THẦN Y THÁNH THỦ

Hai người đánh nhau rất quyết liệt, Trương Dương vừa chú ý đến lão đại đang đánh nhau với Long Phong, vừa cảnh giác lão yêu bà kia.

Long Phong gọi bà ta rất thích hợp, đây đúng là một lão yêu bà.

Lão yêu bà đang chú ý quan sát hai người đánh nhau trong đại sảnh, cũng chú ý tới Trương Dương

Trương Dương vẫn luôn không động thủ, vừa rồi lúc ngăn cản sâu độc của lão nhị mới bắn ra ngân châm, chỉ một chiêu đó, bà ta đã biết thực lực của Trương Dương rất mạnh

Cụ thể mạnh đến đâu, bà ta tạm thời chưa nhìn ra.

Mặc dù không biết thực lực thật sự của Trương Dương, nhưng bà ta cũng rất để ý, cho đến tận lúc này, bà ta không hề thật sự coi Trương Dương và Long Thành ra gì.

Trong mắt bà ta, hai bọn họ chỉ là tiểu bối, không đáng coi trọng, bằng không cũng không để đồ đệ ra mặt, thậm chí sau khi hai đồ đệ bị bắt, vẫn thế.

- Rầm

Tay lão đại đột nhiên giương lên, trường tiên của cô ta rút cục bị đứt thành hai đoạn

Trường tiên dù sao cũng không phải loại vũ khí kiểu như đoản kiếm, có thể rót nội lực và thân binh lợi khí vào đánh liều một chút, muốn rót nội lực vào trường tiên, cho dù cao thủ có nội kình tam tầng cũng sẽ vô cùng mất sức.

Đây cũng là nguyên nhân cô ta rất muốn có được trường tiên của Long Phong.

Sau khi roi của cô ta đứt, Long Phong thừa thắng xông lên, lúc này anh ta cũng biết nội kình của đối thủ này không kém mình. Muốn đánh bại đối thủ thì không được lưu lại con đường sống nào cho cô ta.

- ba ba

Lão đại bị roi của Long Phong bức tới chỗ rất nguy hiểm, thậm chỉ phải lăn trên đất để tránh, bộ dạng rất chật vật.

Các chị em xung quanh cũng đều lộ ra vẻ lo lắng, bất kể thế nào đây cũng là đại sư tỷ của bọn họ, Trương Dương và Long Phong chính là kẻ thù của họ,

- A

Lão đại rút cục không thể tránh được, bị roi của Long Phong ném trúng.

Ngay sau đó, roi của Long Phong khua một vòng, đập vào lão đại, chiêu này giống khi trước, đập ngất người khác, cuộc chiến đấu cũng kết thúc.

Thân mình lão đại bị Long Phong kéo thẳng qua, Trương Dương khẽ cau mày, hắn cảm giác có vấn đề.

Đáng tiếc chỉ là cảm giác, cụ thể có vấn đề ở đâu thì không biết.

Trương Dương còn đang nghĩ, thân mình lão đại kia đã bị Long Thanh kéo tới, cánh tay Long Phong cũng giơ lên, chỉ cần chờ người này tới trước mặt thì ra đòn quyết định, đánh ngất trên đất.

Lão đại bị kéo tới, trong mắt đột nhiên toát ra một tia hàn quang.

Trong tay cô ta rất nhanh bay ra một tiểu thiên thân màu trắng tinh, tiểu thiêu thân bay thẳng tới người Long Phong.

Sắc mặt Trương Dương biến đổi mạnh mẽ, hắn đã nghe ra âm thanh phi động của tiểu thiêu thân, hắn không biết là cái gì, nhưng biết đâ chắc chắn chính là vấn đề.

Đáng tiếc là lúc này hắn lại đang đứng phía sau Long Phương. Lão đại thì ở phía trước Long Phong, rất gần, hắn có muốn ra tay bắn ngân châm giết thứ đồ bay này cũng không kịp.

Hắn cần nhảy sang một bên, ít nhất đến lúc có thể nhìn thấy thì mới bắn ngân châm được, chỉ có điều lúc này không có nhiều thời gian như vậy.

Sắc mặt Long Phong cũng thay đổi, anh ta nhìn thấy tiểu thiêu thân trắng này, đáng tiếc khoảng cách gần quá, anh ta không trốn kịp.

Tiểu thiêu thân lập tức bay đến cổ Long Phong, chui thẳng vào cơ thể anh ta.

Lúc nào chui vào, Long Phong không ngờ không có chút cảm giác nào, cả cảm giác tê dại cũng không có.

Nhìn thấy sau độc của mình chạm vào Long Phong, lão đại trên mặt mỉm cười.

Cô ta cố ý để Long Phong đánh trúng, liều mạng bị thương để Long Phong kéo tới, chính là chờ lén thả sâu độc. Lúc này thấy sự hy sinh của mình cũng đáng, ít nhất sâu độc cũng thả được.

