THẦN Y THÁNH THỦ

Trong núi Dã Nhân, Tia Chớp chầm chậm mở mắt.

Trong mắt nó đột nhiên phát ra một trận tinh quang, sau đó dường như có chút mơ màng, hình như xa lạ với mọi thứ xung quanh, như không nhận ra gì cả.

Tia Chớp lắc đầu, nhìn xung quanh.

Sau khi nhìn thấy Trương Dương nó hơi sửng sờ, lập tức lộ ra vẻ sung sướng, một bóng trắng lóe lên, Tia Chớp đã nhảy đến bên cạnh Trương Dương, sau khi nhảy lên người Trương Dương bản thân nó cũng giật nẩy mình.

Tốc độ của nó lúc nãy nhanh hơn trước đây rất nhiều.

- Chúc mừng mày, Tia Chớp!

Vỗ vỗ vai Tia Chớp, Trương Dương cười rạng rỡ, hắn thật sự rất vui vẻ.

Tia Chớp là linh thú đầu tiên đi theo hắn, kẻ ra lúc đầu cả hai đã đối địch nhau, suýt nữa hắn còn chết trong tay Tia Chớp.

Tuy nhiên tạo hóa trêu người, duyên phận đã khiến họ đi với nhau, cũng may là lúc đầu Trương Dương động lòng trắc ẩn, không giết Tia Chớp, cuối cùng mới có được thu hoạch lớn như hiện nay.

Cũng có thể nói, không có Tia Chớp thì sẽ không có Vô Ảnh, Tia Chớp đã phát hiện ra Vô Ảnh.

Nếu như không có Vô Ảnh, trận đấu với Ngũ Quan Kim Quan Mãng khả năng sẽ thay đổi, chính Vô Ảnh đã giúp bọn hắn chống cự chất độc của Ngũ Quan Kim Quan Mãng

Không có Tia Chớp và Vô Ảnh, cũng sẽ không có Truy Phong, lúc trước cứu Truy Phong, Tia Chớp và Vô Ảnh đều có công lớn.

Cũng có thể nói trong ba đại linh thú, tình cảm giữa Trương Dương và Tia Chớp đặc biệt nhất

Sau khi Vô Ảnh và Truy Phong cùng thăng cấp trong núi Dẫn Long, thực lực của ba đại linh thú có sự đối lập rõ ràng, bộ dạng không vui và cố gắng của Tia Chớp Trương Dương cũng thấy, nhưng ngoài việc cung cấp linh dược, hắn không thể giúp đỡ được gì khác Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Thăng cấp của linh thú với con người không giống nhau, Trương Dương cũng rất mong Tia Chớp sớm thăng cấp nhưng có chỉ tiếc lòng mà không có sức

Giờ cuối cùng Tia Chớp cũng đã tiến đến bước này, thăng cấp lên tầng bốn, trong lòng không còn tiếc nuối nữa.

Trương Dương cũng thật lòng mừng cho Tia Chớp, chồn đuôi cáo tầng bốn rất hiếm, chồn đuôi cáo sống không thọ, vốn đã định sẵn cấp bậc của chúng sẽ không thể quá cao, nếu Tia Chớp không đi theo Trương Dương chắc hẳn sẽ không thăng cấp nhanh như vậy

- Chi chi chi...

Tia Chớp lúc này cuối cùng đã hiểu chuyện gì xảy ra, nó hưng phấn kêu lên.

Tia Chớp là độc thú nên tiến hóa về phương diện độc tính tốt hơn nhiều so với hiệu quả dùng linh dược, hơn nữa nó vốn đã tầng ba đỉnh phong, túi độc của Thập Quan Kim Quan Mãng cuối cùng đã giúp nó tiến thêm 1 bước.

Tuy nhiên vì lúc nó thăng tiến vẫn chưa tỉnh táo, cho nên sau khi tỉnh lại vẫn không biết mình đã là linh thú tầng 4.

Sau khi nó nhảy lên người Trương Dương mới phát hiện cơ thể mình khác trước, kiểm tra xong mới biết mình đã thăng cấp.

Đối với Tia Chớp mà nói điều này là tâm nguyện lớn nhất của nó hiện nay, tâm nguyện thành hiện thực quá bất ngờ, lúc này nó kêu không ngừng, hoàn toàn bị vây trong niềm vui sướng.

- Có người đến?

A Hoa đột nhiên nói, A Thái thần sắc cũng hơi ngưng trọng, hai con anh vũ cùng cất cánh bay lên không trung.

- Có người?

Trương Dương hơi sững sờ, lập tức triển khai năng lượng thiên địa, A Hoa đã nói như vậy chắc chắn sẽ không sai, chỉ có điều hắn không thể nghĩ ra ai lại chạy đến nơi sâu nhất của núi Dã Nhân.

Có thể đến nơi đây căn bản không phải là người thường, hơn nữa nếu thực sự là người thường thì sẽ không khiến đám anh vũ này để ý đến.

Sau khi khai triển một lúc, Trương Dương nhẹ nhàng lắc đầu.

