THẦN Y THÁNH THỦ

Trong thời khắc này tam nhãn ma thú hoàn toàn mất đi chút linh trí còn sót lại của mình, hoàn toàn biến thành một con linh thú ngũ tầng chỉ biết giết chóc——có lẽ lúc này dùng hình ảnh mãnh thú để hình dung nó thì thích hợp hơn.

Đầu nó muốn tấn công, mục tiêu là Trương Dương, nhưng đồng thời nó còn muốn tấn công con mãng xà thập nhị quan kim quan mãng. Từ khe ngầm nhảy lên, tam nhãn ma thú trực tiếp phá vỡ cân bằng giữa Trương Dương và thập nhị Quan Kim Quan Mãng Xà, hai vòng sáng màu vàng kích cỡ khác nhau dường như cùng lúc bùng nổ!

Ầm!

Một giây sau, hàng rào năng lượng mà Trương Dương dựng lên dường như vỡ vụn hoàn toàn.

Tam nhãn thú màu vàng dẫn theo Đại Lôi Tiểu Lôi bị dư âm của trận nổ cực mạnh lật tung ra ngoài, lúc này, tam nhãn thú màu vàng vội vàng nuốt tinh hoa linh khí dưới tưa lưỡi, tiến vào trạng thái ngũ tầng trước tiên!

Một tháng trước ở Trường Kinh, nó đã sớm nắm rõ phương thức này, tiến vào trạng thái ngũ tầng cũng chỉ trong chớp mắt, sau khi đám tinh hoa linh khí kia vào trong bụng nó lập tức dung hợp với nội đan.

Từ trong cơ thể của tam nhãn thú màu vàng phun ra một cổ linh khí thuần túy, linh khí này thay thế cho vòng bảo hộ bên ngoài cơ thể tam nhãn thú màu vàng, điều này mới miễn cưỡng kháng cự được uy lực còn lại của trận nổ.

Ven hồ Thiên Trì rốt cuộc xảy ra chuyện gì căn bản là nó không phát hiện ra, nhưng hàng rào vỡ vụn dẫn đến năng lượng sinh ra ở Thiên Trì bùng nổ lan truyền toàn Trường Bạch Sơn.

Thậm chí đất đai Hoa Hạ theo đó bắt đầu rung chuyển, lấy Trường Bạch Sơn là trọng tâm, sức nổ không gì sánh bằng bao phủ toàn Trung Quốc.

Trận quyết đấu của Trương Dương và Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng, lại thêm Tam Nhãn Ma Thú quấy rối, tất cả dường như đều không thể khống chế!

-Rống!

Tam Nhãn Thú màu vàng tiến vào ngũ tầng, sau khi ổn định thân hình thì không ngừng tràn linh khí ra, thêm vào hàng rào mà Trương Dương dựng lên, mong xoay chuyển được tình thế.

Chỉ khi nó muốn tự mình cứu hàng rào này, nó mới trải nghiệm được linh khí hao tổn Trương Dương dùng để tạo nên hàng rào này, linh khí sinh ra trong người nó không bao giờ đủ!

Hàng rào vẫn đang vỡ, vô số năng lượng cường đại bùng nổ vượt khỏi hàng rào, lan truyền ra xung quanh!

- Chít chít chít chit!

- Xèo xèo xèo!

-Hí!

Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong, tam đại linh thú đập không đến, bọn chúng đã sớm hập thụ tinh hoa linh khí Trương Dương để lại, tiến vào trạng thái ngũ tầng.

Trương Bình Lỗ, Thích Minh đại sư và Hoa Phi Thiên theo ngay sau, nhưng bọn họ căn bản không thể tiếp cận hàng rào, chỉ có thể dựa vào năng lượng tương đối mỏng của mình tận lực chống lại dư âm bùng nổ năng lượng cực đại tràn ra kia.

Tam đại linh thú lập tức gia nhập hàng ngũ tam nhãn thú màu vàng, đem linh khí tràn ra từ thân mình liên tục thêm vào hàng rào.

