THẦN Y THÁNH THỦ

- Hoàng tiểu thư, tự tiện thay đổi chủ ý, dường như không tốt lắm đâu!

Trương Dương thản nhiên nói, giọng bình thản, biểu lộ thái độ của hắn hiện tại, hắn cũng không đồng ý đối phương đột nhiên lại thay đổi điều kiện trao đổi.

- Trương tiên sinh, thật sự thật xin lỗi, ngài là người tu luyện nội lực có lẽ cũng hiểu tu luyện nội lực giả rất có tầm quan trọng với những thế gia nội lực chúng tôi, xin ngài hãy thành toàn!

Hoàng Tĩnh cắn môi, đứng dậy, khẽ khom người với Trương Dương.

Kỳ thực trong lòng cô cũng đang đấu tranh, sức hấp dẫn của Trú Nhan đan đối với một cô gái quá lớn, Trú Nhan Đan không chỉ có thể đảm bảo được dung nhan hai mấy năm, cho dù hai mươi năm sau, sự lão hóa cũng rất chậm, dựa vào tuổi của cô, cho đến khi 60 tuổi, thì bề ngoài nhìn cũng chỉ như 30 tuổi.

Sự trẻ trung này không chỉ ở khuôn mặt mà làn da và cơ năng cơ thể đều như vậy, sức hấp dẫn này quả thực quá lớn.

Loại kỳ dược này căn bản mấy đồ trang điểm xa hoa trên thế giới này không thể nào so sánh được.

Tuy nhiên cô cũng hiểu, tu luyện giả nội lực rất quan trọng đối với gia tộc, vì gia tộc, cô đành từ bỏ và hy sinh, và thuyết phục Trương Dương, đồng ý thay đổi điều kiện trao đổi.

- Hoàng tiểu thư, tôi có thể hiểu được cô, cô không cần như vậy đâu!

Trương Dương không đứng dậy, chỉ lắc đầu.

Khuôn mặt Hoàng Tĩnh hơi vui vẻ, vội vàng nói:

- Nói thế là ngài đã đồng ý rồi!

Trương Dương không từ chối, đối với cô mà nói đồng nghĩa với việc đồng ý, là chuyện tốt, tim cô không kìm được đập nhanh hơn.

Trương Dương nhìn cô, cười một tiếng, tuy nhiên vẫn lắc đầu.

- Muốn tôi đồng ý, còn phải xem giá trị món đồ của các vị, nói thật, toàn bộ tôi mới chỉ nghe cô nói, chứ chưa thấy hiện vật, cho nên giờ tôi không thể đồng ý với cô bất kỳ điều gì, nếu món đồ có đủ giá trị, tôi có thể thay đổi điều kiện trao đổi, nếu không đủ, tôi sẽ giữ nguyên điều kiện ban đầu!

Trương Dương chầm chậm nói, hắn không phải là người cứng rắn, nhưng cũng không phải người ta nói gì là hắn sẽ làm như vậy

Vụ giao dịch này cũng là một vụ làm ăn, trong chuyện này hắn cũng là người làm ăn mà thôi.

Điều kiện đàm phán đột nhiên thay đổi không phải là không được, nhưng cũng phải xem hắn sẽ nhận được những gì, nếu không được như mong muốn của hắn, tự nhiên hắn sẽ không đồng ý rồi.

- Cái này, không vấn đề gì, tôi tin thứ này chắc chắn sẽ có tác dụng với ngài, tôi sẽ bảo người nhà đem đồ đến!

Hoàng Tĩnh suy nghĩ một chút, lập tức nhẹ giọng nói

Cô rất tin tưởng vào món đồ của gia tộc mình, dù rằng cô không hiểu lắm về nó. Nhưng thứ luôn được gia tộc coi trọng, còn được liệt vào thứ cơ mật nhất thì sao có thể đơn giản được.

