THẦN Y THÁNH THỦ

Trương Dương phát hiện bản thân lại một lần nữa đi vào trong hình ảnh giả thuyết của hệ thống Thánh Thủ, mà xung quanh hắn, trở nên hoàn toàn ảm đạm, thứ ánh sáng duy nhất chiếu vào hắn, chính là trên thân của tam đại linh thú và con Linh Hồ Chín Đuôi phía trước mặt kia.

Hệ thống hình ảnh lần này, không giống lắm so với trước kia.

Ngay phía trên hình ảnh, một hàng chữ đang từ từ trôi nổi xuống dưới.

Một giọng nữ trong hệ thống máy tính vang lên, không mang chút sắc thái tình cảm nào mà nói:

- Túc chủ đã gặp phải linh thú biến dị, nhiệm vụ xúc phát ẩn tàng, túc chủ có chấp nhận nhiệm vụ không?

Trong giây phút Trương Dương còn do dự không biết có nên tiếp nhận hay không, thì cảm thấy bên ngoài đột nhiên truyền đến một lực đẩy rất lớn!

Vội vội vàng vàng rút ra khỏi hệ thống hình ảnh thánh thủ đột nhiên xuất hiện, Trương Dương mới phát hiện, cái con Linh Hồ Chín Đuôi toàn thân trở lên đen tối kia, đã nhảy từ trên nhành cây xuống, đứng bên thi thể Pu Cheng An nhe răng nhếch miệng nhìn chằm chằm hắn.

Lực đẩy lớn kia, chính là được phát ra từ cơ thể con Linh Hồ Chín Đuôi này!

Căn cứ vào hệ thống thánh thủ mới đột nhiên xuất hiện, Trương Dương có thể khẳng định, trên cơ thể con Linh Hồ Chín Đuôi này, chắc đã xảy ra sự biến dị, nên mới khiến cho sức mạnh của nó được tăng mạnh như vậy, nội công mới tăng mạnh như vậy!

- Trời, trời ơi, là Linh Hồ Chín Đuôi!

- Không sai, theo như những ghi chép về linh thú, đặc điểm của Linh Hồ Chín Đuôi là toàn thân trắng tuyết, có chín đuôi, con linh thú đối diện này, mặc dù là có chín đuôi, nhưng … nhưng sao toàn thân nó lại tối đen như vậy?

- Tuyệt đối không sai, nếu không phải là Linh Hồ Chín Đuôi, thì thần thú của chúng ta sao có thể bị nó đả thương nhẹ nhàng như vậy!

- Nhưng… những người này rốt cuộc là ai chứ, cậu xem, ba con linh thú bên kia, một trong số đó không phải là Hồ Vĩ Điêu sao, còn một con khác không phải là thiên mã sao? Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

- Ồ, trời ạ! Con còn lại lẽ nào là Tầm Bảo Thử!

Sự biến dị của Linh Hồ Chín Đuôi, đồng thời đã thu hút sự chú ý của người Linh Thú môn đang sống trong khe sâu động Thiên Lý này, mấy đại hán chỉ vào Linh Hồ Chín Đuôi đã biến dị khiến toàn thân trở lên đen tối, dần dần lộ rõ sắc mặt khinh sợ.

Còn việc tam đại linh thú bộc lộ hoàn toàn sức mạnh của bản thân, cũng bị những người này nhận ra được.

Ngay đến mấy vị lão nhân đứng đối diện với bọn họ, cũng không kìm được mà lùi lại một bước, nhưng lúc này, con linh thú Thương Ưng bị bọn họ vây lại ở giữa, đột nhiên buồn bã kêu thét lên!

Tiếng gào thét của Thương Ưng còn vượt qua khe sâu, lên tới trời xanh!

Sa sa sa! !

Nhất thời, phía trên khe sâu này, các loại chim điểu đang đậu trên thân cây mọc tươi tốt bên vách đá, đồng loại kêu lên, sau đó thì bay tản ra tứ phía!

Không ngờ rằng, trong một khe sâu nho nhỏ như thế này, lại có nhiều chim điểu sinh sống như vậy, sau khi bọn chúng bị làm tỉnh giấc bởi tiếng kêu thét của linh thú Thương Ưng, thì sợ hãi tranh nhau rời khỏi đây, số lượng nhiều đến nỗi che khuất được cả ánh trăng phía trên khe sâu!