Đây có lẽ là điều duy nhất mà bọn chúng có thể làm bây giờ, Trương Dương chắc chắn không hy vọng trận quyết đấu giữa mình và Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng ảnh hưởng đến toàn Hoa gia.

Hai con linh thú ngũ tầng, một con là kẻ tu luyện có nội công mạnh nhất trong lịch sử, trong tình huống toàn lực đối chiến, hoàn toàn có khả năng phá hoại cường đại long trời lở đất.

Dù là Vô Ảnh Tia Chớp Truy Phong tam đại linh thú gia nhập, bốn con linh thú ngũ tầng đồng thời cung cấp linh khí cứu chữa hàng rào vỡ vụn, nhưng hàng rào này vẫn không ngăn được vỡ vụn, ngày càng nhiều dư âm năng lượng bùng nổ phát ra, xung quanh Trường Bạch Sơn đều nổ tung, vô số cây cối bị hủy hoại, quang cảnh non xanh nước biếc lúc trước cũng bị phá hoại.

Xu thế này vẫn đang khuếch đại, có thể khẳng định rằng, không cần đến một phút toàn bộ Trường Bạch Sơn đều sẽ bị san bằng, bốn con linh thú ngũ tầng dường như ý thức được kết cục này, chúng không màng đến tính mạng, toàn bộ linh khí trong nội đan cơ thể chuyển hóa được trước tiên đều rót vào hàng rào.

Chỉ có điều hàng rào này vẫn không ngừng sụp đổ.

-Rống!

Lúc tứ đại linh thú dường như sắp kiệt sức chết đi, Nam Hải lại một lần nữa trào lên một đợt sóng thần, năng lượng thiên địa cực đại vọt qua bên này!

Một tiếng rồng gầm lanh lảnh ở Dẫn Long Sơn, thiên địa năng lượng tuôn trào hóa thành vô số đám mây, cấp tốc di chuyển đến Trường Bạch Sơn.

Phía trên đất Trung Quốc, năng lượng vô hình và uyển chuyển, di chuyển nhanh hơn tốc độ của mình.

Tốc độ sụp đổ hàng rào cuối cùng cũng đã giảm, nhưng...xem ra nó vẫn không chịu đựng thời gian quá dài.

- Loong coong!

Trong nháy mắt, hàng rào đột nhiên kiên cố như lúc đầu, tứ đại linh thú đột nhiên mất phương hướng dùng lực, ngã từ trên không xuống, còn thiên địa năng lượng từ Nam Hải và Dẫn Long Sơn trôi đến cũng dần dần tản ra.

Hàng rào kia đã tự mình hồi phục, không năng lượng bùng nổ nào có thể xuyên qua nó ảnh hưởng đến những người vô tội.

Tứ đại linh thú nhìn nhau, không ai biết đã xảy ra chuyện gì, còn ông cụ và Trương Bình Lỗ, càng không biết chuyện gì xảy ra.

Chỉ có một nguyên nhân giải thích cho sự sụp đổ của hàng rào lúc trước, đó là Trương Dương, người tạo ra hàng rào, có thể bị trọng thương hoặc không kiểm soát được hàng rào, nói cách khác là không kiểm soát được linh khí dẫn đến mất đi uy lực của hàng rào.

Nhưng hiện giờ hàng rào tự hồi phục, vững chắc như lúc đầu, điều này cho thấy Trương Dương lại một lần nữa nghịch chuyển.

Tứ đại linh thú và ông cụ khi nghĩ đến điểm này, mặc dù vẻ mặt mệt mỏi, nhưng trong lòng rất thoải mái.

Tuy nhiên không ai có thể xuyên qua hàng rào, nhìn thấy tất cả những gì xảy ra bên trong.

Bên trong hàng rào, ven hồ thiên trì.

Nước hồ thiên trì vốn yên tĩnh đã giảm xuống gần một mét, ven hồ khắp nơi đều là hố lớn ghồ ghề mấp mô và kẽ đất uốn lượn ngoằn ngoèo, năng lượng nổ vẫn không ngớt, nhưng ba cái bóng đã tản ra.