Nếu không phải gia tộc xuống dốc, không còn là thế gia nội lực, mấy thứ này e là vẫn được giữ bí mật.

- Nếu đã nói vậy thì tôi đi trước, khi nào đồ đến thì liên hệ với tôi!

Trương Dương đứng dậy, để lại số điện thoại của mình, nói xong liền trực tiếp bước khỏi căn phòng.

Hoàng Tĩnh mời hắn ở lại dùng bữa nhưng hắn từ chối. Mễ Tuyết đang ở nhà, ngoài ra còn có đám Truy Phong và Tia Chớp đang đợi mình.

Trương Dương rất yên tâm về Tia Chớp và Vô Ảnh, nhưng có chút bận lòng đối với Truy Phong.

Truy Phong là linh thú hùng mạnh, trưởng thành chưa lâu, cũng mới vào thành phố thời gian rất ngắn, hơn nữa nó không có ưu thế nhỏ bé như Tia Chớp và Vô Ảnh nên chỉ có thể để nó ở nhà, không thể cho ra ngoài được.

Nếu hắn ở nhà thì còn được, chí ít Truy Phong vẫn còn nghe lời hắn.

Giờ hắn không ở nhà, nếu chẳng may dã tính của nó bộc phát, làm bị thương người thì phiền phức.

Sau khi chào hỏi Chu Đạo Kỳ, Trương Dương liền một mình lái xe rời đi.

Chu Đạo Kỳ dặn dò bảo Trương Dương mau đem tư liệu đề tài đến, ông đã bảo bên trường chuẩn bị địa điểm và nhân sự, tư liệu đến là hai đề tài này lập tức bắt đầu Nguồn truyện: Truyện FULL

Đương nhiên, người phụ trách hai đề tài này là Trương Dương.

Cũng có thể nói, hiện tại ông rất vui, đang được vây quanh bởi viễn cảnh về một tương lai tốt đẹp, đề tài hen suyễn khiến nhà trường rất ghen tỵ với Tam Viện, giờ cuối cùng cũng tốt rồi, họ đã có hai đề tài qan trọng như vậy, đã không thua gì Tam Viện rồi.

Đáng tiếc, vốn ông không biết, tư liệu hai đề tài này căn bản không có.

Trương Dương định trở về sẽ chỉnh sửa lại, hai đề tài này đều là những đề tài Trương Dương chủ trì khi kiếp trước làm ở bệnh viện, tất cả đều thành công, cho nên tư liệu đều nằm trong đầu hắn, về viết lại là được.

- Bang bang!

Còn chưa đến cổng biệt thự, sắc mặt Trương Dương đã thay đổi, hắn đã nghe thấy tiếng đánh nhau bên trong.

Nhanh chóng nhấn ga, vừa đến cổng Trương Dương lập tức nhảy xuống xe, ngay cả chìa khóa còn chưa rút đã nhảy vào.

Không sai, hắn đã nhảy vào biệt thự, biệt thự này có sân, bên ngoài còn có cổng, đáng tiếc tường là tường thực thể, cổng cũng khóa, hắn lo lắng tình hình bên trong, ngay cả bước gõ cửa cũng giảm lược bớt.

Đối với cường giả tầng bốn mà nói, bay qua bay lại thì không thể, nhưng nhẹ nhàng nhảy cao mấy trượng là chuyện quá dễ dàng, cho dù là có rơi từ mấy chục tầng lầu xuống, chỉ cần bọn họ xử lý thích đáng thì cũng sẽ chẳng việc gì.

Cường giả tầng bốn, ở thời đại này, ngoại trừ Đại viên mãn ra thì đã là đại diện của vũ lực đỉnh phong rồi.

Vừa mới đáp xuống đất, một bóng trắng đã chạy đến, nhanh chóng nhảy lên vai hắn.

- Chít chít chít chít

Vô Ảnh không ngừng kêu lên, móng vuốt thỉnh thoảng còn chỉ chỉ Truy Phong, khuôn mặt không vui.

