PHÁ QUÂN MỆNH

“Sư phụ, con nhất định sẽ làm được, khiến cho Diệp Phàm phải chịu đựng nỗi đau đớn nhất trên cõi đời này và phải chết trong hối hận”.  

Lâm Thanh Đế hét to một tiếng, sau đó liền thu dọn đồ đạc, cầm tín vật trong tay, chuẩn bị đi tới Vạn Chung Môn.  

“Diệp Phàm, haha...”, Hoa Bà Bà phát ra những tiếng cười vô cùng nham hiểm, nếu không phải do hắn ta thì kế hoạch đã thành công, bà ta đã có thể gọi hồn và gặp được con trai của mình rồi.  

Đều tại Diệp Phàm, hắn ta phá hủy tất cả, là kẻ thù giết con của bà ta!  

...  

Tứ Phương Tông, từ khi Hoắc Thanh Thanh biết được thông tin từ chỗ sư phụ mình là Hoa Vũ Dung rằng Diệp Phàm là truyền nhân của Đao Ma thì cô ta đã bồn chồn mấy ngày nay rồi.  

Cô ta muốn lao ngay xuống núi để nói cho anh biết rằng nhất định phải trốn thật kĩ, đối mặt với sự truy sát của tất cả thế lực chính đạo thì anh khó có thể sống sót được.  

“Sư muội Thanh Thanh, sắp đến đại hội võ lâm rồi, sao lại không tu luyện võ công đi?”, lúc này, một giọng nói chế giễu truyền đến từ bên cạnh.  

Hoắc Thanh Thanh ngẩng đầu lên nhìn, sắc mặt lập tức thay đổi, đây là sư tỷ của cô ta, Phương Dao.  

“Hừ, tôi luyện hay không liên quan gì đến chị”, Hoắc Thanh Thanh hừ lạnh một tiếng, nói xong liền quay người rời đi, nhưng lời của Phương Dao đã khiến cho cô ta phải dừng lại.  

“Haha, tôi đoán cô đang lo lắng cho Ma Đầu Diệp Phàm đó sao...”  

“Chị nói năng linh tinh, Diệp Phàm không phải là Ma Đầu, những lời đồn đó đều là vu khống, bịa đặt cả”, Hoắc Thanh Thanh quay đầu lại, mắng Phương Dao.  

“Haha, Hoắc Thanh Thanh cô to gan thật đấy, đây chính là lời mà Liên Minh Võ Đạo truyền ra, cô lại dám nói là vu khống, bịa đặt, nếu những lời này của cô mà truyền ra ngoài thì có biết sẽ ảnh hưởng như thế nào không?”  

Sắc mặt Phương Dao đầy vẻ chế giễu, cô ta vui chết đi được, mấy ngày nay cô ta ra ngoài làm việc, vừa mới về liền nghe được chuyện này.  

Việc đầu tiên cô ta làm chính là chạy đến chỗ Hoắc Thanh Thanh, tâm trạng vui sướng không gì tả nổi.  

Sắc mặt Hoắc Thanh Thanh trầm hẳn xuống, cô ta tức giận vô cùng.  

Tuy nhiên, nếu cô ta dám công khai nghi vấn Liên Minh Võ Đạo thì chính là một tội nghiêm trọng và sẽ bị nghiêm trị, không phải Liên Minh Võ Đạo sẽ trừng phạt mà sẽ phải nhận sự trừng phạt nặng nề từ tông môn.  

“Tôi nhớ là Diệp Phàm ở thành phố Cảng, cô nói xem nếu như tôi truyền tin này ra ngoài thì sẽ thế nào? Có phải là rất thú vị hay không?”  

“Hahaha”.  

Phương Dao nói xong thì cười một cách điên cuồng, ngả nghiêng cả người, bộ dáng yểu điệu vô cùng đẹp, nhưng Hoắc Thanh Thanh lại thấy ngứa mắt, căm hận.  

Keng!  

Hoắc Thanh Thanh trực tiếp rút ra thanh trường kiếm sắc bén trong tay, chỉ vào Phương Dao, quát: "Phương Dao, nếu chị dám ăn nói bậy bạ thì Hoắc Thanh Thanh tôi cùng chị không đội trời chung”.  

Hừ!  

Sắc mặt Phương Dao trở nên lạnh lùng: "Hoắc Thanh Thanh, xem ra cô vẫn chưa nhìn rõ vấn đề. Hiện tại cô không nên uy hiếp tôi, mà nên cầu xin. Xin tôi không nói ra chỗ ở của Diệp Phàm, nếu không hắn ta sẽ bị truy sát không ngừng...”  

“Chị...”  

Bình luận

Truyện đang đọc