SIÊU MẪU HÀNG ĐẦU

Lâm Lam từ chối được một nửa thì bị người đàn ông bịt miệng lại, cô cố gắng dãy dụa để thoát khỏi tay anh nhưng chiếc khăn tắm đột nhiên tuột xuống, cả cảnh xuân được phơi bày hết ra ngoài ánh sáng, trong một thoáng hai người đều đơ người đứng im tại chỗ, tim đập loạn nhịp.

“Sao lại nhỏ đi rồi?” Diêm Quân Lệnh nhìn chằm chằm vào ngực của Lâm Lam, theo phản xạ hỏi.

Bốp!

Lâm Lam thẹn quá hóa giận liền giáng một cái tát xuống miệng của Diêm Quân Lệnh, “Anh nói gì cơ?”

Nói ngực của phụ nữ nhỏ đồng nghĩa với việc chê kích cỡ cậu bé của người đàn ông, đây là tội lớn.

Diêm Quân Lệnh chạm vào chỗ cằm bị đau do Lâm Lam đánh, “Bánh bao nhỏ, em học ai mà động chút là đánh người thế?”

“Không kiềm chế được.” Lâm Lam cũng ý thức được hành động của mình có chút thô lỗ, nhưng cô vẫn cứng đầu giải thích, thuận thế nhặt chiếc khăn tắm dưới đất lên để che cảnh xuân đang lồ lộ ra của mình.

Kết quả là Diêm Quân Lệnh tiến lên trước một bước, cầm lấy cánh tay mà Lâm Lam đang cầm khăn tắm, đôi mắt đen, dài nhìn chằm chằm vào cơ thể trần trụi của Lâm Lam, bộ dạng đó của anh khiến nhịp tim Lâm Lam tăng tốc không thể kiểm soát được, khuôn mặt cũng nóng bừng theo.

Ở chung với nhau lâu như vậy rồi, nhưng bị người đàn ông này nhìn như vậy cô vẫn không thể chịu được.

“Đỏ mặt rồi?” Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng kia, Diêm Quân Lệnh lại sáp lại gần hơn.

Tim Lâm Lam đập nhanh hơn, cô vươn tay đẩy Diêm Quân Lệnh ra, nhưng lại bị anh ôm, ấn vào ngực, bàn tay chạm vào cơ bắp của người đàn ông cũng bắt đầu nóng bừng lên, cô có chút khó chịu phản bác lại, “Ai đỏ mặt nào, anh đừng đứng gần em như thế, nóng.”

“Làm sao đây? Anh cũng không muốn nhưng không kiềm chế được.” Vừa nói Diêm Quân Lệnh vừa dùng đỉnh mũi cọ vào hai má Lâm Lam, nở nụ cười mê hoặc lòng người.

Lâm Lam cảm thấy hỗn loạn, người đàn ông này sao lại xấu xa thế chứ? Khi nãy cô nói bản thân không kiềm chế được mà động tay động chân, hiện giờ anh lại trả lại cô một cách chân thực như vậy, đúng là lòng dạ hẹp hòi.

Nhưng áo quần trên người Diêm Quân Lệnh vẫn gọn gàng còn trên người cô lại không một mảnh vải che thân, trận thế hiện giờ cô coi như là đã thua mà còn là thua một cách triệt để.

“Anh đừng...” Bị người đàn ông cọ đến nỗi toàn thân ngứa ngáy, Lâm Lam lại vươn tay ra đẩy anh, nhưng cánh tay lại bị Diêm Quân Lệnh nắm càng chặt hơn.

Không biết từ lúc nào giọng nói của Diêm Quân Lệnh lại trở nên khàn khàn như vậy, dán miệng mình trên dái tai của Lâm Lam, thấp giọng hỏi, “Yêu tinh nhỏ, có phải em cố tình dụ dỗ anh không?”