Nhìn thấy đống hỗn độn trong sân, cùng với vẻ mặt bất đắc dĩ và quần áo thiếu chỉnh tề của Long Phong, lại thêm Tia Chớp đang giương nanh múa vuốt, Trương Dương bất đắc dĩ cười khổ.

Chuyện hắn lo lắng nhất đã xảy ra.

Truy Phong không muốn ở nhà mãi, nó muốn ra ngoài chơi, vừa mới đi đã bị Tia Chớp và Vô Ảnh khuyên nhủ, không có Trương Dương đi cùng mà chúng dám tùy tiện ra ngoài thì quả thực là thảm họa.

Không phải là thảm họa đối với chúng, mà là thảm họa đối với người ngoài.

Nhưng cho dù là thảm họa của ai, người chùi đít cuối cùng nhất định là Trương Dương, hai tiểu tử này hiểu rõ điều đó, không muốn gây thêm phiền phức cho Trương Dương, bèn khuyên nhủ Truy Phong.

Buổi sáng còn đỡ, buổi chiều Mễ Tuyết muốn mua ít đồ, Khúc Mỹ Lan cùng đi với cô nàng.

Sáng Cổ Phương đã có việc phải ra ngoài, trong nhà chỉ còn lại Long Phong và ba đại linh thú, lúc này Truy Phong lại ồn ào đòi ra ngoài, Tia Chớp và Vô Ảnh khuyên ngăn không được, chỉ có thể kéo Long Phong đến.

Long Phong hiểu rõ nhất, Truy Phong mà ra ngoài kết quả sẽ thế nào.

Anh ta cũng không dám chắc có thể áp chế được Truy Phong, dĩ nhiên không dám để Truy Phong ra khỏi nhà, kết quả thì hay rồi, Truy Phong nổi cơn điên, Long Phong khổ không thể nói hết được, bị Truy Phong hành hạ trong sân này một chặp.

Cũng may Long Phong là cao thủ tầng ba, lại có Tia Chớp và Vô Ảnh xuất thủ tương trợ, Truy Phong một đối ba cũng không chiếm được thế thượng phong, chỉ có điều khi xuống tay họ đều cố kỵ, không dám nặng tay, nên hai bên vẫn cứ giằng co mãi cho đến khi Trương Dương về.

- Tiểu tử mày, khi đi tao dặn gì?

Trương Dương bước đến, gõ mạnh vào đầu Truy Phong, trước khi đi hắn đã căn dặn, trước khi hắn về không cho phép ai ra khỏi nhà.

Truy Phong bị Trương Dương cốc đầu, bèn cúi đầu xuống, hai chân không ngừng bới đất, mũi thở phì phì.

Nó giống như một đứa trẻ làm việc sai trái bị người lớn bắt được vậy

Tuy nhiên nó vẫn nhỏ giọng phân trần mấy câu, đơn giản là nó chán quá, không muốn bị người ta nhốt ở nhà mãi, cảnh sắc bên ngoài không tệ, nó thật sự muốn ra ngoài ngắm cảnh.

Thấy Truy Phong hết sức tủi thân, lòng Trương Dương lập tức cũng mềm nhũn ra.

- Ngày mai rãnh rỗi, tao sẽ dẫn tụi mày đi chơi, có được không?

Trương Dương nhẹ nhàng vuốt bộ lông xinh đẹp của Truy Phong, nhẹ giọng nói, Truy Phong gật đầu mạnh, hai mắt tràn đầu niềm vui.

Tia Chớp và Vô Ảnh ở bên cạnh đều dỏng tai lên, cũng vô cùng phấn khích.

Chúng nó khuyên bảo Truy Phong vì chúng ở bên cạnh Trương Dương đã lâu nên hiểu được nhiều đạo lý.

Nhưng điều này không có nghĩa là chúng muốn vô vị ở nhà mãi, chúng cũng muốn được ra ngoài chơi vui vẻ.