Năng lượng thiên địa hắn có thể khống chế vẫn cha nhiều, muốn lợi dụng nó để dò xét những thứ ở xa rất khó khăn, không bằng dựa vào thính lực và cảm giác

- 2 người, đã đến cách đây 10 dặm, thực lực không yếu!

A Hoa và A Thái bay xuống rất nhanh, nhẹ giọng nói, tuy nhiên vẻ mặt thoải mái hơn nhiều, còn cùng nhìn Trương Dương.

- Cách đây 10 dặm mà các người có thể phát hiện có người đến à?

Lần này đến lượt Trương Dương kinh ngạc, cho dù bây giờ hắn đã tầng bốn trung kỳ Đại viên mãn, tối đa cũng chỉ phát hiện người khác trong phạm vi 2, 3 dặm, vượt quá khoảng cách này thì căn bản là không cảm ứng được.

Đó là hiện nay, nếu đổi lại trước khi lên núi Dã Nhân, dù trong phạm vi 1 dặm hắn cũng không cảm nhận được

Còn hai con anh vũ này rõ ràng là phát hiện có người đến rồi mới bay lên trời, đây chẳng phải là ngoài 10 dặm có người thì chúng đã cảm nhận được rồi, điều này quá mức kinh khủng

- Chúng ta biết là vì có Truyền Tin trận mà chủ nhân đã bố trí, cho nên mới có thể biết được!

Lời giải thích của anh vũ khiến Trương Dương giật mình, hạ giọng nói:

- Truyền tin trận, thì ra là thế!

Truyền tin trận cũng là 1 trong Kỳ Môn Độn Giáp, tác dụng chủ yếu là truyền tin, truyền tin trận và môi trường xung quanh hoàn toàn dung hợp với nhau, không có năng lực công kích, nhưng có ai đi qua Truyền tinh trận thì bên này cũng lập tức nhận được thông tin.

Anh vũ biết người đến nhờ vào Truyền tin trận, điều này đã giải thích nghi ngờ của Trương Dương, nếu chúng nó mà tự cảm ứng được thì Trương Dương thật sự thấy khó tin.

Đang gật đầu, Trương Dương đột nhiên kinh ngạc quay đầu lại.

Hai người bên ngoài đã đến gần, tốc độ của bọn họ có thể nói là rất nhanh

Điều khiến Trương Dương kinh ngạc chính là, hai người kia hắn cũng không xa lạ gì, hơn nữa vô cùng quen thuộc, người tới là Trương Bình Lỗ và Trương Vận An.

- Là người của Thánh y nhất mạch, Trương Dương, chúng ta không gặp họ, tu luyện cho tốt đi, sớm có ngày đột phá tầng năm nhé!

Hai con anh vũ bay đi, trước đi bay đi còn nói một câu rồi lập tức bay vào sơn động.

Bọn chúng chỉ đối xử khác biệt với Trương Dương, còn những người khác thì không, cho dù là một Đại viên mãn như Trương Bình Lỗ cũng vậy

Trong mắt chúng, Đại viên mãn Trương Bình Lỗ không thể bằng được Trương Dương, đây không phải vấn đề thực lực mà là tiềm lực.

Một người không thể tiến lên tầng năm, còn 1 người có hy vọng rất lớn, còn có thể thăng cấp trong 1 thời gian ngắn, sự đối lập này có thể so sánh ngay lập tức

Vừa rồi cúng cũng nhận ra Trương Bình Lỗ và Trương Vận An nên mới có thể buông lỏng như vậy

Trí nhớ của A Hoa và A Thái rất tốt, ai đã tới một lần chúng đều nhớ rõ, Trương Bình Lỗ đã đến đây từ sớm, đã ở đây ba ngày rồi mới rời đi.

Trương Vận An cũng từng tới, nhưng Trương Vận An chỉ ở lại 1 ngày, trước kia 2 người cũng có nói qua thân phận, biết họ và Trương Dương đều là người của Thánh y nhất mạch

- Dương Dương?

Sau khi anh vũ bay đi, Trương Bình Lỗ và Trương Vận An hiện ra trước tầm mắt họ, vẻ mặt Trương Bình Lỗ có chút sốt ruột

- Ông cụ, cậu, sao mọi người lại đến đây?

Trương Dương vội vàng chào hỏi, có vẻ rất kinh ngạc, hai người bọn họ nhìn thấy Trương Dương , dường như cùng nhau nhẹ nhàng thở ra.

- Long Thành bạn của con gọi điện cho Tiểu Tuyết, nói con mất tích, giờ chúng nó đang đem người ra ngoài tìm, Mễ Tuyết kể chuyện này cho cậu con, chúng ta lập tức chạy đến đây!

Trương Bình Lỗ nhẹ giọng nói, trong lời nói còn mang theo một chút trách cứ.

Trương Dương sửng sốt, lập tức hiểu ra, lần này thời gian ra ngoài quá lâu, bọn Long Thành ở ngoài đợ hắn lâu quá nên đã vô cùng hoảng hốt.

Bằng không với tính cách anh ta, chắc chắn sẽ không gọi điện cho Mễ Tuyết, kinh động người nhà của hắn.

