TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Theo cách nói của Mục Nhiễm Tranh, hai người ở chung thì ít lại xa cách nhiều, yêu nhau còn chưa đủ đâu. Trên thực tế, anh không hy vọng mình có con sớm như vậy. Bởi vì đứa trẻ vừa sinh ra đã có hai chú và một cô nhóc con, vai vế này quá thấp!

Lại giống như anh chỉ nhỏ hơn Ôn Khanh Mộ một tuổi nhưng vẫn phải gọi là chú vậy. Anh không hy vọng con mình lặp lại bi kịch của mình.

Tối thiểu phải kém hơn vài tuổi rồi hãy nói.

Mục Nhất Hân chậm rãi đặt Tô Kiêm Mặc trong góc trái tim mình vĩnh viễn, bắt đầu cuộc sống mới. Sau khi cô ấy tiếp nhận Hoắc Tư Kiệt, hai người cùng ra nước ngoài du học, có người nói quan hệ giữa hai người thật sự không tệ.

Giản Ngọc và Lý Như Kiều lại chuẩn bị sinh con trai. Hai người thấy nhà người khác có nếp có tẻ, gia đình mình không thể tụt lại nhưng sau đó kế hoạch này đã thất bại.

Chớp mắt, bé Cửu Cửu đã ba tuổi, cũng đến tuổi đi mẫu giáo rồi.

Người vui mừng nhất không ngoài Tô Lạc Ly, cuối cùng cô đã có thể thoát khỏi nhóc ranh ma này. Trước đây cô cảm thấy Tam Tam rất nghịch ngợm, sinh một đứa con gái hẳn sẽ ngoan ngoãn hiểu chuyện hơn. Nhưng ai ngờ Cửu Cửu đại khái là đầu thai nhầm, lớn lên chỉ hơn chứ chẳng kém gì Tam Tam.

Vừa vặn Cửu Cửu là đứa trẻ bé nhất trong nhà, học nói rất sớm, miệng ngọt chết người nên rất được mọi người yêu thích.

Ai nấy đều nuông chiều Cửu Cửu. Cô bé đi tới nhà họ Hoắc thì được vợ chồng Hoắc thị, Hoắc Tư Kiệt và Hoắc Tư Nhã nuông chiều, tới nhà họ Mục thì từ già tới trẻ đều nuông chiều.

Ngay cả Tam Tam và Tiểu Thất trong nhà cũng hóa thân thành cuồng ma nuông chiều em gái, đặc biệt là Tam Tam!

Tô Lạc Ly vẫn lo cứ chiều vậy sẽ làm Cửu Cửu sinh hư nhưng một mình cô dù sao cũng là người nhỏ, tiếng nhẹ, mọi người đều không để ý tới. Cho nên chỉ có một mình cô sầm mặt với cô bé, đại khái cũng chỉ có một mình cô có thể làm cho cô bé kiêng dè.

Trong nhà, hai cậu bé đều là cuồng ma nuông chiều em, Ôn Khanh Mộ tất nhiên cũng không thiếu danh hiệu cuồng ma nuông chiều con gái.

Bình thường anh vừa về nhà đều sẽ báo với Tô Lạc Ly một tiếng trước, sau đó đi ngay tới phòng Cửu Cửu tìm con gái cưng.

“Vợ ơi, anh đã về rồi!”

Lúc Ôn Khanh Mộ về, Tô Lạc Ly đang bận rộn ở trong phòng bếp, đám người giúp việc đều phụ giúp cô.

Ôn Khanh Mộ đi tới trước mặt Tô Lạc Ly, hôn lên mặt cô như chốn không người, đám người giúp việc đã quen rồi.

“Anh đi nghỉ đi, lát nữa xuống ăn cơm.”

“Được!” Ôn Khanh Mộ không nói thêm một lời đã ra khỏi phòng bếp. Tô Lạc Ly nhìn theo bóng lưng của anh và lặng lẽ thở dài.

“Mợ chủ thở dài gì vậy? Tình cảm giữa cậu mợ thật tốt.” Người giúp việc bên cạnh nói.

Tô Lạc Ly chỉ cười mà không nói gì. Cô hiểu rõ Ôn Khanh Mộ chỉ đến chỗ mình để báo cáo thôi, anh còn vội đi gặp con gái cưng.

Sở dĩ anh qua báo cáo là sợ mình mất hứng, dù sao trước đây bọn họ đã từng có lúc ầm ĩ không vui.

Ôn Khanh Mộ bước nhanh lên tầng và đẩy cửa phòng Cửu Cửu ra. Trong phòng không bật đèn, tối đen như mực.

“Bé Cửu Cửu, bố về rồi, con có nhớ bố không?”

Bình luận

Truyện đang đọc