Trí tuệ của linh thú rất cao, nhưng lại giống một đứa trẻ ham chơi, vừa nghe Trương Dương nói như vậy, bộ dạng ba đại linh thú liền thay đổi, đứa nào cũng trở nên vui vẻ.

- Tôi đi thay quần áo đã!

Long Phong lúc này mới nhẹ giọng nói, xong rồi trực tiếp bước vào trong.

Hôm nay Long Phong quả là thê thảm, Trương Dương cũng không nhịn được cười, thực lực Long Phong vẫn còn hơi yếu, bảo anh ta trông ba đại linh thú đúng là hơi làm khó anh ta

Tuy nhiên Long Phong đã tiến bộ rất nhanh rồi, còn bản thân hắn, do có hệ thống nên mới giúp hắn gia tăng thực lực nhanh như vậy.

Nghĩ đến hệ thống, tâm niệm Trương Dương vừa động, màn hình lập thể lập tức hiện ra trước mặt hắn.

Lần trước sau khi hoàn thành nhiệm vụ, cấp bậc của Trương Dương trong hệ thống lại tiếp tục nâng lên, đã lên cấp bốn rồi, điểm số các phương diện đều tăng lên không ít.

Điểm nâng cao là chuyện tốt, Trương Dương đã cảm nhận triệt để những lợi ích do mấy điểm số nâng cao kia đem lại.

Không nói những thứ khác, nếu không có hệ thống gia trì tốc độ và sức mạnh cho hắn, khi hắn đối đầu với hai linh thú tầng bốn cường đại kia chắc chắn sẽ không được thoải mái như vậy.

Nên biết, khi thực lực của người thường và linh thú như nhau thì con người sẽ không phải là đối thủ của linh thú, trừ phi có được thần binh lợi khí rất rất tốt.

- Nhiệm vụ!

Trương Dương trong lòng nhẹ nhàng lẩm nhẩm một câu, màn hình trực tiếp chuyển sang thanh nhiệm vụ, nhiệm vụ là cách duy nhất nâng cao năng lực, bình thường có nhiệm vụ Trương Dương đều tiếp nhận, rồi hoàn thành nó.

Sau khi lên cấp bốn, điều thuận lợi nhất là sau khi hệ thống biến mất, không cần phải bị động chờ đợi nữa mà có thể chủ động gọi nó xuất hiện.

Thanh nhiệm vụ trống rỗng, cho dù là nhiệm vụ hệ thống cũng không phải ngày nào cũng có, sau khi hoàn thành phải đợi nhiệm vụ mới xuất hiện.

Chỉ cần chưa làm hết nhiệm vụ, Trương Dương chẳng cần phải phối dược luyện đan hay vất vả tu luyện, chỉ cần dựa vào làm nhiệm vụ tăng điểm số nội lực, hắn sẽ thăng tiến rất nhanh.

- Hiện tại không thể chủ động tiếp nhận nhiệm vụ, tuy nhiên có một nhiệm vụ ẩn giấu, ký chủ có muốn kích hoạt nó không?

Trương Dương hơi thất vọng, lúc này giọng nói nữ của hệ thống lại vang lên, nhiệm vụ ẩn giấu trước khi chưa kích hoạt sẽ không thể nhìn thấy trong thanh nhiệm vụ, điều này Trương Dương sớm đã biết.

Hơn nữa hắn cũng hiểu, nhiệm vụ ẩn giấu trước khi được kích hoạt sẽ không biết được độ khó của nó, cũng không biết được nội dung cụ thể của nhiệm vụ là gì, chỉ sau khi kích hoạt thì mới xuất hiện những cái này

Nhưng một khi nhiệm vụ ẩn giấu được kích hoạt, chẳng khác nào đã tiếp nhận nhiệm vụ, dù có khó cũng phải hoàn thành!!!

Bình luận

Truyện đang đọc