Tuy nhiên nói gì thì nói, lần này thời gian ra ngoài thật sự quá lâu, cả 17 ngày, nếu thêm ngày đầu tiên nữa là 18 ngày, đi lâu như vậy không tin tức, ong Thành nhất định sẽ sốt ruột.

Càng không cần phải nói, hôm Trương Dương rời đi núi Dã Nhân còn có chấn động lớn như vậy

- Là con không tốt, con lo nghiên cứu quên mất thời gian!

Trương Dương cười khổ nhận sai, hắn có thể tưởng tượng bên ngoài sốt ruột cỡ nào, dù Long Thành hay Mễ Tuyết, chắc chắn hiện nay đều rất lo lắng

Lần này quả thực đi cũng hơi lâu, những 18 ngày, kỳ thực ngày thứ 3 Lý Á, Vương Thần đã sốt ruột, Chủ tịch thị trấn Vương cũng nhiều lần hỏi có phải phái người vào núi tìm không.

Là người sống quanh núi Dã Nhân, Chủ tịch thị trấn Vương rất thông thuộc núi Dã Nhân, biết được những nguy hiểm trong này

Cuối cùng Long Thành vẫn cố gắng ngăn chặn hỗn loạn, bảo mọi người đừng sốt ruột, Trương Dương ở trong núi chắc chắn sẽ không sao, mọi người cứ yên tâm chờ bên ngoài.

Ngày thứ năm, Tô Triển Đào, Hoàng Hải, Thường Phong rất sốt ruột, Tô Triển Đào cũng hơi hiểu Trương Dương, đám Thường Phong còn điềm đạm 1 chút, nhưng 1 mình Trương Dương ở trong núi 5 ngày, còn là rừng nguyên thủy, ngay đến bọn họ cũng cảm thấy rất lo lắng.

Chờ đến ngày thứ bảy, Diêm Diệp Phi cũng ngồi không yên, cho dù anh ta biết Trương Dương là người tu luyện nội lực, có bản lĩnh cao cường nhưng vẫn thấy lo lắng.

Dù sao trong rừng nguyên sơ chuyện gì cũng có thể xảy ra, anh ta cũng chưa từng tận mắt chứng kiến sự lợi hại của Trương Dương.

Lúc này, Long Thành còn có thể trấn áp được, nhưng trong lòng anh ta cũng hơi sốt ruột, chỉ là không biểu hiện ra ngoài thôi.

Mấy ngày này, bọn họ thay phiên nhau gọi điện cho Trương Dương, Chủ tịch thị trấn Vương ngày nào cũng phái người đến ven núi tuần tra, hy vọng có thể phát hiện tung tích của trương dương, đáng tiếc không có bất kỳ thu hoạch gì.

Chờ đến ngày thứ mười, Long Thành cũng áp chế không nổi lo lắng của mọi người, Chủ tịch thị trấn Vương bắt đầu đưa đội dân phòng vào núi tìm kiếm, đám Tô Triển Đào cũng cùng nhau vào núi.

Ở trong núi tìm năm ngày, không có bất kỳ tin tức gì, một người luôn điềm đạm, chắc chắn như Long Thành cũng rối lên, cuối cùng đành phải gọi điện cho Mễ Tuyết.

Sau khi Mễ Tuyết nhận được điện thoại lập tức hoảng hốt, may là Long Phong xuất quan biết được chuyện này.

Long Phong hiểu rõ thực lực của Trương Dương, hơn nữa có cả đám Trương Dương, trên thế giới này người có thể gây tổn thương cho bọn hắn quả thật không nhiều, còn về người thường, ngoại trừ đạn đạo lợi hại, đạn bình thường đối với Trương Dương căn bản không có bất cứ uy hiếp gì.

Long Phong rất bình tĩnh, anh ta biết nếu thực sự Trương Dương gặp nguy hiểm bọn họ có đi cũng vô dụng

Cuối cùng Long Phong khuyên Mễ Tuyết không nên lo lắng quá, bọn họ cứ đến thị trấn đó tìm hiểu tình hình cụ thể đã,

Sau khi biết di thể Kim Quan Mãng bị mất, rồi từ miệng Long Thành biết được sau khi Trương Dương rời đi đã có động tĩnh rất lớn, Long Phong lập tức hiể chuyện đêm đó chắc chắn có liên quan đén Trương Dương, chỉ có điều cũng không thể hiểu rõ cụ thể là chuyện gì.

Nhưng dù thế nào, chuyện này họ không thể nào xử lý được

Cho nên anh ta mới liên hệ với Trương Vận An, kể hết mọi chuyện, để ông cụ Trương Bình Lỗ tự đến, nếu Trương Dương gặp kẻ thù không thể chống lại được thì anh ta có ra mặt căn bản vô dụng.

Còn về phần an toàn của Trương Dương, anh ta từ đầu đến cuối đều yên tâm.

Cho dù đánh không lại, có Truy Phong họ chắn chắn có thể trốn thoát, ngay cả Đại viên mãn cũng không thể đuổi kịp bọn họ, trên thế giới này căn bản không ai có thể so ưu thế tốc độ với bọn họ.

Bình luận

Truyện đang đọc