SIÊU MẪU HÀNG ĐẦU

“Lâm Lam.”

“Đừng nói nữa, ăn trước đi.”

Cảm giác được người trong lòng cuối cùng cũng thở nhẹ ra, trong lòng Diêm Quân Lệnh cũng nhẹ nhõm theo, đôi tay dài của anh ôm ấy Lâm Lam, nhẹ gọi tên của cô gái nhỏ.

Lâm Lam dùng chóp mũi cọ cọ vào má của người đàn ông, hành động này vừa giống như đang thể hiện sự yếu đuối vừa giống như hành động thân mật sau bao ngày không gặp vậy, miệng cô nói anh hãy ăn trước đi nhưng cơ thể lại không nỡ rời ra.

“Cùng ăn?” Đôi tay dài của Diêm Quân lệnh ôm lấy eo cô, nhẹ nhàng bế cô lên, dường như anh đang vô cùng vui vẻ.

“Anh thả em xuống đã.” Vừa mới làm lành nên Lâm Lam vẫn cảm thấy có chút chưa quen.

“Không thả.” Diêm Quân Lệnh ăn gian, ôm lấy cô gái trong lòng đi từng bước vào trong nhà bếp, anh cũng dùng chóp mũi của mình cọ cọ vào cô, “Em còn muốn ăn gì?”

“Em no rồi.” Khi nãy Lâm Lam không có cảm giác gì nhiều, cô chỉ vừa tức giận vừa có chút ủy khuất, cô nghĩ có thể đây là bữa cơm cuối cùng người đàn ông này nấu cho mình nên cô đã ăn sạch, lúc này vẫn còn rất no.

“Hửm?” Diêm Quân Lệnh hửm một tiếng rồi lại bế Lâm Lam, dường như đang đo cân nặng của cô, anh bất giác cau mày, “Đừng nói với anh hiện tại em không được 45kg.”

“Chắc là được.” Lâm Lam chột dạ.

“Chắc là được?” Giọng nói của Diêm Quân Lệnh đột nhiên cao lên, bàn tay lớn đột nhiên bao trọn ngực Lâm Lam khiến cô sợ hãi co người về sau, nhưng lại bị bàn tay còn lại của người đàn ông giữ chặt lấy eo, anh vô cùng bất mãn nhìn cô gái nhỏ, “Một tay anh nuôi “Nó” lớn, hiện giờ lại teo tóp chỉ còn bằng cái màn thầu nhỏ của Vượng Tài, em chuẩn bị làm thế nào để bồi thường phí tổn thất tinh thần cho anh?”

“Anh... Diêm Quân Lệnh, anh nghiêm chỉnh chút đi.” Cảnh tượng buồn bã, thương cảm triền miên ban nãy đột nhiên bị một câu nói này của người đàn ông phá hỏng, Lâm Lam xấu hổ quát nhẹ lên một tiếng.

Diêm Quân Lệnh bất mãn, “Gọi là ông xã.”

“Hừ.” Vừa mới chê người ta xong giờ lại bắt cô gọi là ông xã, Lâm Lam còn lâu mới đồng ý.

“Nhóc con, em làm bao nhiêu chuyện xấu như vậy mà vẫn không nhận sai?” Thấy bánh bao nhỏ vô cùng kiêu ngạo, Diêm Quân Lệnh vừa bá đạo vừa nghiêm túc giữ lấy cằm cô nói.

Nhìn từ góc độ này trông cô gái nhỏ càng gầy hơn.

“Đánh chết cũng không nhận.” Lâm Lam hất cằm lên, không hề sợ chết mà nhìn thẳng vào mắt anh.

Diêm Quân Lệnh nhìn dáng vẻ của cô gái nhỏ, anh tiến lại gần mút mạnh vào đôi môi đỏ hồng của cô, “Đồ xấu xa, sau này sẽ từ từ xử lý em sau.”

Dứt lời Diêm Quân Lệnh liền dắt tay Lâm Lam đi vào nhà bếp tiếp tục nấu nồi mì gói của mình, nhưng lại bị Lâm Lam ngăn lại.

“Để em làm cho.” Nhìn sắc mặt của Diêm Quân Lệnh là Lâm Lam biết, mấy ngày nay cô sống không thoải mái gì thì anh cũng vậy, cô đâu có thể nhẫn tâm để anh ăn mì gói.

“Không sao, ăn tạm trước rồi trưa ăn tiếp, bây giờ anh chỉ muốn ngủ với em một giấc.” Diêm Quân Lệnh đưa môi sáp lại bên tai của Lâm Lam, câu nói “Anh chỉ muốn ngủ cùng em” lúc này nghe vô cùng ám muội.

Vành tai Lâm Lam đỏ lên, “Anh nghiêm túc chút đi.”

