túc tập trung tinh thần, thật sự, em không có lừa dối anh”
Lương Tiểu Ý vô cùng chân thành nhìn về phía Tô Lương Mặc đang quỳ một gối nói. Đúng vậy, lúc Lục Trầm tới tìm cô, thời điểm chứng cảnh Tô Lương Mặc thất vọng như thế, rồi lại nhìn đến ngôi biệt thự kia, Lương Tiểu Ý cố lấy hết dũng khí, cô muốn thử một lần, muốn mở lòng ra và mạnh mẽ hơn.
Cô không thể tiếp tục làm kẻ nhát gan thêm nữa.
Mà trên thực tế, cuộc sống từ đây về sau, anh đối với cô vô cùng tốt, thậm chí còn không bắt buộc cô phải ngủ cùng phòng. Những điều đó cô đều khắc sâu trong tâm khảm.
Cô cũng bắt đầu mở rộng trái tim mình với anh.
Thế nhưng, có một số chuyện không thể dễ dàng vượt qua như vậy. Có những nỗi đau mà nếu không phải người trong cuộc thì không cách nào cảm nhận được sự bi thống cùng giấy dụa không thể nào dứt ra trong đó. Vì vậy cũng không thể nào hiểu được cảm xúc tuyệt vọng là như thế nào.
“Tô Lương Mặc, thật sự, em muốn cùng anh sống thật tốt.
Em sẽ không lừa anh” Cô cắn cắn bờ môi, cảm thấy mặc dù hiện tại cô còn chưa muốn đáp ứng lời cầu hôn của anh, nhưng cô vẫn đồng ý, cô muốn học cách sống can đảm, học buông bỏ thành kiến, cho nên cô quyết định thành khẩn và thẳng thần nói ra suy nghĩ trong lòng với anh: “Thời điểm nhìn thấy chiếc nhãn này, em biết rõ, đây là thứ anh đã tỉ mỉ chuẩn bị từ rất lâu, thế nhưng em vẫn không cách nào khống chế chính mình. Tô Lương Mặc, hiện tại em vẫn chưa thể hoàn toàn chấp nhận được lời cầu hôn của anh”