TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Tô Lạc Ly chớp mắt.

“Tôi muốn… giữ chú chó lại”

Từ khi biết được thân phận của Ôn Khanh Mộ, Tô Lạc Ly hôn êm thấy “HN đàn ông ‘NN ô Không phải người’ehồng nhắn tin với cô qua.wechat, cũng không phải A Khanh cười đùa cợt nhả kia.

Cứ cảm thấy anh giống như một người khác mà cô không hề quen biết.

Cứ khiến Tô Lạc Ly phải hơi thận trọng.

“Tôi không đồng ý”

“Anh..”

Không đồng ý còn chạy đến thư phòng bàn bạc cái quái gì chứ?

“Nếu cô cầu xin tôi, có phải nên có thái độ của người đang cầu xin không, hả?” Ôn Khanh Mộ hất cằm lên.

“Vậy anh muốn tôi có thái độ gì?”

‘Vốn Ôn Khanh Mộ đang dựa lên bàn làm việc, Tô Lạc Ly lại đứng ở gần cửa.

“Ít nhất cũng lại gần tôi chút”

Tô Lạc Ly tiến lên vài bước.

Ôn Khanh Mộ hừ lạnh một tiếng.

“Xem ra cô không có thành ý, vậy hôm nay không cần bàn nữa”

“Đừng đừng đừng!” Tô Lạc Ly nhanh chóng tiến lên vài bước, đứng cách Ôn Khanh Mộ chỉ một bước chân.

Ôn Khanh Mộ duỗi tay kéo một cái, ôm lấy eo Tô Lạc Ly, trực tiếp kéo cô vào lòng mình.

“Như này mới đủ gần!”

Tô Lạc Ly vùng vẫy một lúc, không thoát ra được.

“Anh buông ra! Như này sao mà nói chuyện được?”

“Tôi thích nói chuyện thế này”

Thấy nụ cười đùa giỡn với đời trên mặt Ôn Khanh Mộ, trong lòng Tô Lạc Ly sụp đổ.

Cái tên lưu manh này!

“Rốt cuộc làm thế nào anh mới chịu cho tôi nuôi chú chó kia?” Tô Lạc Ly không dám nhìn thẳng vào mắt Ôn Khanh Mộ.

Đôi mắt kia thật sự quá quyến rũ, lại thêm nụ cười tà mị kia của anh nữa.

Quả thật là tên yêu nghiệt!

“Khiến tôi vui, tôi sẽ cho cô nuôi.”

“Vậy… Làm thế nào anh mới vui?”

Ôn Khanh Mộ ôm Tô Lạc Ly, thuận thế xoay người lại, đẩy người Tô Lạc Ly lên, Tô Lạc Ly liền nằm thẳng lên bàn làm việc.

VÀ Ôn Khanh Mộ thuận thế hạ người xuống.

“Hình như chúng ta chưa từng thử làm ở trên bàn” Khóe môi anh vẽ nên một đường cong tà mị.

“Ôn Khanh Mội Cái tên biến thái nhà anhl” Tô Lạc Ly ra sức vùng vây, nhưng không thể lay động Ôn Khanh Mộ chút nào.

“Tôi biến thái, cô phải biến thái cùng tôi, ai bảo cô là vợ tôi chứ, hả?”

“Anh buông tôi ra!”

Một tay của Ôn Khanh Mộ duỗi về phía sau lưng Tô Lạc Ly, nắm lấy dây áo lót của cô.

Thế nhưng, anh ngây người, không biết cởi thế nào!

Dứt khoát, dùng sức xé ra.

“Tạch” một tiếng.

Dây bị đứt bật ngược lại lưng Tô Lạc Ly, truyền đến tiếng kêu thảm thiết.

“Cái tên biến thái nhà anh! Mau buông tôi raI”

Ngay khi hai người đang giằng co, bỗng giọng nói của Tô Kiêm Mặc vọng vào từ bên ngoài.

“Chị, chị về rồi sao? Chị đang ở đâu thế?”

Chắc là đã lâu không gặp chị, Tô Kiêm Mặc cũng khá hưng phấn.

Mắt Tô Lạc Ly liền trợn to, nếu dáng vẻ này của cô và Ôn Khanh Mộ bị Tô Kiêm Mặc nhìn thấy…

Cô vô thức ngước mắt nhìn ra ngoài cửa.

Gay rồi!

Cô không khóa cửa!

Thật là tự đào hố chôn mình!

Dường như Ôn Khanh Mộ cũng đoán ra được ý nghĩ của Tô Lạc Ly.

“Ồ… Thì ra chưa khóa cửa à, rất tốt, lát nữa để em trai cô vào, vừa đẹp nhìn thấy một màn hoạt sắc sinh hương @”

“Anh… Ôn Khanh Mộ, anh đừng có quá đáng!”

Ôn Khanh Mộ hắng giọng, hét vọng ra ngoài: “Trong thư phòng!”

Đôi mắt của Tô Lạc Ly càng trợn to hơn!

“Ôn Khanh Một Rốt cuộc anh muốn thế nào?”

“Chẳng muốn thế nào cả, đêm nay cô phải chủ động lấy lòng tôi trên giường, khiến tôi hài lòng, tôi sẽ cho cô nuôi chó”

“Anh nằm mơ đi!”

