THẦN Y THÁNH THỦ

- Trương Dương, cậu thích rượu gì?

Vào trong, Tô Triển Đào liền lôi kéo Trương Dương ra quầy rượu, Mễ Tuyết vốn muốn đi cùng, lại bị Tô Vi kéo lại.

- Để họ đi, toàn là bợm nhậu, chỉ biết uống rượu!

Tô Vi bĩu môi, chỗ này cô không phải là chưa từng vào, trước kia khi Tô Triển Đào còn đi học, đã đem cô đến đây vài lần, cô hiểu tính Tô Triển Đào.

- Uống một chút, cũng không sao!

Mễ Tuyết không đồng ý, mỉm cười, Tô Vi lập tức quay đầu lại, nghiêm túc nói:

- Mễ Tuyết đừng bao giờ có suy nghĩ này, đàn ông là phải giám sát chặt chẽ một chút, bây giờ thì thấy không sao, sau này lại phiền phức.

Những gì Tô Vi nói, may là không để Trương Dương nghe được, bằng không Trương Dương thể nào cũng bắt Mễ Tuyết phải giữ khoảng cách với người này.

Hắn với Mễ Tuyết vừa xác lập mối quan hệ, lúc này dạy Mễ Tuyết phải giám sát chặt chẽ một chút, sau này không chừng lại có thêm vài chiêu gì đó, Mễ Tuyết ngây thơ như vậy, không thể bị cô nàng này làm hư được,

Bị Tô Triển Đào kéo đến tủ rượu, Trương Dương đánh giá xung quanh một lượt.

Đây là một quầy rượu kiểu nhỏ, bày đủ loại rượu nổi tiếng, quy mô hộp đêm này không nhỏ, ngoại trừ phòng bao KTV ra, lầu một còn có một sản nhảy rất lớn.

Nơi lớn, tiêu phí sẽ không thấp, rượu ở đây cũng sẽ không rẻ.

- XO, thế nào?

Tô Triển Đào chỉ vào một bình Remy Martin XO trị giá 5000, nhẹ giọng hỏi Trương Dương.

Đây là rượu tây, giọng Tô Triển Đào không lớn, vốn chỗ này cũng không lớn, nhân viên tiếp thị đứng cạnh nghe thấy lời anh ta, lập tức bu lại.

- Hai vị tiên sinh, đây là Remy Martin XO nhập khẩu trực tiếp từ Pháp, hương vị rất ngon, hai vị lấy một chai nhé!

- Được, lấy cái đó đi!

Nhìn kỹ vài lần, Trương Dương lập tức gật đầu, loại rượu này kiếp trước Trương Dương cũng thường uống, nhưng bao bì thì khác, dù sao đây cũng là đồ của năm 98.

Hồi đó Trương Dương ở thời kỳ khác rồi.

- Được, không ngờ chúng ta cùng chung sở thích!

Tô Triển Đào đưa tay qua, ôm Trương Dương, Trương Dương né người đi, đàn ông vác vai nhau, kỳ thực tượng trưng cho tình bạn, những người không thân sẽ không có hành động như vậy.

Chỉ có điều Trương Dương không quen bị một người đàn ông ôm, dù là bây giờ hay trước kia cũng thế.

Một chai rượu hơn 5000, ở thời đại này quả không rẻ, coi như là hàng xa xỉ rồi, chiếc di động của Trương Dương, cũng 7000 tệ rồi.

Nhân viên phục vụ lập tức lấy chai rượu, hỏi số phòng, đưa bọn Trương Dương sang trước.

Hơn 5000 tiền rượu, nếu có đám Hồ Hâm ở đây, lập tức sẽ trợn tròn mắt, nghĩ cũng chẳng dám nghĩ, hơn 5000 kia, bọn họ ăn bữa ăn 2000 đã thấy xa xỉ, một chai rượu hơn 5000, bọn họ không gọi là xa xỉ, phải gọi là phá sản.

Mua xong rượu, lại chọn thêm ít đồ ăn, hai người mới quay về phòng.

Khi họ đi, giám đốc điều hành nhận được tin còn cố ý chạy tới, đưa cho mỗi người một tấm danh thiếp, dù thế nào, ở thời đại này bỏ ra 5000 uống một chai rượu đều là những khách hàng cần phải chăm sóc đặc biệt, nhất là mấy người này lại còn trẻ như vậy.

Phòng riêng lớn, bên trong bày rất nhiều đồ ăn vặt, trái cây chỉ có bốn người ngồi, trông hơi vắng vẻ.

Sau khi Mễ Tuyết bước vào bèn ngồi bên cạnh Trương Dương, Tô Vi ngồi cạnh Tô Triển Đào.

- Trương Dương, cạn một ly nào, chúc vụ làm ăn của chúng ta lần này có thể thành công viên mãn!

Tô Triển Đào không để người ngoài vào, tự anh ta rót rượu, giơ ly lên, Tô Triển Đào vui vẻ nói, kỳ thực mấy ngày nay anh ta cũng muốn được phát tiết rồi, chỉ có điều chưa tìm được cơ hội thích hợp.

