THẦN Y THÁNH THỦ

Lúc đàn linh hầu giấu đi hơi thở theo Truy Phong lần nữa lẻn vào hầm, ông cụ bên ngoài cánh rừng cắn răng, lại lần xông vào rừng.

Ông cụ cuối cùng vẫn không chọn đi tới Thục Sơn Lý gia tìm người giúp đỡ phá giải ảo trận kỳ môn này, lần này ông đi vô cùng cẩn thận. Ông ta vững tin rằng, một con linh hầu có thể phá vỡ ảo trận kỳ môn, thì ông ta làm sao có thể bị nhốt mãi trong đó mà không ra được.

Ngoài bình nguyên Long gia, Đại viên mãn của các gia tộc đều khó lắm mới tề tụ ở trước doanh địa Thiếu Lâm.

- Hoa huynh, Lý huynh, các ông đều đến rồi!

Võ Đang Đại viên mãn đang lo lắng làm sao để khuyên đại sư Thích Minh bướng bỉnh như lừa đi đến bình nguyên Long gia, Đại viên mãn Hoa gia Hoa Phi Thiên và Đại viên mãn Lý gia Lý Kiếm Nhất đã chạy đến.

- Các vị, dao động năng lượng dị thường như vậy, chúng ta ít nhất cũng phải tiến về phía trước xem thì mới có thể yên tâm, đừng đợi đến lúc bàn đào vạn năm bị người ta hái trước mà chúng ta chẳng hay biết gì.

Võ Đang Đại viên mãn nhìn Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên, theo sát sau nói, khuyên Lý Kiếm Nhất và Hoa Phi Thiên dễ dàng hơn nhiều so với khuyên hòa thượng Thích Minh này.

- Năng lượng lúc trước chập chờn không ổn định, chắc chắn là có linh thú đã đột phá thành công thành Đại viên mãn, còn hai dao động năng lượng sau đó tôi đoán chắc chắn là có người chiến đấu mà gây ra, lúc này, chúng ta thực sự phải tiến đến xem xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì mới được.

Hoa Phi Thiên rất đồng tình với lời của Võ Đang Đại viên mãn, ông ta cũng không giấu diếm, đem tất cả những gì mình biết nói cho mọi người.

- Linh thú Đại viên mãn!

Nghe thấy tiếng của Hoa Phi Thiên, Võ Đang Đại viên mãn giật nảy mình.

- Trương thí chủ vào cánh rừng kia rồi!

Thích Minh đại sư vẫn giữ thái độ trầm lặng ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước rồi mở miệng nói.

Lý Kiếm Nhất, Hoa Phi Thiên, còn cả Võ Đang Đại viên mãn cũng đồng loạt ngẩng đầu lên, họ cũng cảm nhận được hơi thở của Đại viên mãn Trương gia đã rời khỏi bình nguyên Long gia, tiến vào trong cánh rừng.

Nói cách khác, ông cụ Trương Bình Lỗ lần này cuối cùng đã phá vỡ ảo trận kỳ môn canh giữ cánh rừng, thành công tiến vào khu rừng.

Vài vị Đại viên mãn nhìn nhau, đứng lên rồi đi, nếu Đại viên mãn Trương gia đã vào cánh rừng, vậy thì mấy người họ còn đang thương lượng cái gì!

Bình nguyên Long gia có đại trận bảo hộ canh giữ, mấy người họ cũng không thông qua bình nguyên Long gia mà tiến vào mà phải vượt đường xa một chút, trực tiếp tiến vào từ Loạn Thạch Cương ở một mặt khác.

Sau khi qua Loạn Thạch Cương tiến vào rừng, mấy Đại viên mãn họ cũng gặp phải ảo trận kỳ môn canh giữ khu rừng, nhưng tiếc là với sự liên kết của bốn vị Đại viên mãn, ảo trận kỳ môn đã bị phá vỡ một cách nhẹ nhàng.

Mà Đại viên mãn Chu gia và Mãn Đế Đại viên mãn Ma Môn đã từ xa bám theo sau lưng Lý Kiếm Nhất, lấy được cái sẵn có, không cần hao phí thời gian vào ảo trận kỳ môn này, theo sau hội của Lý Kiếm Nhất vào trong khu rừng.

Dưới đất, Trương Dương phát hiện những linh hầu này, đã biết được điều mình đoán là không sai. Thoạt đầu lẻn vào nơi này công kích Tam Nhãn Thú, cướp đoạt đi bàn đào vạn niên chưa chín chính là những con linh hầu này, vì thế con Tam Nhãn Thú xám trắng sau khi cảm nhận được mùi hơi thở của bọn linh hầu đã không nghĩ ngợi gì thêm, hung bạo phóng lên cao. Năng lượng thiên địa thật không dễ dàng gì vừa mới được hồi phục qua một thời gian lại một lần nữa tiết ra ngoài!

Nhưng lần này, tất cả lửa giận thô bạo của nó đều hướng về phía sau Trương Dương chứ không nhằm vào Trương Dương.