Muốn cô lấy lòng anh, da mặt cô mỏng như thế, sao có thể làm ra loại chuyện này?

Ôn Khanh Mộ bĩu môi.

“Vậy không cần bàn bạc nữa, tôi nghe tiếng bước chân, em cô sắp lên đến nơi rồi, hai người chúng ta có cần đổi tư thế không?”

“Anh..”

Tô Lạc Ly nín thở, tiếng bước chân của Tô Kiêm Mặc.

ngày càng gần.

“Mau quyết định đi, bằng không, tôi sẽ muốn cô ở đây”

Bàn tay của Ôn Khanh Mộ trượt xuống thắt lưng của Tô Lạc Ly.

Nếu không có gì bất ngờ, anh hơi dùng sức một chút, kết cục của chiếc thắt lưng này cũng sẽ giống với áo lót, chớp mát liền đứt ngay!

“Ba..”

Ôn Khanh Mộ bắt đầu đếm ngược.

Tiếng bước chân cũng ngày càng gần.

Tô Lạc Ly nhìn khuôn mặt như ác ma của Ôn Khanh Mộ, bỗng hoang mang.

Người đàn ông này không phải người bình thường, chuyện gì anh cũng làm ra được.

Nếu không đồng ý với anh, vậy chắc chắn…

“Hai…”

Mồ hôi của Tô Lạc Ly chảy xuống, hai người một trên một dưới, duy trì tư thế như vậy.

“Tôi đồng ý!”

Ngay khi Ôn Khanh Mộ đếm đến “một”, Tô Lạc Ly liền đồng ý.

Cô đau khổ nhắm mắt lại.

Ôn Khanh Mộ nhếch môi cười.

“Xin lỗi, tôi đã đếm đến một rồi, lời vừa rồi đã không được tính nữa!”

“Anh… Rõ ràng chúng ta nói cùng lúc!”

“Vậy sao? Tôi không nghe thấy”

“Anh chơi xấu!”

Quả thật Tô Lạc Ly bị tên đàn ông này chọc tức hộc máu!

Chưa từng thấy ai trêu chọc người khác như vậy!

“Đây là địa bàn của tôi, đương nhiên tôi nói mới tính, hơn ữ đồng ý với tôi, nghe lời, tôi nói muộn rồi thì là muộn rồi”

Ôn Khanh Mộ võ mặt Tô Lạc Ly.

“Vậy rốt cuộc anh muốn thế nào?”

Khuôn mặt của Tô Lạc Ly nhịn đến đỏ bừng, thấy Tô Mặc.

Kiêm sắp đi vào rồi.

“Không chỉ tối nay phải lấy lòng tôi, sau này, mỗi tối, tôi hy vọng cô có thể lấy lòng tôi, phục vụ tôi tử tế”

Ngày càng tệ hơn!

Ai cũng không phục, chỉ phục vị trước mặt này!

“Ôn Khanh Mộ, anh đừng có vô sỉ quá!”

“Vẫn ổn” Ôn Khanh Mộ khẽ cười.

Bất luận Tô Lạc Ly nói gì, dường như đều không thể khiến anh tức giận.

“Được, tôi đồng ý với anh!” Tô Lạc Ly xoay đầu sang một bên.

“Ngoan”

Đương nhiên anh sẽ không dùng tư thế này mà đón Tô Kiêm Mặc, mặc dù anh cảm thấy như này quá kích thích, nhưng cũng không cần thật sự diễn một màn AV cho.

người khác xem!

Anh cũng không phải diễn viên nam phim đen! Vợ anh cũng không phải diễn viên nữ phim đen!

“Mau kéo tôi dậy, Kiêm Mặc sắp vào rồi!”

“Đợi chút nữa, tôi thích tư thế này!”

“Thích cái đầu anh ý, eo của tôi gắp gãy rồi!”

Khuôn mặt Tô Lạc Ly lộ ra vẻ đau đớn.

Ôn Khanh Mộ nhíu mày.

Ở bên ngoài, Tô Kiêm Mặc đã lên đến tầng ba, đang đi về phía thư phòng.

Trên mặt cậu vẫn mang nụ cười ngây thơ như trước, vì đi du lịch, đã lâu rồi cậu chưa gặp chị của mình, ngược lại gần đây ở với anh rể khá ổn.

Biết Tô Lạc Ly về nhà, Tô Kiêm Mặc vô cùng hưng phấn.

Thấy cửa thư phòng khép hờ, Tô Kiêm Mặc cười.

“Chị, anh rể, em vào nha!” Nói rồi, Tô Kiêm Mặc trực tiếp đẩy cửa đi vào.

Ôn Khanh Mộ cũng không ngờ Tô Kiêm Mặc lại đi nhanh như vậy.

Anh còn muốn đùa Tô Lạc Ly một lúc nữa!

Kết quả tên nhóc này chuẩn bị đẩy cửa ra.

Tô Lạc Ly đau khổ nhắm mắt lại, gay go!

Xong rồi!

Em cô còn là đứa nhỏ đấy!

(*) Hoạt sắc sinh hương: Hình dung nhan sắc xinh đẹp.

diễm lệ của phụ nữ.

Bình luận

Truyện đang đọc