MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

Trợ lý Tiểu Quai thấy cô nghiêm túc nhớ kỹ, trong lòng đồng tình cùng thương hại càng nhiều, "Hiểu Tinh tỷ, em đêm nay mua tới cho chị chút đồ ăn ngon có được hay không." Nhất định phải đại bổ, nhìn cái mặt trời kia đem làn da phơi, nhìn mồ hôi chảy, ai.

Trầm Mộc Bạch căn bản không biết Tiểu Quai nói gì, chỉ là vô ý thức nhẹ gật đầu, trong nháy mắt lại ghi chép.

Buổi tối, cô nhìn thấy Tiểu Quai mua canh bổ, còn có một số đồ ăn, đều là đồ vật đại bổ.

Cô có chút buồn bực nói, "Tiểu Quai, em làm sao mua nhiều đồ như thế?"

Tiểu Quai "Hiểu Tinh tỷ, chị xem chị ban ngày khổ cực như vậy, đồ ăn trong đoàn làm phim lại không hề tốt đẹp gì, em là mua cho chị bồi bổ thân thể."

Trầm Mộc Bạch lập tức có chút dở khóc dở cười, nhưng là nhiều như vậy cô cũng ăn không hết, trong đầu nghĩ đến Dụ Cảnh Thần, thế là liền đem một chút bên trong đưa qua.

Dụ Cảnh Thần tựa hồ rất ngại, trên mặt vẫn là một bộ ngượng ngùng.

Trầm Mộc Bạch cho là hắn muốn từ chối, vội vàng nói, "Trợ lý của tôi mua đến hơi nhiều, hai chúng ta ăn chung cũng ăn không hết, ném không phải lãng phí sao."

Dụ Cảnh Thần cắn cắn môi dưới, trên mặt hiện ra nhàn nhạt đỏ ửng, giương mi mắt nói, "Vậy thì cám ơn Hiểu Tinh sư tỷ."

Trầm Mộc Bạch khoát tay một cái nói, "Khách khí cái gì nha, hai người chúng ta có thể là bạn tốt, hơn nữa ngày mai sẽ phải diễn chung, cậu cũng biết, con người của tôi diễn xuất không hề tốt đẹp gì, đến lúc đó cũng phải làm phiền cậu."

Dụ Cảnh Thần cười cười, ngữ khí mềm nhũn nói, "Hiểu Tinh sư tỷ rất tốt."

Trầm Mộc Bạch thấy hắn mặc dù vẫn dễ dàng thẹn thùng, nhưng so với lúc trước, thái độ đã gần gũi hơn khá nhiều, vì vậy nói, "Đừng kêu sư tỷ, cậu cứ gọi tôi Hiểu Tinh tỷ đi."

Dụ Cảnh Thần ngoan ngoãn kêu một tiếng, "Hiểu Tinh tỷ."

Trầm Mộc Bạch nhịn không được hỏi, "Cậu cái kia trợ lý mới đối với cậu tốt chứ."

Dụ Cảnh Thần ngẩn người.

Trầm Mộc Bạch "Tôi không phải thấy bên người cậu đổi một trợ lý sao, cho nên liền hỏi một chút."

Đôi mắt am hiểu sâu một cái chớp mắt, Dụ Cảnh Thần cười cười, "Rất tốt."

Trầm Mộc Bạch thở phào nhẹ nhõm, "Vậy là tốt rồi, tôi không quấy rầy cậu nữa, ngủ ngon."

Dụ Cảnh Thần con ngươi nhìn chằm chằm cô, mềm nhũn nở nụ cười, "Ngủ ngon, Hiểu Tinh tỷ."

Ngày thứ hai khi tỉnh dậy, Trầm Mộc Bạch lại lên hot share.

Lý Hồng gọi điện thoại cho cô, Trầm Mộc Bạch ủy khuất nói, "Em là thực đang ghi chép thật tốt, chị không tin liền hỏi Tiểu Quai."

Tiểu Quai ở một bên phụ họa nói, "Là thật Hồng tỷ, Hiểu Tinh tỷ thực sự là đang quan sát diễn xuất."

Lý Hồng á khẩu không trả lời được, vốn dĩ là muốn nói cho Đường Hiểu Tinh, lần sau muốn làm việc gì, cũng đừng không đầu óc như vậy. Người khác nhất định sẽ cảm thấy cô cố ý làm bộ để tẩy trắng, hơn nữa cái kia cẩu tử chuyên môn tìm góc độ, mục tiêu chính là vì nói xấu cô.

Nhưng là hiện nay sự tình cũng đã phát sinh, Lý Hồng đành phải thở dài một hơi nói, "Chị đã biết, em bây giờ liền thanh thản ổn định diễn đi, có chuyện gì gọi điện thoại để cho chị quyết định, còn có Tiểu Quai em cũng vậy, nên hiểu cái gì nên nói cái gì nên làm."

Trầm Mộc Bạch thời điểm quay phim, trên weibo lại truyền ra một cái tân kịch quay chụp.

Dân mạng lại lần nữa nổ qua một lần.

[Thiên Hải một đường: Cái này quay chụp không phải buổi sáng mới vừa lên qua một lần sao? Làm sao, ngại hot share hot đến không đủ? ]

[Meo tinh nhân không meo: Chờ đã, nhóm quay chụp này cùng buổi sáng góc độ không giống nhau nha, càng thêm rõ ràng một chút] .

Bình luận

Truyện đang đọc