MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

Trầm Mộc Bạch tức giận là bởi vì lần thứ nhất thiếu niên tóc đen cũng không biết tiết chế, cô đến sau nửa đêm khóc khàn giọng đối phương còn ăn không ngon, một mực lặp đi lặp lại làm lại làm.

Cũng bởi vì Chu Hạo Dương cùng Kỳ Kỳ hai người, bọn họ nghĩ như thế nào thấy thế nào.

Nhìn thiếu nữ núp ở trên giường chỉ lộ ra một cái đầu, thái tử gia tới gần, sờ lên tóc người thấp giọng dụ dỗ nói, "Đói bụng rồi sao?"

Trầm Mộc Bạch không để ý tới người.

Thái tử gia đưa tay vuốt vuốt eo cô, tâm tình rất tốt nói, "Anh đã để cho người ta chuẩn bị thức ăn, nhanh rời giường."

"Giang Cảnh Sâm, anh còn không biết xấu hổ kêu em rời giường?" Trầm Mộc Bạch giật ra cổ áo, để cho hắn nhìn hành vi của bản thân mặt người dạ thú.

Thiếu nữ làn da rất trắng nõn tinh tế tỉ mỉ, màu đỏ dâu tây theo cái cổ một đường lan tràn mà xuống, thái tử gia chẳng những không có tỉnh lại, còn rất không tiền đồ kém chút bắt đầu phản ứng.

Trầm Mộc Bạch tự nhiên cũng đã nhìn ra, cô không thể tin trợn to mắt, vội vàng liền người mang lăn một lần nữa bao gồm bản thân, sau đó cảnh giác đề phòng lấy đối phương.

Thái tử gia rõ ràng khục một tiếng, nhíu mày nói, "Lâm Nhị Tây, chẳng lẽ trong mắt em, anh chính là loại nam nhân chỉ dùng nửa người dưới suy nghĩ sao?"

Trầm Mộc Bạch hỏi lại, "Chẳng lẽ anh không phải sao?"

Thái tử gia rất không biết xấu hổ nói, "Anh đương nhiên không phải, bằng không em hôm nay cũng đừng nghĩ xuống giường."

Run chân eo mềm toàn thân đều mềm Trầm Mộc Bạch không muốn nói chuyện.

Cô thời điểm xỏ lấy giày đi phòng vệ sinh rửa mặt, kém chút không té.

Tay mắt lanh lẹ thiếu niên tóc đen một tay vớt được cô, cả người từ phía sau kéo lên, ngữ khí miễn cưỡng nói, "Có cần giúp một tay hay không?"

Trầm Mộc Bạch đẩy tay hắn đang ôm vào bên hông ra, nghiến răng nghiến lợi nói, "Cảm ơn, không làm phiền thái tử gia."

Giang Cảnh Sâm nhìn vành taithiếu nữ nhiễm lên màu đỏ nhạt, ngoắc ngoắc môi, tâm tình rất tốt.

Trầm Mộc Bạch cả ngày đều không có đi ra cửa phòng, thẳng đến ngày thứ hai, mới khôi phục bình thường.

Kỳ Kỳ mặc dù không hề nói gì, nhưng là thỉnh thoảng ánh mắt nhìn sang, để cho Trầm Mộc Bạch phảng phất như ngồi châm nỉ đồng dạng.

Mùa hè ăn dưa hấu ướp đá là thích nhất, tốt nhất một người cầm một cái thìa đào lấy ăn.

Thái tử gia nhìn thiếu nữ bên cạnh, đối phương từ vừa rồi bắt đầu liền không có nhìn qua bản thân một chút, tâm tình của hắn rất khó chịu tới gần, chọc chọc gương mặt mềm hồ hồ nói, "Lâm Nhị Tây."

Trầm Mộc Bạch không chớp mắt xem tivi, bị hắn như vậy đâm một cái, còn chưa kịp nuốt xuống dưa hấu kém chút phun ra ngoài, lập tức tức giận nói, "Làm gì?"

"Bạn trai ở một bên, em cứ như vậy vắng vẻ hắn?" Thái tử gia mặt đen lên tắt tivi.

Trầm Mộc Bạch đào một miếng dưa hấu, nhét vào trong miệng hắn.

Thái tử gia lập tức liền không nói lời nào.

Hắn cảm thấy cái dưa hấu này quá ngọt, tính tình cũng đi theo tiêu mất.

Trầm Mộc Bạch cứ như vậy ngươi một hơi ta một hơi đút mấy lần, sau đó chậm rãi nói, "En bây giờ có thể xem ti vi sao?"

Thái tử gia vốn trắng trở lại mặt lại đen xuống.

Trừng người nhìn một lúc lâu, mở miệng nói, "Lâm Nhị Tây, em có phải muốn bị mặt trời hay không?"

Trầm Mộc Bạch phốc một tiếng, đem dưa hấu trong miệng tất cả đều phun ra.

Thái tử gia cảm thấy bờ môi đỏ tươi của thiếu nữ nhìn qua rất ngon miệng, nhịn không được đem người khiêng lên giường, sau đó vỗ vỗ cái mông nhỏ mềm mại đầy đặn, "Nằm thẳng."

Trầm Mộc Bạch giả chết, "Đừng, tha em."

Liền Giang Cảnh Sâm cái kích thước cùng cường độ kia, cô nằm lên một ngày liền xem như tốt rồi.

Thái tử gia hỏa bị vung tới, thấy người hướng một bên bò đi, bắt lấy chân trần kéo đi qua.

Bình luận

Truyện đang đọc