PHÁ QUÂN MỆNH

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Diệp Phàm vung tay dùng sức chém Long Lân xuống, xiềng xích thép bị chặt đứt. Người đàn ông bên trong kích động gầm lên, nắm lấy xiềng xích bị gãy quấn lên cổ tay xông vào đánh giết đệ tử nhà Âu Dương.  

“Giết hết cho tôi, đàn áp phản loạn!”  

Lúc này, ngay lối vào ngục giam vang lên tiếng quát lớn, ngay lập tức một đám đệ tử nhà Âu Dương vung đao hùng hổ xông đến.  

“Ha ha ha… Tứ trưởng lão, ông đến thật đúng lúc, giết chết bọn chúng, người thả bọn chúng ra là Diệp Phàm, mau qua giết chết hắn!”  

Nghe thấy tiếng rống giận dữ, Âu Dương Hải Lâm cười lớn một tràng, lớn tiếng gầm gừ.  

“Diệp Phàm?”  

Tứ trưởng lão giật mình, vẻ mặt lập tức trở nên tàn nhẫn: “Thì ra là Diệp Phàm, đúng là con chó lớn gan, để tôi lấy đầu hắn xuống!”  

Âu Dương Nghị rống lên, xông thẳng về phía Diệp Phàm.  

Diệp Phàm cũng chỉ liếc nhìn ông ta rồi lại lao về phía phòng giam khác, mấy đệ tử nhà Âu Dương cầm đao chém thẳng về phía Diệp Phàm.  

Phù phù phù!  

Máu bắn tung toé, Diệp Phàm cầm Long Lân trong tay, một người đàn ông mạnh mẽ cầm cự xông về phía anh, trên cổ có vài vệt máu chảy xuống.  

Tất cả đều bị một dao chém ngay cổ!  

Mấy người đàn ông này còn chưa đạt đến ám kình đại thành, đối đầu với anh cũng chỉ như mấy con kiến, giơ tay cũng giết được!  

Ầm!  

Diệp Phàm lại chặt đức một xích thép, người bên trong cũng rống lên xông ra ngoài.  

Không cần Diệp Phàm phải nói, ông ấy lập tức ném dây xích thép về phía Âu Dương Nghị.  

“Hừ, vốn dĩ là kẻ tội đồ đáng chết mà còn dám quát tháo?”  

Âu Dương Nghị cười lạnh, khí kình phát ra trên nắm đấm của ông ta.  

Long Quyền!  

Âu Dương Nghị la lớn, hai quyền như rồng đánh thắng vào người đàn ông.  

Ầm!  

Đoạn xích thép bị người đàn ông ném ra đã vỡ, sau đó thừa dịp áp sát người, hai quyền như rồng đánh mạnh về phía người đàn ông.  

Những người chưa được thả ra khỏi nhà tù cũng lần lượt rống lên.  

Bình luận

Truyện đang đọc