Truy Phong dọc đường nóng lòng như lửa đốt, đến khi theo hơi thở của Vô ảnh Tia chớp tìm thấy nơi này, thấy Trương Dương bình yên vô sự, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, trước đó cũng không chú ý tới phía bám theo sau mình là những con linh hầu kia.

- Gừ…

Tiếng rống trầm xuống, con Tam Nhãn Thú màu vàng nhìn những con linh hầu phía sau Trương Dương, con mắt thứ ba vốn khép hờ cũng trừng trợn tròn lên, đối với những con linh hầu này, nó đương nhiên vô cùng phẫn nộ.

Trương Dương nhìn về những con linh hầu xuất hiện phía sau Truy Phong, ánh mắt hướng về Truy Phong, Truy Phong hí dài một tiếng, đem tất cả sự việc những con linh hầu này giúp nó thông qua cánh rừng nói ra, nhưng nó sốt ruột chạy tới nên cũng không chú ý đến bầy linh hầu ấy.

Những con linh hầu này đương nhiên không giúp không công cho Truy Phong thông qua rừng, lúc trước bị hai con Tam Nhãn Thú đuổi đi, chúng vốn không cam lòng, lại nhìn thấy linh thú tứ tầng như Truy Phong, đương nhiên đồng ý giúp nó tiến vào đây.

Dự tính của những con linh hầu này rất tốt, bám theo Truy Phong từ đằng xa, theo chúng thấy thì Truy Phong vào rừng gấp gáp như vậy đương nhiên là vì bàn đào vạn niên, vì thế đã dứt khoát để Truy Phong đi dò xét thử hai con Tam Nhãn Thú kia, điều không ngờ tới chính là, một trong hai con Tam Nhãn Thú đã đột phá thành Đại viên mãn, sinh lực tăng vọt, một lát đã phát hiện ra chúng.

Dưới mặt đất này, bởi vì sự gia nhập của bầy linh hầu, hình thế lại một lần nữa xảy ra biến đổi.

Những con linh hầu này rất sợ con Tam Nhãn Thú Đại viên mãn kia, không dám tiến về phía trước còn tam đại linh thú đang trong tư thế phòng thủ, bảo vệ Trương Dương, giúp hắn tận dụng thời gian hồi phục, về phần con Tam Nhãn Thú xám trắng Đại viên mãn, bởi vì phải phân tâm chú ý đến Trương Dương, lại phải cảnh giác đám linh hầu lên không có tinh lực tập trung linh khí dưới đất để hồi phục vết thương trên cơ thể.

- Chít chít!

Những linh hầu này đã phát hiện thấy Tam Nhãn Thú Đại viên mãn bị trọng thương, vô cùng suy yếu, nhưng để đảm bảo chắc chắc, con linh hầu tứ tầng cầm đầu lợi hại nhất đi đến, kêu vài tiếng với Truy Phong.

Sau đó, nó lại nhìn Vô Ảnh và Tia Chớp bên cạnh Truy Phong, cũng kêu lên, về phần Trương Dương tạm thời mất đi năng lực công kích, chúng hoàn toàn không thèm nhòm ngó đến.

- Xèo xèo xèo!

Tia Chớp hướng về phía chúng kêu vài tiếng để đáp lại, những con linh hầu đối diện sửng sốt, dường như không ngờ tới Tia Chớp sẽ đáp lại như vậy.

Truy Phong và Vô Ảnh cùng tỏ thái độ, những con linh hầu trong trạng thái ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều lộ vẻ mặt khó hiểu, con linh hầu dẫn đầu kêu to lên. Chỉ vào hai con Tam Nhãn Thú đang nhảy nhảy dựng lên phía xa.

Tia Chớp ngoảnh đầu nhìn Tam Nhãn Thú, lần này không vội vã đáp lại những con linhh hầu kia mà nhìn Trương Dương, Vô Ảnh và Tia Chớp cũng nhìn theo, họ đang đợi quyết định của Trương Dương.

Hóa ra, những con linh hầu phát hiện con Tam Nhãn Thú Đại viên mãn đang bị trọng thương, lại có ý đồ tranh đoạt bàn đào vạn niên, thấy Vô Ảnh, Tia Chớp và Truy Phong đều là linh thú tứ tầng, thế là có ý định liên thủ. Con linh hầu thủ lĩnh kia đang thương lượng với tam đại linh thú là Tia Chớp, Vô Ảnh và Truy phong, liên thủ đối đối phó với hai con Tam Nhãn Thú, về phần bàn đào vạn năm, có thể đợi mọi người giải quyết xong hai con Tam Nhãn Thú này rồi chia nhau.

Hơn nữa, con linh hầu kia sợ tam đại linh thú bọn Vô Ảnh không đồng ý, còn hứa hẹn trước là đợi sau khi giết chết hai con Tam Nhãn Thú kia thì hai con mắt thứ ba của chúng sẽ thuộc về họ, không tính về phần chia bàn đào vạn niên.