Trương Dương không khỏi để lộ vẻ mặt nghiêm trọng, đến Tia Chớp Vô Ảnh và cả Truy Phong nữa, cũng không khỏi chăm chú quan sát, nhìn chằm chằm vào con Linh Hồ Chín Đuôi biến dị này.

Bây giờ con Linh Hồ Chín Đuôi sau khi đã biến đổi, thì tất cả sức mạnh mà nó thi triển, đã là sức mạnh ở vào tứ tầng trung kỳ đỉnh cao, so với con Kim Quan Mãng Xà mà Trương Dương đã gặp ở trong núi Biệt Nhân trước đó, là ngang tài!

Điều mấu chốt nhất là, con Linh Hồ Chín Đuôi này bây giờ hoàn toàn tự do, bản tính dã thú của nó cũng được bộc lộ ngay lúc này, mục tiêu trong mắt nó không chỉ đơn giản là Trương Dương và tam đại linh thú, có thể nói tất cả những người có mặt tại đây lúc này đều trở thành thức ăn trong mắt nó!

Người của Linh Thú môn và con linh thú Thương Ưng kia, tạm thời có thể xem nhẹ, Trương Dương đang đối mặt với Linh Hồ Chín Đuôi và còn cả tam đại linh thú mới thực sự là lợi hại ở đây, vì vậy sự chú ý của Linh Hồ Chín Đuôi lúc này, đa phần đều tập trung trên đám người Trương Dương.

Trương Dương và tam đại linh thú đã không còn kinh ngạc như lúc đầu, cũng đã trấn tĩnh lại.

Dù sao bọn hắn trước đây cũng đã từng giao đấu với Thập Quan Kim Quan Mãng Xà, đối phó với linh thú tứ tầng trung kỳ đỉnh cao cũng có chút kinh nghiệm chiến đấu rồi, vì vậy cũng chẳng có gì đáng sợ cả.

Rất nhanh, tam đại linh thú lần lượt đứng ở ba phía của Linh Hồ Chín Đuôi, khóa chặt Linh Hồ Chín Đuôi lại, còn Trương Dương, cũng tham gia mà xông lên chiến đấu!

Một người ba linh thú, vây Linh Hồ Chín Đuôi vào giữa, Kiều Dịch Hồng cũng biết anh ta bây giờ cũng chẳng có tác dụng gì, nên đã tránh ra xa, đã không giúp được gì thì cũng không nên tạo thêm ảnh hưởng không cần thiết cho đám người Trương Dương.

Do đi quá vội vàng, nên Trương Dương đã không mang Hàn Tuyền kiếm theo bên mình, còn hắn cũng không như Tia Chớp Vô Ảnh, có thân mình nhỏ nhắn linh hoạt, cũng không giống như Truy Phong có tốc độ nhanh như chớp, cho nên hắn trở thành điểm mà Linh Hồ Chín Đuôi dễ đánh tan nhất.

Linh Hồ Chín Đuôi hé miệng, phun ra một làn khói độc dày đặc đen khịt lại, độ mạnh của độc tố trong làn khói độc lần này, lợi hại hơn trước kia gấp trăm lần, đến Vô Ảnh và Tia Chớp có liên thủ lại, cũng không dám mặt đối mặt, mà lựa chọn tránh né!

Chíu!

Linh Hồ Chín Đuôi lúc này hóa thành mũi tên nhọn màu đen, lao về phía Trương Dương!

Trương Dương trong mắt Linh Hồ Chín Đuôi chính là nguyên nhân chính dẫn đến cái chết của Pu Cheng An, lại là người có sức mạnh mạnh nhất trong số những người này, sự uy hiếp cũng lớn nhất, Linh Hồ Chín Đuôi đánh vào Trương Dương vì trong tay hắn không có vũ khí, cơ thể lại không linh hoạt bằng tam đại linh thú, lựa chon phương pháp lấy cứng chọi cứng, bắt đầu đột phá từ phía Trương Dương!

Hút hết được sức mạnh hùng mạnh nhất của Trương Dương, thì chẳng lẽ ba tên tiểu tử còn lại vẫn có thể chạy thoát khỏi khe sâu động này sao!