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng dựa vào thân hình dũng mãnh của mình, quay trở lại mặt hồ Thiên Trì, không hề hao tổn trước sự quấy rối của tam nhãn ma thú.

Trương Dương đầu tóc rối bù, khóe miệng chảy máu, sắc mặt bầm đen, không chỉ bị thương mà còn trúng kịch độc của tam nhãn ma thú.

Tam nhãn ma thú đột nhiên ngã xuống đất, nằm ngửa ra, trên bụng tối đen, một cây băng kiếm vẫn chưa tan ra đâm sâu vào trong bụng, một lượng máu lớn từ vết thương chảy ra.

Tam nhãn ma thú sớm đã trở thành ma thú chỉ biết chém giết, cũng trong lúc này, Trương Dương từ bỏ tấn công Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng, đem súc thế đã lâu chém lên trời một nhát, nhát thứ hai hướng vào nó.

Súc thế đã lâu, phá thiên nhất kiếm nhị kiếm trong tay Trương Dương không phải là loại uy lực trước kia, vô số năng lượng nổ xuyên qua thân hình tam nhãn ma thú đã giết chết nó.

-Rống!

Trong ánh mắt đỏ tươi của Tam nhãn ma thú, hào quang dần dần tản đi, hơi thở của nó cực kì yếu ớt, hai con mắt còn lại nhìn lên trời, dần dần khép lại.

Phác Thiên Ân đã chết, tam nhãn ma thú ngã xuống, Hoa Phi Thiên bỏ mặc tất cả xuất gia làm hòa thượng, lão già ngũ tầng nếu thành công ở Hàn Quốc, vậy thì thiên hạ này không bao giờ xuất hiện ma thú sa đọa nữa.

Sự ngã xuống của nó biến thành sự giải thoát của một con khác.

Trương Dương lau vết máu trên khóe miệng, rút mấy cái ngân châm trong người ra, một giây trước, cũng chỉ còn lại vài cái ngân châm này vẫn bảo lưu hoàn hảo không tổn hại.

Tiện tay đâm vào mấy huyệt đạo của mình, nét mặt bầm đen của Trương Dương dần dần tốt lên.

Tam nhãn ma thú là một trong thập đại độc thú đứng đầu trong thiên hạ, khói độc càng là thiên hạ vô song, lúc trước Hoa Phi Thiên trúng độc của tam nhãn thú cần Lý Kiếm Nhất đưa về Trường Bạch Sơn, nhờ con Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng Xà trước mặt này mới có thể giải độc.

Nhưng Trương Dương chỉ châm vài huyệt vị của mình, độc tố đã được khống chế, đương nhiên, điều này cũng nhờ sự rèn luyện trải qua cửu đạo kiếp lôi thăng tiến ngũ tầng, nhờ vào cơ thể vô cùng hùng mạnh của Trương Dương.

-Hí!

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng ngẩng cao đầu, nhìn Trương Dương, ánh mắt khinh thường dần dần mất đi, nó trở nên coi trọng Trương Dương.

Thực lực Trương Dương thể hiện ra đáng để nó coi trọng.

Thực lực thần y Trương gia, đây mới chỉ là một chút. Trương Dương nheo mắt lại, dùng thiên địa năng lượng rút kim châm trên người ra, sau đó, lại đâm vào mấy huyệt vị của mình.

Chiêu này, Trương Dương vốn nghĩ là mình sẽ không bao giờ dùng lại lần nữa, lúc trước giúp đỡ Hoàng gia, cũng là vì hoàn thành nhiệm vụ của hệ thống lúc giết ma đạo Sở Vân Phi mà đã dùng một lần.

Bí pháp Trương gia chính là lấy kim châm huyệt, kích thích tiềm năng của bản thân.

Sau khi thăng tiến ngũ tầng, cơ thể Trương Dương cực kỳ khỏe mạnh, hơn nữa lại nhận được cửu đạo kiếp lôi, linh khí khổng lồ đều theo kiếp lôi lưu lại trong người, chỉ là bản thân hắn cũng không biết.