Đáng tiếc nụ cười của cô ta vẫn chưa kịp lộ ra hết cỡ, liền cứng ngắc luôn.

Cô nhìn thấy một cái bóng màu trắng, nháy mắt xuất hiện ở cổ Long Phong, ngoạm một miếng không cho sâu độc chui vào cơ thể Long Phong, rồi cắn thêm mấy phát, xoạch xoạch nuốt mất.

Sau khi ăn xong, con vật này còn liếm môi, có vẻ vẫn còn thèm thuồng.

Long Phong ngây người từ nãy, lúc này mới phản ứng lại, đánh lão đại kia một cái thật mạnh, lão đại không cam lòng ngã xuống đất, cô ta không thể ngờ, thậm chí có con chuột ăn sâu độc

Xuất hiện trên cổ Long Phong, chính là Vô Ảnh

Trên cổ Long Phong lúc này có một vệt nhỏ màu đỏ, chính là do sâu độc vừa rồi cắn, một vệt nhỏ màu đỏ đó, kỳ thật chỉ là một cái lỗ, sâu độc có thể thông qua cái lỗ đó chui vào cơ thể con người, từ đó lúc hạ độc người bị hại sẽ không phát hiện ra.

Đây cũng là đặc điểm lớn nhất của sâu độc.

Long Phong vẫn còn ngạc nhiên, rất nhanh lui về phía sau mấy bước, đứng ở bên cạnh Trương Dương.

Vừa rồi thật sự rất nguy hiểm, nếu không phải Vô Ảnh đột nhiên xuất hiện, anh ta phỏng chừng đã trúng sâu độc, lúc đó vận mạng anh ta đã bị khống chế trong tay đối phương rồi.

Không chừng Hiên Viên thế gia kia để chuộc tính mạng của anh ta thật sự sẽ phải để lão bà kia vơ vét tài sản.

Nếu thật sự như vậy, trong gia tộc sau này anh ta cũng không ngẩng đầu dậy được, cả đời mất mặt.

- Chuột tìm bảo vật

Lão yêu bà đột nhiên đứng lên, kêu to thảm thiết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Đồng tư của bà ta còn đang không ngừng chuyển động, nhìn Vô Ảnh đã nhảy lên người Trương Dương, cảm xúc biến hóa không ngừng.

Cơ sợ hãi, có ngạc nhiên, tuy nhiên nhiều nhất là cảm giác tham lam và kích động

- chít

Vô Ảnh kêu to với Trương Dương, nó đang kể công.

Trương Dương vỗ nó nhè nhẹ, vừa rồi quả thật rất nguy hiểm. Hắn cũng không ngờ đột nhiên Vô Ảnh chạy trốn ra ngoài, giải cứu Long Phong

Tuy nhiên nói gì thì nói, tốc độ của Vô Ảnh bây giờ đã nhanh hơn trước nhiều. Tinh huyết đan xem ra có tác dụng rất lớn với nó, tuy không tăng được sức chiến đấu của nó, nhưng có thể gia tăng tốc độ.

- Dù bà ở trong núi sâu như vậy nhưng hiểu biết cũng rộng, đúng vậy Vô Ảnh chính là chuột tìm bảo vật.

Trương Dương ôm Vô Ảnh, thản nhiên cười nói với lão yêu bà kia, đối phương nếu đã biết rõ thân phận của Vô Ảnh, hắn không cần che dấu nữa.

- Được rồi, được rồi, không ngờ cậu có thể thu phục được chuột tìm bảo vật, hiện giờ tôi đã thay đổi chủ ý, nếu cậu đồng ý, tôi có thể nhận cậu làm đệ tử, tất cả tài nguyên ở đây cậu có thể dùng, còn những đệ tử nữ của tôi, cậu nhắm trúng người nào, có thể để các cô ấy hầu hạ giấc ngủ, ở đây, trừ tôi ra, tất cả mọi người đều nghe theo mệnh lệnh của cậu.

Lão yêu bà nhìn Trương Dương, từ từ nói.

Giọng của bà ta rất khó nghe, mấy nữ đệ tử đang đứng nghe thấy như vậy, trên mặt đều lộ vẻ kinh ngạc, có mấy người còn hoảng hốt.

Lão yêu bà nhìn chằm chằm Trương Dương, bà ta đang đợi Trương Dương trả lời.

Chuột tìm bảo vật, Trương Dương thậm chí có cả chuột tìm bảo vật, điểm này đích xác ngoài dự kiến của bà ta.

Nuôi được sâu độc rất khó, tuy nhiên sau khi nuôi được rồi thì uy lực rất lớn, nhưng sâu độc cũng không phải không có khắc tinh.

Có một loại linh thú, rất thích ăn sâu độc, đó chính là chuột tìm bảo vật.

Chuột tìm bảo vật ngoài là khắc tinh của sâu độc, còn có mấy đặc điểm lớn.

Chuột tìm bảo vật từng ăn rất nhiều thiên tài địa bảo và những thứ tốt khác, tinh hoa trong máu chúng mạnh nhất.