Cách nghĩ của Linh Hồ Chín Đuôi rất tốt, nhưng nó tấn công Trương Dương vẫn là quá xem thường thực lực của Trương Dương, dưới chân Trương Dương giống như là bôi mỡ vậy, mặc dù tốc độ né tránh không bằng với Truy Phong, nhưng với sự hư ảo ở xung quan hắn, để tránh được làn khói độc do Linh Hồ Chín Đuôi phun ra, cũng sẽ không thua Tia Chớp và Vô Ảnh.

Quan trọng nhất là, Trương Dương mặc dù không có thần binh trong tay, nhưng lại có kiếm quang thực thể hóa thỉ thoảng được bắn ra từ ngón tay lòng bàn tay, làm tổn thương Linh Hồ Chín Đuôi cũng không thể xem nhẹ, nó cơ bản cũng không dám đón đỡ kiếm quang này của Trương Dương!

Trừ phi tốc độ bắn ra kiếm quang của Trương Dương không nhanh, hơn nữa lại không thể chuyển biến, thì chỉ e Linh Hồ Chín Đuôi muốn né tránh, cũng sẽ là một việc rất dễ dàng!

- Cơ hội tốt!

Trước khi Linh Hồ Chín Đuôi phun ra làn khói độc tấn công Trương Dương, nó chỉ để ý đến hai tên tiểu tử Tia Chớp và Vô Ảnh, nhưng lại bỏ sót tốc độ cực nhanh của Truy Phong!

Mà nhân cơ hội Linh Hồ Chín Đuôi và Trương Dương đang quần chiến, Truy Phong đột nhiên cất vó, một lần nữa giống như mũi tên nhọn lao tới, vó ngựa hung hăng giẫm lên lưng của Linh Hồ Chín Đuôi!

Đạc! !

Linh Hồ Chín Đuôi không tránh kịp, chỉ kịp lấy chín đuôi làm khiên, che chắn trên lưng, mới chặn được một vó này cua Truy Phong!

Đông!

Tuy rằng nhưng chiếc đuôi đã giúp được Linh Hồ Chín Đuôi chặn được phần lớn uy lực một vó này của Truy Phong, nhưng vẫn còn một phần lực đã truyền đến trên người nó!

Không cách nào lại tấn công Trương Dương tiếp, mà lúc này kiếm quang năng lực thực thể hóa của Trương Dương cũng đã đuổi đến sát nút, nó chật vật né tránh, mà vẫn bị kiếm quang chém cho bị thương một chân!

- Ô! !

Rống lên một tiếng, Linh Hồ Chín Đuôi lại nghiêng người quay cuồng, tránh né sự tấn công cả trước và sau từ Trương Dương và Vô Ảnh!

Chính vào lúc này!

Tia Chớp và Vô Ảnh né được làn khói độc đã nắm được cơ hội, ngay lập tức xông tói, hai tên tiểu tử mỗi người nắm lấy một chiếc đuôi của Linh Hồ Chín Đuôi, sau đó không chần chừ mà cắn cho một phát!

Hai tên tiểu tử cắn xong, độc tố liền thâm nhập vào bên trong cơ thể Linh Hồ Chín Đuôi, bọn chúng bèn bay nhanh sang hai bên phía bên cạnh Linh Hồ Chín Đuôi, để đề phòng bị chín cái đuôi cứng như sắt thép của Linh Hồ Chín Đuôi quật phải!

Tất cả những điều này, đều xảy ra trong khói điện lửa đá, Linh Hồ Chín Đuôi đối mặt với hiệp đấu này, thì giống như rơi vào trận cuồng phong, toàn thân trọng thương!

Ô ô ô! !

Ngay khi Vô Ảnh và Tia Chớp vui mừng vì đã đưa được độc tố vào bên trong cơ thể Linh Hồ Chín Đuôi, thì Linh Hồ Chín Đuôi lại một lần nữa ngẩng đầu lên trời thét dài!

Chỉ nhìn thấy con Linh Hồ Chín Đuôi này toàn thân run rẩy, có một tầng khói đen lan ra từ khắp người nó, sau đó bị chín cái đuôi dễ dàng phủi đi, tan ra thành tro bụi!

Tiếp theo, Linh Hồ Chín Đuôi xoay người lại, nhìn chằm chằm vào hai tên tiểu tử Vô Ảnh và Tia Chớp.

