MAU XUYÊN: CỨU VỚT BOSS NAM CHỦ HẮC HOÁ

Trình Dịch Nam không biết nghĩ tới điều gì, có chút không hiểu nói, "Anh hôm nay gửi nhắn tin hỏi em ở đâu làm cái gì, khi đó anh không cùng bạn gái của anh đón sinh nhật sao?"

Trình Dịch Bắc không nói lời nào, rót cho mình một ly nước sôi, thần sắc tại dưới khí thể mờ mịt, có chút mông lung.

"Ca." Trình Dịch Nam thời điểm tâm tình tốt là không che giấu chút nào, "Em quên nói cho anh một chuyện, bạn gái của em cũng họ Tống, chúng ta thật đúng là anh em ruột."

Trình Dịch Bắc dừng một chút, "Cô ấy tên gì?"

Trình Dịch Nam một bên chơi lấy trò chơi vừa nói, "Tống Nhân, cùng bạn gái của anh chỉ kém một chữ." Trình Dịch Nam nhìn người trong đội ngũ đang mắng người, không biết nghĩ tới điều gì, mở miệng nói, "Bạn

Gái của anh nói không chừng là em họ cô ấy."

Trình Dịch Bắc thản nhiên nói, "Trùng hợp thôi."

"Khả năng nha." Trình Dịch Nam lơ đễnh nói, "Bất quá cô gái mập nhỏ xác thực đã nói với em cô ấy có cái em họ, cô ấy sợ em họ cáo trạng, một mực cũng không nguyện ý để cho em đi tìm cô ấy."

Trình Dịch Bắc nắm vuốt chén nước, một lúc lâu sau, nói một câu nói, "Sắc trời không còn sớm, cậu đi ngủ sớm một chút."

Trình Dịch Nam lúc này mới ngửa mặt lên, nhìn theo bóng lưng anh trai lên lầu, thần sắc hơi kinh ngạc.

Trầm Mộc Bạch ngủ được không hề tốt đẹp gì, sáng sớm dậy bị không khí lạnh thổi, người nhất thời tỉnh táo thêm một chút.

Tới trường học, không thể không ráng chống đỡ mí mắt, ứng phó chương trình học hôm nay.

Giữa trưa, cùng Trình Dịch Bắc đến sân thượng học bù.

Hai tay đặt ở trong túi người, ấm áp dễ chịu, để cho trong nội tâm cô mười điểm an ủi.

"Tống Dao." Trình Dịch Bắc đột nhiên mở miệng, "Em có chuyện gạt anh hay không?"

Trầm Mộc Bạch tâm khẽ run dưới, cô mở to con mắt đi nhìn người, há mồm, "Thế nào? Tôi làm sao sẽ gạt cậu?"

Cô có chút bất an tâm thần bất định nhìn chằm chằm đối phương.

"Tỉ như cố ý thi không đậu." Trình Dịch Bắc hôn môi cô một chút, "Em sẽ sao?"

Trầm Mộc Bạch thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm, thì ra là cái này.

Sau đó cười cười nói, "Tôi hiện tại mỗi ngày đều cùng cậu học bổ túc, còn nghiêm túc đi học, làm sao có thể cố ý thi không đậu."

Trình Dịch Bắc nhìn cô nói, "Sẽ không liền tốt." Giống bình thường tan học như thế, hai người ở bên ngoài trường học một chỗ cầm tay vuốt ve an ủi.

Cùng người khác yêu sớm không có gì khác biệt.

Đợi đến thời điểm tách ra, Trầm Mộc Bạch chủ động nhón chân hôn mặt nam sinh một chút, "Ngày mai gặp."

Trình Dịch Bắc lại là kéo tay người lại.

"Thế nào?" Cô xoay người, có chút mờ mịt nhìn xem.

Nam sinh đẹp mắt cúi đầu nhìn qua cô, thanh âm cũng là hoàn toàn dễ nghe như trước đây, "Anh muốn cùng em ở nhiều một lúc."

Trong khoảng thời gian này, Trầm Mộc Bạch đã thành thói quen cùng hai người phân phối thời gian, lúc này không sai biệt lắm nên đi gặp Trình Dịch Nam.

Cô thần kinh căng thẳng, không nghĩ tới Trình Dịch Bắc lại đột nhiên đưa ra yêu cầu dạng này, ".. Thế nhưng là tôi phải đúng hạn về nhà."

Đối phương nhìn chằm chằm mặt cô, bắt lấy tay cô không thả, cụp mi mắt xuống, "Liền một hồi."

Trầm Mộc Bạch tâm thần bất định bất an lại do dự nhẹ gật đầu.

Trình Dịch Bắc giống như chỉ là đơn giản muốn cùng cô ở cùng nhau, hai người chẳng hề làm gì, dọc theo con đường này đi thẳng, mười ngón đan chặt.

Cô nhìn đồng hồ, phát hiện đã đến thời điểm ước định.

Không khỏi có chút vội vàng.

"Dịch Bắc." Trầm Mộc Bạch muốn nói lại thôi,

Trình Dịch Bắc có chút nghiêng mặt, "Thế nào? Em thoạt nhìn giống như có chuyện muốn nói." Thanh âm hắn có chút lãnh đạm, cùng bình thường không hề khác gì nhau.

Nhưng Trầm Mộc Bạch lại là không hiểu tâm run lên một cái, cô lấy dũng khí, muốn mở miệng nói, lại vẫn lắc đầu một cái.

Bình luận

Truyện đang đọc