SIÊU MẪU HÀNG ĐẦU

Tăng Tuyết kéo tay Lâm Lam, kể sơ qua sự việc hôm nay, sau đó thì nhìn Lâm Lam lắc đầu, “Chị thật sự không sao, em yên tâm đi làm việc đi, chị vẫn chưa yếu đuối tới mức làm chuyện dại dột đâu, đừng vì mấy chuyện này mà làm lỡ công việc của em.”

“Không ngờ anh ta đường đường là một thiếu gia nhà họ Thẩm mà lại làm ra chuyện bỉ ổi như vậy.” Lâm Lam nghe xong càng tức sôi máu.

“Cho dù thế nào đây cũng là chuyện giữa chị và anh ta, tiểu Lam...” Tăng Tuyết cũng đem chuyện trước đây giữa cô và Thẩm Hoằng kể cho Lâm Lam nghe, nhưng không nói chuyện Thẩm Hoằng trước đó cưỡng bức mình, chỉ kể khi cô trong trạng thái lơ mơ đã cùng Thẩm thiếu gia tình một đêm, lại còn coi đối phương là trai bao, trả hơn 100 tệ tiền lẻ nên đắc tội với vị thiếu gia này.

Nghe Tăng Tuyết nói như vậy, Lâm lam có chút ngại ngùng, nhưng vẫn đau xót cho Tăng Tuyết, sau đó đành miễn cưỡng gật đầu, “Được rồi, em biết rồi, chị cũng đừng cứ bảo vệ anh ta nữa, cứ cho là lúc đầu chị có chút quá đáng, nhưng chuyện hôm nay tuyệt đối không dễ cho qua, chị cũng cố gắng giữ khoange cách, em không đồng ý để chị và người là tổn thương chị ở cùng nhau đâu.”

Lâm Lam thấy Tăng Tuyết như vậy, thở dài khuyên can, cuối cùng cũng không biết nói thế nào cho tốt nữa.

Tăng Tuyết trong lòng chua xót, ở cùng Thẩm Hoằng sao? Cô hận một nỗi không thể lột da uống máu anh ta, nhưng quan hệ của Thẩm Hoằng và boss đại là gì? Thẩm gia có địa vị như thế nào trong nước? Nếu như cô để Lâm Lam vì cô mà tranh đấu, đừng nói là boss đại không giúp cô, cho dù có giúp thì sau đó thì sao?

Hiện giờ ở Bắc Kinh, Tăng Tuyết sớm đã ý thức được rằng trong công việc những việc cô có thể làm cho Lâm Lam là có hạn, nếu như lại vì chuyện lần này mà hại Lâm Lam rơi vào nguy hiểm, vai trò trợ lý cô cũng không cần làm nữa.

“Lịch trình công việc chị đã gửi qua điện thoại của em rồi, trình diễn tối nay kết thúc còn có một dạ hội, nghe nối tiệc này là công ty làm cho Trần Văn, sợ là em không tránh được, chỉ là Trần Văn là cánh tay đắc lực của Bành Ngọc, chị sợ tối nay bọn họ gây khó dễ cho em, em nhất định phải cẩn thận.” Tăng Tuyết nằm trên giường bệnh nhìn Lâm Lam lo lắng.

“Mấy chuyện này em ứng phó được, chị không được suy nghĩ hành động lung tung, cố gắng nghỉ ngơi cho tốt.” Lâm Lam nghe lời này của tăng Tuyết, có chút bực mình lắc đầu, đã là lúc nào rồi mà bà chị ngốc nghếch này trong đầu toàn là công việc.

“vậy em vẫn là đi làm kiếm tiền đi, viện phí ở bệnh viện Bắc Kinh rất đắt đấy.” Tăng Tuyết vừa nghe liền vội vàng thúc giục Lâm Lam.

Lâm Lam trừng mắt nhìn cô, “biết rồi, giờ em đi kiếm tiến cho chị.”

“Như vậy còn được.” Khuôn mặt nhợt nhạt của Tăng Tuyết cuối cùng cũng nở một nụ cười.

“Đồ ham tài.” Lâm Lam lắc đầu rồi rời đi.

Lâm Lam vừa rời đi thì nụ cười trên môi Tăng Tuyết cũng tắt, ánh mắt đờ đẫn trở lại, cảnh lúc trưa lại tràn ngập trong đầu cô, khóe mắt từng giọt lệ rơi, ngước mắt lên lại nhìn thấy Thẩm Hoằng không biết từ khi nào từ từ bước vào.

“Cút.” Giọng yếu ớt nhưng lạnh lùng của Tăng Tuyết vang lên.

“tôi biết cô hận tôi, tôi cũng không phải đến để xin cô tha thứ, chỉ là muốn nói với cô, lần này Thẩm Hoằng tôi nợ cô, sau này cô muốn trả thù tôi thế nào cũng được.” Thẩm Hoằng nhìn gương mặt nhợt nhạt của Tăng Tuyết, bất lực nói.

“Cút, cả đời này đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi, nếu không tôi sẽ không kiềm chế được mà giết chết anh!” Tăng Tuyết chửi mắng xong, cả người không chút sức lực, đôi mắt mệt mỏi nhắm chặt lại.

Thẩm Hoằng há hốc miệng, nhưng chỉ có thể lê từng bước nặng nề rời đi.

...

Lâm Lam được Vương Đại hộ tống ra khỏi bệnh viện từ cửa sau, vốn nghĩ rằng Tần Sâm cho người tới đón cô, không ngờ lên xe thì thấy Tần Sâm cũng ở đó.

Có chút ngạc nhiên Lâm lam liền chui vào xe, Vương Đại ngồi bên ghế phụ.

Tần Sâm nheo mắt nhìn Vương Đại, “tài xế của cô hả?”