Lúc này hai tên tiểu tử Vô Ảnh và Tia Chớp đang choáng váng, bọn nó vừa phát hiện ra độc tố của bản thân lại không hề có tác dụng với Linh Hồ Chín Đuôi!

Linh Hồ Chín Đuôi dù sao cũng là linh thú đặc thù khắc chế được tất cả linh thú trên thiên hạ, chất độc của Vô Ảnh và Tia Chớp dù rất lợi hại, nhưng đối với Linh Hồ Chín Đuôi mà nói, cũng chẳng là gì cả!

Chỉ là , lần này, Linh Hồ Chín Đuôi cũng đang yếu thế, nó muốn cùng lúc đối phó với Trương Dương và tam đại linh thú Tia Chớp Vô Ảnh Truy Phong, vẫn là quá tự đại, nếu không nó cũng sẽ không bị kiếm quang của Trương Dương đả thương.

Đã có một thời gian dài sống cùng đám người Pu Cheng An Ở Hàn Quốc, nên cho dù có biến dị quay về bản tính dã thú đi nữa, thì Linh Hồ Chín Đuôi vẫn khó tránh khỏi có những thói quen xấu như kiêu ngạo tự đại đã bị lây nhiễm trước kia.

Lần bị thương này, cũng làm cho Linh Hồ Chín Đuôi phải cẩn thận hơn một chút, thu nhỏ mục tiêu lại, có thể đối phó với Vô Ảnh và Tia Chớp trước!

Linh Hồ Chín Đuôi không còn cho hắn là mục tiêu hàng đầu nữa, quay đầu xông về phía Vô Ảnh và Tia Chớp, còn Truy Phong cũng dựa vào tốc độ như bão táp của mình mà thường xuyên quấy rầy Linh Hồ Chín Đuôi, khiến Linh Hồ Chín Đuôi không thể chuyên tâm mà đối phó với Vô Ảnh và Tia Chớp.

Trong nháy mắt, Linh Hồ Chín Đuôi lại một lần nữa quần chiến với tam đại linh thú, giúp cho Trương Dương có chút thời gian nghỉ ngơi!

Tam đại linh thú mặc dù đang quần chiến với Linh Hồ Chín Đuôi, nhưng cơ bản vẫn không phân cao thấp, chất độc mạnh nhất của Tia Chớp không có tác dụng gì với Linh Hồ Chín Đuôi, nó đã mất đi vũ khí mạnh nhất của mình, còn vó ngựa của Truy Phong lại lần lượt bị chín chiếc đuôi mạnh mẽ đánh cho tản ra, hiện giờ cả hai bên đều đang giằng co.

Trương Dương không có tham gia chiến đấu ngay, hắn vẫn không quên vừa rồi đã nghe thấy âm thanh nhắc nhở của hệ thống Thánh Thủ, lại còn sự xuất hiện của nhiệm vụ ẩn tàng nữa.

Xem xét hệ thống hình ảnh giả thuyết, Trương Dương mới phát hiện ra nguyên bản ảm đạm của nhiệm vụ này, vẫn còn một nhiệm vụ chưa được tiếp nhận trong mục nhiệm vụ hiện tại.

- Nhiệm vụ nhánh ẩn tàng, cứu rỗi linh thú biến dị: Linh Hồ Chín Đuôi.

ấn vào chỗ mở nhiệm vụ, sau khi Trương Dương xem được nội dung của nhiệm vụ, thì cực kỳ sợ hãi!

Trong mục nhiệm vụ có giới thiệu về nhiệm vụ cứu rỗi linh thú biến dị, viết rất rõ ràng, giết chết Linh Hồ Chín Đuôi biến dị, là hoàn thành nhiệm vụ.

Tên gọi nhiệm vụ cũng rõ ràng là cứu rỗi, cứu rỗi không phải cũng chính là có ý cứu vớt sao, sao tiêu chuẩn hoàn thành nhiệm vụ, lại có thể là giết chết Linh Hồ Chín Đuôi chứ?

Trương Dương bị nhiệm vụ này làm cho hồ đồ.

- Vì sao lại chỉ có giết chết con Linh Hồ Chín Đuôi này, mới có nghĩa là hoàn thành nhiệm vụ cứu rỗi linh thú biến dị chứ?

Hoàn toàn không hiểu được ý của nhiệm vụ này, Trương Dương không kìm nổi đã lên tiếng hỏi hệ thống.

Bình luận

Truyện đang đọc