“Ai cố tình dụ dỗ anh? Rõ ràng là tự anh không biết xấu hổ...” Đã bị chòng ghẹo rồi nay lại tiếp tục bị người đàn ông này vu khống, Lâm Lâm bất mãn phản bác, kết quả bàn tay to lớn còn lại của người đàn ông lại ngang nhiên không biết xấu hổ mà thám hiểm phần thân dưới của cô, Lâm Lam giật mình, vội vàng khom lưng lại, “Diêm Quân Lệnh anh đừng làm vậy... em lạnh...”

“Vậy chúng ta lên giường làm.” Thuận theo lời của cô gái nhỏ, cánh tay dài của Diêm Quân Lệnh vươn ra bế Lâm Lam lên, mái tóc dài vẫn nhỏ nước của cô bị Diêm Quân Lệnh thuận thế lấy khăn tắm quấn lại, rồi trực tiếp đặt cô xuống giường.

Lâm Lam ấm ức, mới cãi nhau xong mà cô lại chuẩn bị bị ăn sạch sẽ sao? Đúng là không có tiền đồ mà!

“Đây là biểu cảm gì?” Nhìn thấy bộ dạng không sợ chết của cô, Diêm Quân Lệnh buồn cười hỏi.

Lâm Lam hừ một tiếng nhưng lại bị bịt miệng lại, tiếp theo bàn tay của người đàn ông di chuyển từ trên xuống dưới, Lâm Lam buồn bực, bản thân đúng là không có tiền đồ, nhưng vẫn nhìn vào đôi mắt đã trở nên mơ hồ của người đàn ông.

“Diêm Quân Lệnh...”

“Vẫn giận à?” Nghe thấy giọng nói nũng nịu của cô gái nhỏ, Diêm Quân Lệnh cười xấu xa.

Hiện giờ Lâm Lam không muốn thảo luận vấn đề này với anh, cô kiêu ngạo xoay đầu.

Diêm Quân Lệnh càng cười vui vẻ hơn, “Vậy tức là còn giận? Người ta nói vợ chồng cãi nhau đầu giường, làm lành cuối giường, chi bằng chúng ta thử xem?”

“Ai muốn thử với anh?” Lâm Lam vẫn không thể ngậm miệng lại, giọng nói kiêu ngạo vang lên để kháng nghị, nhưng kết quả là bị người đàn ông đáng ghét này lật người đè xuống cuối giường, sau đó còn chưa đợi cô phản ứng lại đã mạnh mẽ đi vào trong.

Lâm Lam không chút phòng bị “A” lên một tiếng, cả người được lấp đầy, mà người đàn ông dính chặt vào cô ở phía sau còn đang cắn vào dái tai cô thở dốc, cảnh tượng này khiến Lâm Lam không cần nhìn cũng cảm thấy nhuốm đầy tình dục.

“Diêm Quân Lệnh anh...”

“Ngoan, đừng động đậy, người đi gầy đi sao chỗ đó cũng chặt hơn nhỉ, kẹp đau quá...”

Fuck!

“Anh... Anh là đồ không biết xấu...” Rõ ràng là một người đàn ông chính trực mà lại có thể nói ra lời không có giới hạn như vậy, Lâm Lam cảm giác như đầu mình vừa bị nổ một tiếng, cả người cô bắt đầu nóng lên.

“Da mặt Lâm Lam nhà ta mỏng thật, như vậy đã không chịu nổi rồi ư? Thả lỏng chút, em cứ như vậy anh cũng không chịu nổi nữa.”

“Em còn chưa hết giận... đâu...”

“Giờ thì sao?” Lâm Lam mới nói được nửa câu, người đàn ông ở sau người cô bất ngờ dùng sức, Lâm Lam không chống đỡ nổi cả người run theo liền nghe thấy Diêm Quân Lệnh vô sỉ hỏi.

Lâm Lam vừa xấu hổ vừa tức, làm gì có ai vô sỉ thế chứ, đây là đang ép cô phải tha thứ a, còn dùng cách... cách...

“Diêm Quân Lệnh anh là đồ hạ lưu...”