“ừm, họ Vương tên Đại, Tần tổng gọi Vương Đại là được rồi.” Lâm Lam giới thiệu sơ qua.

“Vương Đại? Đại Vương?” nghe tới tên này, Tần Sâm lẩm bẩm, sau đó khen ngợi, “tên hay.”

Lâm Lam ngạc nhiên, trước đây sao cô không phát hiện ra tên của Vương Đại đảo ngược lại là Đại Vương nhỉ? Ngưng một lát trong đầu hiện lên cảnh hoàng đế cổ đại được phi tử gọi là Đại Vương, vai nhún nhún rồi nói thêm, “Quả là tên hay.”

Vương Đại mặt không chút biểu cảm, ngồi như khúc gỗ phía trước ấp úng nói câu cảm ơn, nhưng không có một chút cảm giác được tán thưởng vậy.

Tần Sâm không để ý. Anh cũng chỉ mấy mấy lần thấy Vương Đại giải vây cho Lâm Lam khi bị khán giả hoặc phóng viên vây quanh một cách nhanh lẹ, nên mới chú ý tới người đàn ông với vẻ điềm tĩnh này, thậm chí làm việc lanh lợi nhưng không có cảm giác tồn tại xuất sắc này, có anh ta bảo vệ Lâm Lam, công ty bên này coi như tiết kiệm được chút sức lực.

Show tối nay là show lớn đầu tiên sau khi cô làm đại diện Dr, vô cùng quan trọng, có tự tin không?” Tần Sâm biết Tăng Tuyết xảy ra chuyện, sợ Lâm Lam vì thế mà phân tán tư tưởng.

“tôi sẽ cố gắng hết sức.” Lâm lam đối với công việc trước giờ chưa từng xao nhãng.

“ừm, tôi sẽ luôn theo dõi cô, đợi show này kết thúc, chúng ta cùng đi dạ tiệc.” Tần Sâm gậy đầu, cũng không hẳn lo lắng biểu hiện trên sàn diễn của Lâm lam, mà anh đang lo lắng chuyện khác. Tiệc chào đón Trần văn trở lại tối nay tuy là tổ chức vì công ty, nhưng có Bành Ngọc ở đó, vãn chưa biết sẽ xảy ra chuyện gì. Hơn nữa giữa Lâm Lam và Bành Ngọc có chút khúc mắc, Tần Sâm sợ lần nữa sẽ càng khúc mắc thêm. Hơn nữa tin đồn về Lâm Lam tối nay lại lấn át tin tức về nước của Trần Văn, đây lại thêm một mâu thuẫn nữa.

Tần Sâm ngập ngừng, nhìn về phía Lâm lam, “Có một chuyện tôi buộc phải hỏi rõ, đây là quy định của công ty.”

Lâm Lam im lặng, rất nhanh ý thức được Tần Sâm muốn hỏi điều gì, liền gật gật đầu.

“Cô và Thẩm thiếu gia có quan hệ gì? Công ty tuy là có lệnh cấm người mẫu tự do yêu đương, nhưng Thẩm thiếu gia cũng không phải là ông chủ dễ động vào, tin đồn mấy năm nay chưa hề dập tắt, tôi không muốn cô và anh ta có quá nhiều liên quan.” Tần Sâm thận trọng nói.

Hơn nữa trên báo tối nay, Lâm Lam thực sự đã cho Thẩm Hoằng một cái tát, nếu như tới lúc đó Thẩm Hoằng trả thù, thì Tần Sâm cũng không thể bảo vệ Lâm Lam, cuois cùng có thể giữ được hay không lại là một vấn đề.

“tôi và anh ta không có bất cứ quan hệ gì cả.” Lâm lam vốn dĩ vì Thẩm Hoằng là bạn của Diêm Quân Lệnh nên cũng kính trọng một phần, thêm lần trước anh ta thực sự có giúp đỡ cô, nhưng lần này anh ta làm chuyện có lỗi với Tăng tuyết,cô không thể bỏ qua được, tình nghĩa vốn ít giờ thì cạn thật rồi.

“vậy tối nay...” Tần Sâm nhìn mấy tấm hình kia cảm thấy Lâm Lam và Thẩm Hoằng có mối quan hệ gì đó.

“Chỉ là ngoài ý muốn, Thẩm thiếu gia vô tình làm trợ lý của tôi bị thương, tôi nhất thời hồ đồ nên mớ tát anh ta, không ngờ chuyện lại thành ra như vậy.” Lâm Lam vốn không muons Tần Sâm biết chuyện cảu chị Tuyết và Thẩm Hoằng, cho nên không nói rõ ra.

Tần Sâm lúc này mới hiểu Tăng Tuyết vì sao lại bị thương, thì ra là do Thẩm Hoằng. Như vậy mà nói, người phụ nữ thần bí kia là Tăng Tuyết. Nghĩ tới Lâm Lam anh mới đón từ bệnh viện về, sự tình phút chốc được sáng tỏ.

“Như vậy là tốt nhất, dù sao loại thiếu gia khó ưa này tốt nhất đừng dây vào.” Tần Sâm nhắc nhở Lâm Lam.

Lâm Lam gật đầu, trong lòng lo lắng cho Tăng Tuyết, sự việc lần này e là trong lòng chị ấy sẽ vô cùng ám ảnh.

Lâm Lam thở dài, nhìn ra phía ngoài xe, nhưng không muốn nghĩ tới Thẩm Hoằng cái tên này nữa.

Tần Sâm không nói thêm gì nữa, xe rất nhanh sẽ tới sàn diễn. Nhìn bên ngoài có rất nhiều phóng viên đang chờ đợi, Lâm Lam và Tần Sâm lấy lại tinh thần, tối nay mới chỉ là bắt đầu.

Bình luận

Truyện đang đọc