Luồng linh khí này, toàn bộ đều hóa thành tiềm năng của Trương Dương, theo ngân châm đâm vào, lập tức Trương Dương cảm thấy toàn thân sôi trào lên.

-Hí!

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng không nói ra được sự trang nghiêm, nguồn linh khí này của Trương Dương đã tăng lên vô số lần, từ trước đến giờ nó chưa bao giờ gặp phải tình huống như thế này, cho dù mấy vị lão già ngũ tầng cũng không khủng bố được như Trương Dương thế này.

Theo bản năng, nó có chút sợ hãi.

Đầu rắn khổng lồ lơ lửng trên không trung, lưỡi trong miệng giống như cái nĩa thép nôn ra, mây đen tản ra trên không trung lại một lần nữa ngưng tụ.

Toàn lực tiến công!

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng rống to, từ bỏ cảm giác ưu thế cao cao tại thượng của mình, phát động tấn công trước.

-Khà khà!

Trương Dương đột nhiên ngẩng đầu, khuôn mặt dữ tợn, hắn lúc này giống như Thần Ma, cái loại cảm giác này không ai nói ra ra được là cảm giác gì.

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng khổng lồ lao đến, nhưng trong mắt Trương Dương thì nó lại đang thu nhỏ lại, không còn là mãng xà to lớn, mà chỉ là một tiểu thanh xà vô hại.

Xoạt!

Bàn tay Trương Dương đột nhiên mở ra, linh khí phun ra!

Chu thiên đại tuần hoàn!

Linh khí phun ra dưới sự khống chế của Trương Dương, một hút một bỏ, trong chớp mắt biến thành tám đường cắt đứt.

Thái Cực côn!

Nối tiếp hàn tuyền kiếm, Trương Dương lại dựa vào linh khí ảo hóa trận pháp thần binh Thái Cực Côn, Cửu Cung Bát Quái trận trong chốc lát được bố trí ngay trước mặt.

-Hí!

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng trực tiếp bị kẹt ở trong trận địa, không thể nào tấn công Trương Dương.

Trương Dương nhảy lên thật cao, được thiên địa năng lượng vây quanh dựng lên, treo lơ lửng trên không trung, nhìn xuống con mãng xà khổng lồ!

Trên không, vạn đường sấm sét giống như vạn mã lao nhanh, chiếu nghiêng xuống!

-Phá thiên nhất kiếm, thức thứ nhất!

Trong nháy mắt, tay Trương Dương lại một lần nữa ngưng tụ một thanh băng kiếm, cung lên trên!

Mây đen kia làm thế nào ngưng tụ được, sau một nhát kiếm làm thế nào tản ra, một đường sấm sét cũng không thể đánh xuống!

-Phá thiên nhất kiếm, thức thứ hai!

Băng kiếm từ không trung chém xuống, cùng lúc lưỡi kiếm chỉ vào Thập Nhị Quan Kim Mãng, Trương Dương quát mạnh một tiếng.

Không biết từ lúc nào mũi kiếm đã hội tụ một vòng sáng năng lượng màu vàng, đồng thời trong thời gian cực nhanh, ánh sáng màu vàng tán đi, dường như mũi kiếm không còn tồn tại nguồn quang năng nào.

Không nhìn thấy không có nghĩa là nó không tồn tại, vốn dĩ nguồn sáng này vô cùng nhỏ bé, sau khi màu vàng rực rỡ óng ánh kia rút đi, nó liền biến thành vô hình vô sắc. Đây là vì nó không chứa thiên địa năng lượng mà là linh khí chân chính.

Tất cả từ không thành có, rồi lại từ có thành không.

Thiên địa năng lượng như vậy, linh khí lại tăng lên như vậy!

Giờ phút này cái mà Trương Dương chạm vào không phải là thực lực cường đại, mà là sự nắm giữ một loại quy tắc nào đó, ví dụ như quy tắc linh khí này.

-Phá!

Theo Trương Dương nhẹ nhàng mở miệng, nhát kiếm thứ hai cuối cùng cũng đâm xuống! Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

-Hí!

