TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.



Tô Lạc Ly không hề phản kháng.

Điều này khiến Ôn Khanh Mộ hơi ngạc nhiên, anh trực tiếp ôm Tô Lạc Ly vào phòng ngủ, thuận tiện đá cửa phòng đóng lại.

Ôn Khanh Mộ đặt Tô Lạc Ly lên giường.

Khi đang định xé đồ của Tô Lạc Ly, một cánh tay của cô liền chống lên ngực Ôn Khanh Mộ.

"Không phải gần đây thích ở cùng người phụ nữ khác sao? Quay về tìm tôi làm gì?" Ôn Khanh Mộ cười lạnh, người phụ nữ này đang ghen sao? "Đúng thể, gần đây phụ nữ bên người tôi nhiều lắm!" Ôn Khanh Mộ sáp lại gần tai Tô Lạc Ly: "Ghen sao?”

Tô Lạc Ly nhếch môi cười: "Đương nhiên là tôi câu còn không được."

Ôn Khanh Mộ nghiến răng, người phụ nữ này được ông trời phái xuống để trừng phạt anh sao? Vì sao mỗi một câu cô nói, anh đều có xung động muốn bóp chết cô chứ? "Đi tìm người phụ nữ khác của anh đi, anh yên tâm, con người tôi rất tiến bộ, tuyệt đối sẽ không làm hỏng chuyện tốt của anh”

Nếu không phải là vì đoán chắc Ôn Khanh Mộ đang tức giận, Tô Lạc Ly cũng tuyệt đổi không dám nói như thế.

Ánh mắt Ôn Khanh Mộ như ngọn đuốc, ánh mắt âm trầm nhìn Tô Lạc Ly vẻ mặt tươi cười.

Anh duỗi tay ra, thoáng cái bóp cảm Tô Lạc Ly, cô bị đau, hít một ngụm khí lạnh.

Lực tay của Ôn Khanh Mộ liên nhẹ đi một chút.

Sự thay đổi nho nhỏ này bị Tô Lạc Ly cảm nhận được, cô càng thêm chắc chắn, Ôn Khanh Mộ để ý đến cô, hơn nữa còn là cực kỳ để ý.

"Hôm nay tôi muốn ngủ với cô!" Anh gần như gãn ra từng chữ một, hôm nay người phụ nữ này quả thật khiến anh tức điên lên! "Tôi nói cho cô biết, Tô Lạc Ly, cô sống là người của tôi, chết là ma nhà tôi, vẫn là câu nói đó, muốn chơi thế nào thì chơi thế đó!" Tiếp đó, điều khiến Ôn Khanh Mộ không thể ngờ được là...

Tô Lạc Ly lại trực tiếp hôn lên môi anh! Mang theo vị ngọt nhàn nhạt, cùng với mùi thơm nhẹ, không chút báo trước mà hôn anhi Vừa rồi rõ ràng đã tức đến mức muốn giết người, nhưng nụ hôn này, khiến anh lại thua cuộc.

Giống như một quả bóng đã bơm căng hơi, thoáng cái, liên xẹp lép! Bàn tay của Ôn Khanh Mộ, đỡ lấy gáy Tô Lạc Ly, khiến nụ hôn này thêm sâu hơn.

Anh cấm dục đã lâu, thoáng cái, toàn thân nổi lửa, không thể khống chế dục vọng của minh nữa.

Anh vốn không quá kiên nhẫn, nhưng Tô Lạc Ly lại trực tiếp hôn lên môi anh, anh cũng chỉ có thể cứ hôn như thế.

Đêm nay vừa dài vừa đẹp đẽ.

Tô Lạc Ly cực kỳ phối hợp với Ôn Khanh Mộ.

Ôn Khanh Mộ cũng được ăn no, sau đó ôm cô đi ngủ.

Sáng sớm, Ôn Khanh Mộ đứng trước cửa sổ nhìn sương mù dày đặc bên ngoài, vẫn còn đang nghĩ tới chuyện đêm qua.

Rốt cuộc người phụ nữ này làm sao thế? Không lẽ là ghen nhiều rồi, cố ý dùng kế khích tướng khiển anh ngủ với cô, như này là muốn làm lành với anh sao? Khóe môi Ôn Khanh Mộ không khỏi giương lên! Xem ra là cách của anh có tác dụng rồi! Như thế là tốt nhất, vậy anh cứ tiếp tục là được, tốt nhất là khiến người phụ nữ này bám mãi lấy anh, đến chết cũng phải bám lấy anh.

Ôn Khanh Mộ liếc nhìn Tô Lạc Ly đang say ngủ trên giường, trước giờ cô không quá

- ------------------------

Bình luận

Truyện đang đọc