PHÁ QUÂN MỆNH

"Có người nói con tên là Diệp Phàm, không phải là Diệp Hạo, chỉ là không nhớ nổi bất cứ chuyện gì", Diệp Hạo cười khổ, anh nhớ đến Hàn Tuyết, nhớ tới cảnh tượng lúc cô gặp anh, kích động tới rơi lệ.  

Tuy nhiên, anh thực sự đã quên mọi thứ.  

“Hóa ra là vậy, để sư phụ kiểm tra cho cậu", người đàn ông đưa tay ra, Diệp Hạo cúi đầu bước đến, người đàn ông đưa tay đặt lên đỉnh đầu anh.  

Trong phút chốc, Diệp Hạo cảm giác được một cỗ lực lượng đặc biệt tiến vào trong não bộ, khiến da đầu anh co rút lại, trên mặt hiện lên sự đau đớn.  

Một lúc sau, sắc mặt của người đàn ông có chút khó coi nói: “Rất nghiêm trọng, có rất nhiều cục máu đông bị tắc nghẽn, không thể cưỡng ép dùng công phu làm tan ra được, muốn hoàn toàn khôi phục trí nhớ, cần phải có một loại kỳ dược!”  

“Quả phật tâm?”, Diệp Hạo hỏi.  

“Không sai, cậu vậy mà biết đến loại kỳ dược này?”, người đàn ông có chút kinh ngạc.   

Diệp Hạo gật đầu: “Con vốn không biết, đây cũng là một trong những lý do quan trọng khiến con làm giao dịch với đại tiểu thư của nhà Linh Hồ, cô ta nói ở Tây Tạng có quả phật tâm…”  

“Đúng, cô ta ngược lại không lừa cậu, quả phật tâm quả thực sinh trưởng ở Tây Tạng, nhưng phải tới cao nguyên phía Bắc Tây Tạng mới có khả năng tìm được, hầu như không thể tìm thấy nó ở những nơi khác”, người đàn ông đáp.  

...  

Công nghệ Tuyết Phàm thành phố Cảng, Hàn Tuyết ngồi trong phòng làm việc, đợi nhóm người Long Linh trở lại.  

Đòn phản công lần này nói khó nghe thì là thủ đoạn không minh bạch.  

Phòng Đông Thịnh sử dụng những thủ đoạn mờ ám công kích cô, vậy cô liền gậy ông đập lưng ông.   

Trực tiếp ra tay với em rể của Phòng Đông Thịnh, Lý Kiến Hoa- giám đốc tài chính của Y dược Đông Thịnh, thu được bằng chứng trốn thuế của họ.  

Nhìn thời gian, đã mười một giờ tối, Long Linh và Âu Dương Ngọc Quân đã ra ngoài gần ba tiếng đồng hồ.  

Sau nửa giờ, trong nháy mắt, cửa phòng bị đẩy ra.  

“Long Linh, thế nào rồi?”, Hàn Tuyết vội vàng tiến lên đón.  

“May mắn không làm nhục sứ mệnh!”, Long Linh cười lấy ra một quyển sổ dày.  

“Đây là sổ sách nội bộ của họ, trong đó có rất nhiều thông tin về việc trốn thuế”.  

“Quá tốt rồi, có cái này đủ để chúng ta khiến Phòng Đông Thịnh phải chịu thiệt thòi”, Hàn Tuyết vỗ tay.  

“Đúng rồi, hai người có làm tổn thương Lý Kiến Hoa kia không?”, Hàn Tuyết nói tiếp, tuy rằng là giở thủ đoạn, nhưng cô vẫn không muốn làm chuyện có hại đến người khác.  

Nói đến đây, khuôn mặt xinh xắn của thoáng hiện nên nét xấu hổ: “Ngược lại không làm chuyện hại người, lúc chúng tôi tiến vào, ông ta đang mây mưa với nhân tình, vì vậy chúng tôi liền chụp ảnh ông ta lại”.  

“Nếu như những thứ này truyền đến tay vợ ông ta hoặc Phòng Đông Thịnh, tên Lý Kiến Hoa này coi như toi đời, sau khi thẩm vấn một chút chúng tôi liền lấy được quyển sổ này”.  

Hàn Tuyết có chút sững sờ, vận may của bọn họ cũng quá tốt đi?  

“Vậy, Lý Kiến Hoa đó đâu?”  

Long Linh liền cười: “Lúc này có lẽ đã đến sân bay, sau khi giao lại sổ sách riêng của Y dược Đông Thịnh cho chúng tôi, nếu như không tranh thủ thời gian chạy trốn thì e rằng Phòng Đông Thịnh sẽ lột da ông ta mất”.  

Bình luận

Truyện đang đọc