Cảm nhận được uy lực nguồn sáng ngưng tụ linh khí từ mũi kiếm, Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng liều mạng nghiêng đầu quay người của mình, nhưng trận pháp Cửu Cung Bát Quái của Trương Dương cực kỳ bá đạo, một đầu nó đâm vào, ỷ vào thân thể cường đại của mình mà coi thường trận pháp này.

Không tồi, trong Cửu Cung Bát Quái bất kể là năng lượng nổ mạnh nhất hay dày đặc nhất, đều không hại đến một phân của nó, nhưng trận pháp này lại có thể khống chế phương hướng hoạt động của thân thể nó, để cho Trương Dương đâm nhát kiếm thứ hai giống như đích ngắm!

-Hí!

Khi nhát kiếm thứ hai ám sát, Cửu Cung Bát Quái trận cường đại không thể nào chịu đựng sự tấn công cả bên trong lẫn bên ngoài nữa, cuối cùng tan tác, nhưng lúc này Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng cũng mất đi cơ hội lẩn trốn.

Nó chỉ có thể dựa vào thân thể vô cùng dũng mãnh của mình để kháng cự nhát kiếm này của Trương Dương!

-Ầm!

Đất đai lay động, nước trong hồ Thiên Trì lại tập kích lần nữa, dâng lên một đợt sóng cao gần ba mét, thậm chí huyệt động mà chứa nước vô hạn ở ngầm dưới lòng Thiên Trì cũng bị lộ ra một góc!

-Hí!

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng như diều đứt dây, từ trên không ngã xuống, rơi vào trong hồ.

Lưỡi đỏ tươi từ trong miệng lè ra, trong giây lát, Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng ổn định thân hình.

Trên người nó, một vết kiếm rất lớn làm vảy của nó tách ra, vô số máu tràn ra hồ, trong chớp mắt đã nhuộm thành một hồ máu đỏ.

Trương Dương lấy thân thể con người, toàn thắng Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng Xà không ngừng cường hóa dưới tạo dựng nước vô hạn.

Đây không phải vì Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng không chịu được, chỉ có thể nói là Trương Dương quá mạnh.

Chín tầng thiên kiếp, cửu đạo kiếp lôi, sự rèn luyện thân thể của việc này, Kim Quan Mãng thập nhị quan cho dù uống bao nhiêu vô căn thủy trong thiên trì cũng không thể bằng.

Trên thực tế, sau khi Trương Dương kích thích toàn bộ tiềm năng của bản thân, Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng Xà đã định trước kết cục thất bại.

Lúc này, ngân châm kích thích mấy huyệt vị tiềm năng của Trương Dương hoàn toàn không vào trong cơ thể Trương Dương, người bình thường căn bản không chịu được kích thích mạnh như thế này, nhưng Trương Dương xem ra hoàn toàn có thể thoải mái điều khiển.

Trương Dương chưa từng nghĩ đến sau khi xong việc, ánh mắt hắn rung mình, băng kiếm trong tay đột nhiên dài ra mấy phân!

Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng toàn thân run rẩy, nó nghiêng đầu trốn vào trong Thiên Trì.

Tuy nhiên nhát kiếm thứ ba đã chém xuống!

-Phá thiên nhất kiếm thức thứ ba, kiếm ý lồng chim!

Trương Dương quát to một tiếng, đột nhiên trực tiếp tư dưới lòng hồ đâm lên, chính diện chiến đấu với Thập Nhị Quan Kim Quan Mãng trốn dưới hồ.

Tốc độ của Trương Dương quá nhanh!

Vô số kiếm quang do linh khí hóa thành đan vào nhau như mắc lỗi, kiếm này vốn dĩ là Phá Thiên đệ tam kiếm mà khi Trương Dương giết Phác Thiên Ân ở Dã Nhân Sơn đã lĩnh ngộ được, lúc này sử dụng lại lần nữa, uy lực so với lúc đó lớn hơn gấp trăm lần!

Tam kiếm.

Định sinh tử!

Bình luận

Truyện đang đọc