Nếu dùng máu của chuột tìm bảo vạt nuôi sâu độc, một giọt máu, có thể nuôi được một con sâu độc thượng đẳng rất lợi hại. Chuột tìm bảo vật có rất nhiều máu, từ từ tinh luyện, ít nhất có thể nuôi được mấy trăm con sâu độc thượng đẳng.

Không chỉ như vậy, năng lực lớn nhất của chuột tìm bảo vật là tìm bảo vật. Tìm được những thiên tài địa bảo đó, cũng có hỗ trợ rất lớn đối với sự gia tăng thực lực của bản thân.

Những điều này đều khiến lão yêu bà động tâm, đáng tiếc bà ta cũng biết, linh thú rất khó nhận chủ, sau khi nhận chủ, cũng sẽ vẫn đi theo chủ nhân, không thể đi theo người khác.

Nếu không phải vậy, vừa rồi bà ta cũng không lôi kéo Trương Dương, mà trực tiếp đánh chết hắn, cướp lấy chuột tìm bảo vật rồi.

Trương Dương lúc này nhìn bà ta hơi ngạc nhiên, không ngờ sau khi bà ta nhìn thấy Vô Ảnh thái độ liền thay đổi lớn như vậy

Ánh mắt Trương Dương vừa chuyển, hắn định giả bộ đồng ý, trước hết để lão yêu bà này giao thuốc giải độc cho Ngô Chí Quốc.

Tuy nhiên ý nghĩ này vừa lóe lên đã bị hắn gạt đi.

Lão yêu bà này rõ ràng không phải người tốt lành gì, lúc chưa giải độc mà còn làm trò gì, đến lúc đó còn phiền toái hơn, không bằng trực tiếp đánh bại bà ta, hoặc bắt lại, bức hỏi phương pháp giải độc

Dù sao cũng đã lộ diện rồi, hoàn toàn không cần phải giả bộ.

Nghĩ đến đây, Trương Dương nhẹ nhàng cười nói:

- Đồng ý bà không phải là không thể, nhưng bà cũng phải đáp ứng tôi một điều kiện

Trương Dương còn chưa dứt lời, Long Phong kinh ngạc quay đầu lại nhìn hắn.

Những nữ đệ tử đó, cũng quay đầu, giật mình nhìn Trương Dương, có mấy người trên mặt còn lộ ra vẻ bi phẫn, mấy người thì chờ mong.

- Được, chỉ cần cậu đồng ý, đừng nói một điều kiện, ngay cả mười điều kiện tôi cũng đáp ứng.

Lão yêu bà cười ha ha, bà ta còn tưởng Trương Dương thực sự có lòng nhận lời mời của bà ta.

Trương Dương thản nhiên cười nói:

- Điều kiện này rất đơn giản, bà tự phế nội kình, khiến tôi yên tâm ở đây là được.

Tiếng cười của lão yêu bà đột nhiên ngừng lại, hung tợn nhìn Trương Dương, trong mắt có ánh tàn độc.

Bà ta hiểu, Trương Dương vừa rồi đồng ý mình, là cố ý đem mình ra làm trò cười.

Trên mặt Long Phong cũng lộ ra một nụ cười, tự phế nội kình, theo lời Trương Dương, tự phế nội kình chính là thành người bình thường, bất cứ người nào ở đây cũng có thể giải quyết bà ta.

Đông ý như vậy cũng không sao, đến lúc đó giải tán chỗ này là được.

Chỉ là lão yêu bà nhất định không đồng ý điều kiện như vậy.

- Tiểu tử, tôi thương hại tài hao của cậu, cậu lại không biết tốt xấu như vậy, cũng được, cậu không biết sự lợi hại của tôi, hôm nay để cậu được lĩnh giáo một phen.

Lão yêu bà nói, thân mình đột nhiên thi triển, thân thể bay thẳng về phía Trương Dương.

Trong tay bà ta, còn cầm một cây quỷ đầu trượng, quỷ đầu trượng chỉ có một nửa, chỉ có thể sử dụng như búa, tuy nhiên đây cũng là thần binh lợi khí, là một vũ khí bà ta ăn may nhặt được.

Lão yêu bà không thả sâu độc, trên người Trương Dương có chuột tìm bảo vậy, bà ta mà thả sâu độc thì thuần túy là dâng đồ ăn cho đối phương, căn bản không thể động vào Trương Dương, tuy nhiên dù không thả sâu, bà ta cũng tin có thể bắt được Trương Dương và Long Phong.

Bà ta tin vậy vì thực lực hùng mạnh của mình.

- Oành

Trương Dương và lão yêu bà trực tiếp giao đấu, lão yêu bà lập tức lùi về sau một bước, Trương Dương cũng lùi về sau nửa bước.

- Tam tầng hậu kì

Trương Dương và lão yêu bà đồng thanh kêu lên một tiếng, trên mặt lão yêu bà còn đầy vẻ không tin.

Bình luận

Truyện đang đọc