Chương 520
Khuôn mặt của Lương Tiểu Ý tối sầm lại. Trong khoảnh khắc ấy, cơ thể cô trở nên ớn lạnh … Anh vẫn không hề thay đổi, vẫn ngang tàn, độc đoán, vẫn làm theo những điều mình muốn cho dù người khác có muốn hay không.
Chết tiệt!
Không!
Tuyệt đối không thể! Lần này, cô sẽ không để bản thân mình phải rơi vào nguy hiểm một lần nữa!
Về lời nói của anh, cô từ lâu đã không tin vào điều đó. Ai biết được liệu đây có phải lại là một trò chơi mang tên “trừng phạt” nào khác của anh hay không.
“Bệnh của Đại Bảo cần phải nghỉ ngơi thêm một tuần nữa.
Sau một tuần, anh sẽ đưa ba mẹ con trở lại thành phố S”” Lần này, anh không nghe theo lời mấy chiêu trò của Lục Trầm nữa.
Đối với cô, ngay cả khi cô không còn yêu anh nữa, anh vẫn phải giành lại bằng được trái tim cô theo cách riêng của mình.
Sau khi nói xong, anh xoay người rời đi.
Lương Tiểu Ý nghe thấy tiếng cánh cửa đóng sầm, cô đột nhiên tỉnh táo trở lại, đuổi theo Tô Lương Mặc: “Anh đứng lại cho tôi!” Cô tức tối hét lên: “Tại sao anh không muốn ký?
Lương Tiểu Ý trước kia đã chết rồi, bây giờ chỉ còn lại Canal Lương mà thôi. Cuộc hôn nhân này vốn dĩ đã không còn giá trị gì nữa rồi”
“Tiểu Ý” Giọng nói trầm lắng của người đàn ông nhẹ nhàng vang lên: “Em sai rồi. Con dấu đóng “Đã chết” đó là do sai sót của nhân viên của bộ phận dân sự. Canal Lương là một phụ nữ người Mỹ gốc Á, đã qua đời. “
Choang!
Lương Tiểu Ý đứng hình, khuôn mặt cô trắng bệch, cắt không còn một giọt máu.
“Ngày mai … Không! Ngay ngày hôm nay, tất cả những sai sót đó đều sẽ được sửa lại ngay ngày hôm nay. Cuộc sống của chúng ta một lần nữa sẽ quay trở lại như trước kia” Đôi mắt hoảng hốt của Lương Tiểu Ý nhìn Tô Lương Mặc không rời.
Anh tiếp tục nói: “Tiểu Ý, đừng giả vờ ngốc nghếch nữa, chẳng lẽ em còn không hiểu anh hay sao? Với năng lực của mình, anh còn không thể thu xếp được chuyện này hay sao?”
“Nếu em thực sự không hiểu, vậy thì hà cớ gì hôm nay em lại cố ý lừa anh? Tại sao em nói rằng hộ khẩu cùng các thông tin liên quan đến em đều bị tiêu hủy? Còn cố tình đưa thẻ căn cước cho anh để xác nhận rằng em không nói dối? Em nhân lúc anh chưa kịp suy nghĩ điều gì liền “dẫn dắt” anh ký vào đơn ly hôn đúng không?”
“Nước đi này cũng thật không tồi” Tô Lương Mặc mỉm cười. Anh đưa tay ra, cầm chặt lấy căm của Lương Tiểu Ý: “Nhưng mà Tiếu Ý à, sau này đừng quá nghịch ngợm trêu đùa anh như vậy, em không phải là đối thủ của anh ……. Tất nhiên là vì lần này có liên quan đến hạnh phúc tương lai sau này của chúng ta, nếu không thì anh nhất định sẽ giả vờ bị trúng kế của em.
Cảm nhận được nhiệt độ của ngón tay cái khẽ chạm vào môi, toàn cơ thể Lương Tiểu Ý như bị tê liệt.
Nhưng sau khi nghe xong vế sau của câu nói đó, Lương Tiểu Ý nghiến răng phẫn nộ. Cái gì mà ” liên quan đến hạnh phúc tương lai sau này của chúng ta ” cơ chứ, nói mà không biết xấu hổ!
“Tát!” Lương Tiểu Ý không khách khí hất tay Tô Lương Mặc ra khỏi khuôn mặt mình. Tô Lương Mặc im lặng rút tay lại, ánh mắt khao khát vẫn rơi trên đôi môi hồng của cô.
Ký ức bỗng ùa về, hương vị nơi ấy còn mềm mại hơn cả kẹo dẻo, ngọt ngào hơn cả socola.
Đột nhiên, Lương Tiểu Ý cúi đầu 90 độ trước mặt Tô Lương Mặc!
“Anh Tô, Vì sao anh lại không buông tha cho tôi cơ chứ?