PHÁ QUÂN MỆNH

Nhà Âu Dương có một nhà ngục dưới nước, những kẻ hung ác bình thường đều sẽ không bị tống vào đó vì nó quá tàn nhẫn.  

Nếu trên người có vết thương nặng, người bị nhốt trong đó sẽ không sống được bao lâu.  

“Các vị chú bác anh em, chỉ cần Âu Dương Ngọc Quân tôi không chết sẽ cứu mọi người ra ngoài, tôi nói được làm được!”, lúc sắp bước vào chỗ quặt Âu Dương Ngọc Quân hét to.  

"Bùm!"  

Một tên đàn ông đang áp giải hung ác đạp một cước vào bắp đùi anh ta, cơn đau khiến anh ta phải kêu lên một tiếng đau đớn.  

Sau đó bốn chiếc còng bằng sắt thép được đeo vào tay chân của Âu Dương Ngọc Quân, tiếp đó giống như một chiếc thang máy, móc xích phía trên chuyển động, treo anh ta lên giữa không trung.  

Trước mặt anh ta là một hồ nước lớn, Âu Dương Ngọc Quân bị treo lên giữa hồ, sau đó hạ dần xuống nước.  

Tiếp đó, một tấm thép phủ đầy kim thép chậm chạp ép tới từ phía trước, phía sau cũng dựng lên một tấm thép, mặt trên cũng là từng hàng kim thép sắc nhọn.  

Đây là thủy hình, hai tấm thép với kim thép phủ kín bề mặt sẽ vây Âu Dương Ngọc Quân ở bên trong, chỉ cần anh ta không chịu được mệt mỏi mà gục về phía trước hoặc sau thì đều sẽ bị kim thép đâm vào cơ thể.  

Đây là đang tra tấn sức mạnh ý chí của phạm nhân, bốn sợi xích trói Âu Dương Ngọc Quân có thể điều chỉnh, khiến anh ta chỉ bị giày vò chứ không mất mạng.  

Âu Dương Ngọc Quân thời thời khắc khắc phải duy trì tỉnh táo, nếu không cơ thể sẽ bị châm tới khắp nơi đều là vết thương, tuy rằng nhất thời không mất mạng nhưng đau đớn hành hạ càng khiến người ta không chịu nổi.  

Bên kia nhóm người Diệp Phàm tiến vào biệt thự nhà họ Lý, diện tích của nhà họ Lý rất lớn, Diệp Phàm cảm thấy có lẽ cũng xấp xỉ nhà Linh Hồ.  

Bước vào phòng khách ở giữa, một đám người đều nhìn về phía anh, lúc này chỉ thấy một người đàn ông đứng lên.  

Vẻ mặt của Lý Thanh Dương đột ngột thay đổi, trầm giọng quát: “Ngũ trưởng lão, ông muốn làm gì?”  

“Đại thiếu gia, người ngày là đối tượng đang bị Liên minh võ đạo phát lệnh truy nã, nếu như bắt được cậu ta, cậu liền có thể trực tiếp tới Liên minh võ đạo, sẽ có vô số tài nguyên, có tông sư cường đại đích thân chỉ dạy, hơn nữa còn có thể trở thành chấp pháp giả ba sao của Liên minh võ đạo, bất kể tính toán thế nào cũng đều vô cùng thích hợp! "  

Ngũ trưởng lão của nhà họ Lý- Lý Chính Đức đứng lên, lời nói chính đáng, ánh mắt sắc bén của ông ta nhìn chằm chằm Diệp Phàm.  

“Diệp Phàm là đại ca của anh Âu Dương, cũng chính là đại ca của Lý Thanh Dương tôi, ngũ trưởng lão đây là có ý gì?”, Lý Thanh Dương tức giận quở trách.  

“Đại thiếu gia đừng bị những người này che mắt, Âu Dương Ngọc Quân mới rời đi không bao lâu, cậu ta liền đến, thực sự quá kỳ quái, để tôi thăm dò cậu ta một chút!”  

Giọng nói của Lý Chính Đức lạnh lùng, ông ta rất có ý kiến với Âu Dương Ngọc Quân, hơn nữa cũng có hứng thú với phần thưởng khi bắt được Diệp Phàm của Liên minh võ đạo.  

Soạt!  

Lý Chính Đức vừa động, khí thế lớn mạnh toàn thân đột nhiên bộc phát, nhanh chóng trực tiếp vồ về phía Diệp Phàm.  

Đối mặt với Lý Chính Đức hung mãnh lao tới, Diệp Phàm không chút hoảng sợ, bình đạm nói: “Ông không phải là đối thủ của tôi, quay lại đi!"  

"Cuồng vọng tới cực điểm!”  

Lý Chính Đức tức giận mắng: "Người trẻ tuổi bây giờ đúng là không biết trời cao đất dày, nhận lấy một quyền của tôi!"

Bình luận

Truyện đang đọc