- Yên tâm đi, lần này nhất định sẽ thành công, anh chuẩn bị làm tỷ phú đi!

Trương Dương cũng cầm lấy chén rượu, khẽ mỉm cười, hắn rất tin tưởng với hành động lần này, thông qua bảng biểu hắn ghi chép, đối chiếu với con số trong trí nhớ, nếu không có gì bất ngờ, chẳng bao lâu nữa, là đến lúc họ nên thu hoạch.

- Haha,đâu chỉ có tôi, lúc đó cậu cũng vậy mà!

Tô Triển Đào cười lớn, mấy chữ tỷ phú của trương dương, càng kích thích anh ta.

Mấy ngày nay, tối nào Tô Triển Đào cũng đi ngủ với nụ cười trên môi, ba mấy triệu. nếu giờ ra tay, anh ta quả xứng danh tỷ phú. Thời gian trước vẫn còn kinh doanh mấy trăm ngàn, trong phút chốc có được chục triệu, thậm chí là mấy chục triệu, lúc này anh ta cảm giác mình đang nằm mơ vậy.

- Tỷ phú cái gì?

Mễ Tuyết tò mò hỏi, cô chỉ biết Trương Dương đến đây làm ăn, lần này Tô Triển Đào bỏ tiền, còn những chuyện khác không biết gì cả, trước đây trong điện thoại, Trương Dương cũng chẳng nhắc gì đến chuyện làm ăn của họ.

- Mễ Tuyết, em không biết, chàng trai của em sắp thành tỷ phú rồi, sau này em chờ mà hưởng phúc đi!

Tô Triển Đào lại cười to, vừa mới cười được một nửa, đột nhiên mở miệng, hét to một tiếng.

- Vi Vi, em làm gì vậy, sao lại nhéo anh?

Tô Triển Đào xoay người sang, tức giận nhìn Tô Vi, vừa rồi lúc anh ta đang nói chuyện, Tô Vi ra sức nhéo gã một cái, còn nhéo ở eo nữa, rất đau.

- Xem anh còn đắc chí nữa không, không được kiêu ngạo như vậy biết không? Đừng quên lúc anh cả kết hôn, đám hỏi đã không dừng ở con số 10 triệu rồi!

Tô Vi thẳng người, hung hăng trừng mắt nhìn Tô Triển Đào.

- Anh cả là anh cả, anh là anh, chẳng nói với em nữa, Trương Dương, chúng ta uống rượu!

Tô Triển Đào bất mãn nói, xoay người lại, đưa chén rượu về phía Trương Dương.

Gã chẳng muốn cãi nhau với Tô Vi, tuy nhiên lời Tô Vi nói là thật, anh cả của Tô Vi, cũng là con trai cả của Tô Thiệu Hoa đã kết hôn, khi kết hôn, tiền cưới đã đạt tới con số 50 triệu.

- Được, uống rượu!

Trương Dương nhẹ nhàng lắc đầu, cũng đưa chén lên.

Tô Vi này, thật sự lớn lên trong nhà quyền quý, là một cô bé chẳng hiểu gì.

Anh trai cô kết hôn, tiền đám cưới nhiều như vậy, đó là vì ba của họ, là nhờ mối quan hệ của ba họ đem đến, đừng nói mấy chục triệu, mấy trăm triệu, đó cũng là công lao của bậc cha chú.

Lần này Tô Triển Đào không như vậy, Tô Triển Đào kiếm được tiền, là do tự mình kiếm được, tiền này, sao có thể so với tiền mừng cưới được.

Trong lòng Trương Dương thầm nghĩ, cô nàng này, muốn cô ta ra ngoài kiếm tiền, đừng nói 10 triệu, 10 ngàn cũng làm khó cô ta rồi.

- Hừ, các người uống rượu đi, Mễ Tuyết, chúng ta hát đi!

Tô Vi hừ lạnh một tiếng, kéo Mễ Tuyết, không ai phát hiện, lông mày Mễ Tuyết hơi nhíu lại,mặt cô không còn tràn ngập nét cười như khi nãy, thay vào đó là tia lo lắng.

Không có Tô Vi, Tô Triển Đào càng thả cửa, lôi Trương Dương uống rượu không ngừng, uống một hồi, rồi còn kể cho Trương Dương về những kế hoạch trong tương lai.

Gã muốn dựa vào chính mình, tạo dựng lên một đế quốc như Tô Thiệu Hoa, gã phải có một công ty hơn vạn công nhân của riêng mình, gã muốn mình nổi tiếng trên toàn thế giới, trở thành đại diện cho giới kinh doanh người Hoa.

Đây là lý tưởng của gã, cũng là nguyện vọng của gã, chuyện này gã rất ít nói với người khác, hôm nay uống chút rượu vào, Trương Dương lại không phải người ngoài, gã mới kể những chuyện này.