“Anh tưởng rằng mấy ngày nay bản thân đã đủ nghiêm túc rồi.” Diêm Quân Lệnh nhún vai, nhanh chóng nấu mì rồi ăn qua chút, sau đó anh bế Lâm Lam quay trở lại phòng ngủ.

Bên ngoài, ánh mặt trời chiếu rọi, Diêm Quân Lệnh ôm chặt lấy người trong lòng mình, đúng với những gì anh nói đó là ngủ cùng cô.

Nhưng thực sự chỉ là ngủ một giấc, đắp một chiếc chăn mỏng ngủ một giấc.

Lâm Lam nhìn người đàn ông ở gần ngay trước mắt, mấy tiếng trước cô tưởng mình đã thực sự mất anh rồi, nhưng hiện giờ cô lại được anh ôm chặt trong lòng, nghe tiếng thở nhẹ của anh, trái tim Lâm Lam bất giác run lên.

Niềm vui tưởng như mất đi nay đã trở về khiến Lâm Lam trân trọng khoảnh khắc này hơn bao giờ hết, cô sợ rằng tất cả nhưng thứ này chỉ là một giấc mơ, may là người đàn ông này ôm chặt khuỷu tay cô khiến cô cảm nhận được tất cả đều là thật.

Cô đưa tay chạm nhẹ vào vệt xanh tím trên mí mắt của người đàn ông, còn cả những sợi râu lún phún kia, trong mấy ngày cô sống trong đau khổ chắc anh cũng chẳng dễ chịu gì.

“Ngủ đi.” Đúng vào lúc Lâm Lam đang cảm thấy đau xót thì người đàn ông trông có vẻ như đang ngủ đột nhiên nắm lấy tay cô, thấp giọng ra lệnh.

Lâm Lam giật mình sau đó liền vùi đầu vào lòng người đàn ông, ngủ thì ngủ vậy.

Ai ngờ Diêm Quân Lệnh lại mở mắt, “Nếu em cảm thấy thực sự không thể ngủ được thì anh cũng không phải là không thể miễn cưỡng “ăn” em trước rồi mới ngủ.”

“Ngủ.” Lâm Lam đơ người, sau đó mang tai cũng bắt đầu đỏ lên, cô cắn nhẹ vào môi người đàn ông một cái khó chịu thốt ra hai tiếng, tiếp tục vùi đầu vào lòng anh nhắm mắt lại, không quan tâm đến người đàn ông trông thì có vẻ nghiêm chỉnh nhưng lại đang dở trò lưu manh này nữa.

“Ha ha.” Nhìn phản ứng giống như con đà điểu của cô gái nhỏ, Diêm Quân Lệnh vui vẻ cười nhẹ lên một tiếng, cánh tay dài ôm cô gái càng chặt hơn, đôi môi mỏng ghé sát tai cô, “Uhm, ngủ đã, ngủ đủ rồi sẽ xử lý em sau.”

Lâm Lam bất mãn, cựa quậy trong lòng người đàn ông, lần này hai người thực sự ngủ thiếp đi.

Dây thầy kinh căng thẳng suốt nửa tháng trời cuối cùng cũng được giãn ra, hai người được ngủ một giấc trọn vẹn.

Tuy Lâm Lam biết, scandal lần này không dễ xử lý, nếu Hoắc Quốc Bang biết cô và Diêm Quân Lệnh lại ở bên nhau, nhất định sẽ vô cùng tức giận.

Nhưng cô thực sự không bận tâm nổi những thứ đó nữa, cô tham lam hít lấy hơi thở của anh, cô sợ rằng hai người sẽ phải rời xa lần nữa.

Có lẽ là trong lòng cô đã nhẹ nhõm hơn một chút, cơ thể cũng có chỗ dựa nên Lâm Lam cuộn tròn trong lòng Diêm Quân Lệnh, một lát sau liền ngủ thiếp đi.

Đợi khi hơi thở của cô đã trầm ổn, người đàn ông trông có vẻ như đang ngủ đột nhiên mở mắt ra, anh hôn nhẹ cô gái nhỏ ở trong lòng mình rồi lại nhắm mất lại.

Lần này Diêm Quân Lệnh cũng thực sự chìm vào giấc ngủ.

Bên ngoài khung cửa sổ lớn chạm sàn, ánh nắng mùa hè tươi mát, trong phòng hai người ôm chặt lấy nhau, cùng nhau đi vào giấc ngủ mà không hề bị ánh sáng rực rỡ kia làm làm phiền.

...

Bên ngoài.

Ngày thứ tư trôi qua, vụ tai tiếng của Lâm Lam và Tô Mộ Bạch vẫn tiếp tục “Lên men”, may là bộ phận quan hệ xã hội của phía Diêm Quân Lệnh và Tô Mộ Bạch cùng liên thủ để áp chế.