“Xem ra vẫn chưa hết giận? Vậy anh tiếp tục.” Dứt lời Diêm Quân Lệnh lại dùng sức lần nữa, nó quả thực khiến Lâm Lam không có sức lực để kháng cự, cô thở dốc nằm dài trên giường, máy tóc đen đã gần khô đều bị xõa ra tạo nên một sự đối lập rất rõ ràng với làn da trắng phiếm hồng của cô, tạo được hiệu ứng câu dẫn tâm hồn rất hiệu quả.

Diêm Quân Lệnh khàn giọng ôm Lâm Lam lên, thì thầm một cách nuông chiều, “Tiểu yêu tinh, em định câu dẫn anh đến chết à?”

“Rõ ràng là anh tự dở trò lưu manh...” Hai má của Lâm Lam đỏ bừng, cơ thể qua nửa năm rèn luyện đã thích ứng được với kích cỡ của người đàn ông, nhưng cô vẫn cảm thấy dùng hết sức để chịu đựng có chút khó khăn. Lời nói trách móc đó giờ phút này ngược lại khiến người nghe có cảm giác như đang làm nũng, mong manh dễ vỡ.

Người đàn ông trên cơ thể cô nghe vậy cảm thấy thích thú ôm Lâm Lam càng chặt hơn, anh vùi đầu mình vào ngực cô gái nhỏ, dùng sức cắn mút, đến khi Lâm Lam không chịu được nữa, toàn thân cô run nhẹ lên, anh mới ngẩng đầu, “Nha đầu, đợi qua giai đoạn bận bịu này, trở về anh sẽ nuôi em cho béo tốt lên chút.”

Lâm Lam nghe thấy vậy, tuy là biết người đàn ông này có ý tốt nhưng anh lại nói vào lúc vừa hôn ngực mình xong, chắc chắn là đang chê ngực cô nhỏ, cô bất mãn đẩy Diêm Quân Lệnh một cái, “Của em vốn nhỏ, không thích thì anh đi tìm cái to hơn...”

“Ha ha, anh thích việc tự mình làm to lên hơn.” Nhìn thấy phản ứng hồn nhiên của cô gái nhỏ, Diêm Quân Lệnh vui vẻ cười lớn, kết quả là nâng cô lên tiếp tục hôn lần nữa.

Lâm Lam bị trêu chọc một cách trần trụi như vậy khiến cô vừa xấu hổ vừa tức giận, người đàn ông nằm trên người lại dùng sức lần nữa, trực tiếp đẩy mạnh khiến Lâm Lam suýt chút nữa thì rơi khỏi giường, khuôn mặt nhỏ nhắn tức giận, đáy mắt nhuốm đậm màu tình dục.

“Anh chậm chút...”

“Anh tưởng Lâm Lam thích mạnh.” Lâm Lam bị anh làm đến nỗi đầu óc choáng váng, cô nhỏ giọng kháng nghị, nhưng đổi lại lại nghe được câu nói khiến người khác xấu hổ của người đàn ông, con ngươi xinh đẹp trừng anh một cái, sau đó liền bị người đàn ông lật người bế lên.

Lâm Lam giật mình kêu lên, “Ngày mai em còn có buổi phỏng vấn...”

“Anh biết.” Diêm Quân Lệnh miệng thì nói mình biết nhưng động tác không hề giảm đi chút nào khiến tâm trí Lâm Lam trở nên mơ hồ, cô bám chặt lấy bả vai của người đàn ông, để mặc mình đắm chìm.

Còn về cơn tức giận vẫn chưa được xả hết kia cứ thế bị mỗi lần đi vào của người đàn ông làm cho biến mất sạch, nhưng sự khoan khoái không có gì diễn tả được kia khiến cả người cô run rẩy theo, cô cũng dần dần thả lỏng cơ thể phối hợp với động tác của người đàn ông, không nhịn được mà rên nhẹ lên.

Khi cả người chìm vào giấc ngủ cô mới bất lực nghĩ, thực sự bản thân không có chút tiền đồ nào cả.

Đúng là một buổi tối vừa nóng bỏng vừa tràn đầy màu dục vọng.

Bình luận

Truyện đang đọc