Chai XO này là chai lớn, gần 1 lít rưỡi, khi uống được gần hết chai, đầu lưỡi của Tô Triển Đào bắt đầu run lên rồi.

Trương Dương còn đỡ, tuy nhiên uống nhiều rượu như vậy đầu cũng bắt đầu quay cuồng rồi, nếu không phải hắn vận công giải rượu, chắc đã giống như Tô Triển Đào rồi. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

- Uống xong chưa? Đừng uống nữa, chúng ta ra sàn nhảy đi!

Tô Vi chạy lại, nhìn chai rượu của bọn hắn, lập tức nói.

Cô và Mễ Tuyết tối nay chẳng uống chút rượu, cô không thích uống rượu, Mễ Tuyết có thể uống được một chút, nhưng tiếc là luôn bị cô nàng kia lôi kéo, nên cũng chưa uống một giọt nào.

- Nhảy, được, đi!

Tô Triển Đào đột nhiên đứng lên, lúc này hắn say rồi, đi ra ngoài với Tô Vi, ngay cả Trương Dương cũng chẳng thèm chào.

Trương Dương nhướn mày, bất đắc dĩ đứng lên, cũng bước theo ra ngoài.

Khi đứng lên, rượu từ bụng hắn muốn trào ra, hắn phải vận nội công bình ổn lại.

Độ của rượu tây kỳ thực không cao, chỉ khoảng 40 độ, tuy nhiên rượu này tác dụng chậm, sau khi uống phải chú ý, bằng không rất dễ say.

- Trương Dương, anh không sao chứ?

Mễ Tuyết vội vàng tới giúp hắn, Tô Vi đi trước, Mễ Tuyết không theo, cô vẫn đang đợi Trương Dương,

- Anh không sao, đi, chúng ta xuống dưới chơi!

Rượu vào, Trương Dương cũng muốn phát tiết, đi ra sàn nhảy nhảy một hồi quả là lựa chọn không tồi.

Hắn không nhớ rõ, mình không vào sàn nhảy nữa từ khi nào, hình như sau 30 tuổi, mà hình như là sau 28 tuổi, kiếp trước sau khi hắn nổi tiếng, những KTV nổi tiếng hắn vào rất nhiều, còn những sàn nhảy náo nhiệt lại ít khi đến.

Khi đó vì thân phận của mình, chỉ cần ra ngoài, căn bản đều có người khác mời hắn, một bác sĩ nổi tiếng chạy đi thác loạn, quả là không nên.

Hiện tại thì khác, hắn vẫn chưa bị những chuyện này trói buộc, hiện tại hắn đang là một sinh viên đại học, cuộc sống phóng túng sôi động, hắn cũng muốn thử nếm trải một lần.

- Được, chúng ta đi, Trương Dương, em hỏi anh, anh thật sự làm ăn kiếm được hơn chục triệu à?

Mễ Tuyết kéo tay Trương Dương, nhẹ nhàng gật đầu, khi hai người cùng nhau ra ngoài, Mễ Tuyết đột nhiên hỏi.

Trương Dương dừng lại, hơi có chút kinh ngạc nhìn cô một cái, lập tức cười cười.

Tâm tư của Mễ Tuyết, Trương Dương lập tức nhìn ra, trải qua hai kiếp người, dù chưa từng chính thức yêu đương, nhưng suy nghĩ vẫn hơn người thường nhiều.

- Mễ Tuyết, em yên tâm, cho dù anh có bao nhiêu tiền, anh vẫn là anh, tấm lòng của anh dành cho em sẽ không bao giờ thay đổi, kiếm được chút tiền, anh chỉ muốn cải thiện cuộc sống, nếu em không thích, ngày mai chúng ta đi, toàn bộ tiền ở đây để lại hết cho họ!

Trương Dương nhẹ giọng nói, rút tay ra, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Mễ Tuyết, nghe hắn nói, Mễ Tuyết lập tức ngẩng đầu, mỉm cười ngọt ngào.

Mễ Tuyết lúc nãy, lo lắng tiền sẽ làm Trương Dương mờ mắt, cô bé này, trong lòng toàn nghĩ về người đang đứng trước mặt.

Câu nói của Trương Dương, đã loại bỏ những băn khoăn của cô đúng lúc, tâm tình của cô yên ổn hơn, thân người cũng dựa vào người Trương Dương, ngay cả tiền cũng có thể từ bỏ, chứng tỏ trong lòng Trương Dương mình thực sự quan trọng nhất.

Lằng nhằng một hồi, bọn Trương Dương mới rời khỏi phòng riêng, xuống sàn nhảy ở tầng một, vừa bước vào sàn nhảy, đã nhìn thấy bàn kia đột nhiên xảy ra xung đột, một người đàn ông cầm chai rượu lên, đập vào đầu một người đàn ông khác.

Sàn nhảy náo nhiệt trong phút chốc trở nên hỗn loạn.

Bình luận

Truyện đang đọc