Nhưng dù là Tô Mộ Bạch hay là hai vợ chồng Lâm Lam thì độ hot của ba người vẫn được đẩy lên rất cao, không thể nói muốn áp chế là áp chế ngay được.

Buổi tối khi mà đoạn đối thoại bị lộ ra, họ đã bỏ lỡ khoảng thời gian lý tưởng nhất để xử lý, hiện giờ vụ việc đã kéo dài được bốn ngày, kể cả là xóa tên trong hot search thì cũng không có tác dụng gì nhiều.

Dân mạng dưới sự dẫn dắt của giới truyền thông bắt đầu tẩy chay Lâm Lam, họ yêu cầu cô phải rút ra khỏi show biz, biến mất khỏi làng người mẫu, thậm chí còn có người muốn trút giận thay Diêm đại boss, nói rằng gặp Lâm Lam ở đâu là đánh ở đó.

Còn có những người kích động hơn thì muốn Lâm Lam phải chết.

Các nhãn hàng mà Lâm Lam làm người đại diện đều bị dân mạng tẩy chay, có rất nhiều đoạn quảng cáo đã bị gỡ xuống.

Ngoại trừ hãng thời trang lg thì các hãng khác đều lần lượt yêu cầu Lâm Lam bồi thường.

Coco bận rộn không có thời gian nghỉ, Lý Húc không yên tâm về cô và con nên dứt khoát ra mặt xử lý.

Kết quả là chuyện này bỗng chốc trở nên lằng nhằng, dù sao trên mạng cũng lan truyền thông tin Lâm Lam cắm sừng đại boss, nhưng hiện giờ chuyện của Lâm Lam lại do trợ lý đặc biệt Lý Húc giải quyết, điều này nghĩ thế nào cũng không thấy hợp lý.

Chẳng lẽ là có ẩn tình gì ở đây?

Trên mạng đủ mọi lời đồn đoán, nhưng những người đã xem đoạn video đều thiên về hướng Lâm Lam ngoại tình. Trừ quản lý của Tô Mộ Bạch lên tiếng đính chính là thì ba nhân vật chính chưa từng xuất hiện.

Câu chuyện rốt cuộc là như thế nào không ai có thể nói rõ được.

Cố Nguyệt cười vui vẻ khi nhìn những comment chửi rủa Lâm Lam, cô rất tò mò, không biết là lần này Lâm Lam làm thế nào để ngóc đầu dậy đây?

Theo như cô biết thì chuyện Lâm Lam ngoại tình với Tô Mộ Bạch là thật, Diêm Quân Lệnh đau lòng mua rượu giải sầu cũng là thật, cho dù đại boss có thực sự để trợ lý của mình giúp cô ta đi nữa thì cũng chỉ là tỏ ra bảo vệ Lâm Lam chứ không phải sự thật.

“Mẹ nuôi, thực sự không có ảnh Lâm Lam bị bắt gian tại giường sao?” Nhìn mẹ Trần, Cố Nguyệt vẫn không yên tâm, nếu như nắm được chứng cứ Tô Mộ Bạch và Lâm Lam lên giường với nhau thì dù là thần tiên đến cứu giúp thì Lâm Lam cũng ắt phải chết.

Mẹ Trần lắc đầu, “Mấy tay phóng viên kia đều bị Lý Húc đuổi ra nước ngoài rồi, làm gì còn có ảnh, nhưng con yên tâm những chuyện dơ bẩn mà bọn chúng làm là thật, không thể sai được.”

Cố Nguyệt gật đầu, chỉ cần mọi chuyện là thật thì còn sợ không tìm được bằng chứng sao.

Thực ra trước khi Lâm Lam tham gia triển lãm đá quý của của họ ở Tấn thị, Cố Nguyệt đã từng nghe nói về Lâm Lam, cô sớm đã nhận mẹ Trần làm mẹ nuôi, cũng từng có một khoảng thời gian mập mờ với Trần Lâm Kiệt, vốn dĩ muốn mượn tay mẹ trần để gả vào Trần gia nhưng không ngờ là nhờ Lâm Lam mà cô được vào tổng bộ dr, nhưng cũng chính lúc này cô biết được rằng Trần Lâm Kiệt vì Lâm Lam và tự sát.

Ôm mối hận đến tận bây giờ, nay lại do Lâm Lam hại mà cô bị đuổi về Tấn thị, đương nhiên sẽ không bỏ qua chuyện này.

Đoạn video này là do cô đăng lên, bài viết đầu tiên cũng là do cô thuê người viết.

Cố Nguyệt không những muốn khiến Lâm Lam thân bại danh liệt mà còn muốn cô mất hết tất cả.

Bình luận

Truyện đang đọc