Toàn thân Tam Nhãn Thú là bảo vật, hai con mắt của chúng những con linh hầu kia không cần, còn tặng cho tam đại linh thú, chúng còn nhấn mạng đến con Tam Nhãn Thú đã tu thành Đại viên mãn, vậy thì trong cơ thể nó nhất định sẽ có nội đan, chúng cũng không cần.

Nội đan đối với bất kỳ con linh thú nào mà nói đều là những linh dược tối cao, huống hồ là linh thú Đại viên mãn, vì thế con linh hầu này tin rằng, tam đại linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong tuyệt đối sẽ không từ chối đề nghị của chúng!

Bọn chúng có thêm tam đại linh thú, đối phó con Tam Nhãn Thú đang mang thai kia, thêm vào con Tam Nhãn Thú Đại viên mãn đang bị trọng thương, có thể nói đã chiếm được thắng lợi một trăm phần trăm.

- Gừ…!

Con Tam Nhãn Thú xám trắng nhìn thấy bầy linh hầu muốn liên thủ với tam đại linh thú bên cạnh Trương Dương, trong lòng không khỏi lo lắng, với tình hình hiện nay của nó thì không hề khả quan, đến lúc đó e rằng bàn đào vạn niên không thể giữ được, đến vợ con của mình cũng không còn cách bảo vệ.

- Chúng ta tuyệt đối không liên thủ với các ngươi!

Nhưng mà bất ngờ, sau khi Trương Dương cười lạnh một tiếng, cự tuyệt lời đề xuất liên thủ của bầy linh hầu, hắn lúc này mặc dù mặt không còn chút máu, vẫn rất yếu, sinh lực không hồi phục đến một phần nhưng sự kiêu hãnh của Đại vien mãn vẫn tồn tại.

Những con linh hầu này vốn sinh hoạt ở vùng phụ cận núi Côn Lôn, đương nhiên cũng biết núi Côn Lôn vì có bàn đào vạn niên sắp chín xuất thế, nên đã thu hút rất nhiều người tu luyện hùng mạnh. Trong tình hình này, những con linh hầu biết một khi bàn đào vạn niên chín xuất thế, chúng tuyệt đối không có khả năng dành được.

Vì thế chúng mới tụ tập một chỗ, trước tiên lẻn vào khu vực sinh trưởng của bàn đào vạn niên, cưỡng ép hái đào.

Dù sao sau khi chín xuất thế chúng cũng không chiếm được, không bằng nhân cơ hội nó chưa chín, giành lấy trước, thêm vào cơ thể đang mang thai của Tam Nhãn Thú canh giữ bàn đào vạn niên ngày một yếu, không như trước, cơ hội này ngàn năm mới có một, chúng tuyệt nhiên không thể bỏ qua.

Hành vi lợi dụng người ta lúc người ta gặp khó khăn như vậy thật khiến người khinh thường, Trương Dương làm sao có thể liên kết với chúng?

Hơn nữa, Trương Dương sớm đã thấy rõ những con linh hầu giảo hoạt giúp Truy Phong tiến vào, vì muốn Truy Phong dọn đường cho chúng chứ không có lòng dạ tốt đẹp gì. Nguồn: http://truyenfull.vn

Tam đại linh thú coi Trương Dương như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Trương Dương từ chối đồng nghĩ với bọn chúng cũng từ chối.

Đám linh hầu kia phẫn nộ, chúng vò đầu bứt tai, khua chân múa tay nhe răng nhếch miệng hướng về phía Trương Dương.

Chúng không ngờ rằng, loài người suy yếu như vậy lại dám coi rẻ chúng, nhưng vì tam đại linh thú Vô Ảnh, Tia Chớp, Truy Phong luôn bên cạnh Trương Dương bảo vệ Trương Dương, vì thế nên chúng cơ bản không có bất kỳ hành động kỳ quái nào.

Thấy Trương Dương cự tuyệt đề nghị liên thủ của đám linh hầu kia, con Tam Nhãn Thú xám trắng mới dần yên lặng, nó đứng phía trước con Tam Nhãn Thú màu vàng, nhìn chằm chằm đám linh hầu kia cùng với Trương Dương và tam đại linh thú.

Phía sau nó, ánh mắt của con Tam Nhãn Thú màu vàng lại hướng về phía Trương Dương, loài người không ngờ lại chiếm được sự công nhận của tam đại linh thú tứ tầng, điều này khiến nó khó hiểu.

Đám linh hầu kia thấy Trương Dương và tam đại linh thu cự tuyệt đề xuất liên thủ, cuối cùng cũng lộ ra hung tướng.

Trong tám con linh hầu xuất hiện ở đây, con thủ lĩnh đã đạt được tứ tầng hậu kỳ, còn lại hai con tứ tầng trung kì, một con tứ tầng sơ kì, còn lại là tam tầng hậu kỳ. Ba con linh hầu tam tầng hậu kỳ nhìn chằm chằm tam đại linh thú canh giữ bên cạnh Trương Dương, rồi lại nhắm về phía bàn đào vạn niên bên cạnh hồ.

Bình luận

Truyện đang đọc