TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Chương 1017

Về việc “Trinh Hậu truyện” đã lên sóng và “Ma Tước niết bàn” được công chiếu, hầu như cô đều tham gia tất cả công tác quảng bá.

Cuối cùng “Trinh Hậu truyện” cũng chính thức bắt đầu lên sóng trong sự mong đợi của mọi người, bất kể là cách dàn dựng bối cảnh hay hóa trang của diễn viên cũng đều rất giống so với nguyên tác.

Tập đầu tiên vừa phát sóng đã nhận được rất nhiều lời khen ngợi.

Tuy rằng các diễn viên đều là tiểu hoa lạ mặt, nhưng diễn xuất đều rất tốt.

“Còn hơn phiên bản kia của Tô Nhược Vân không biết bao nhiêu lần!”

“Đây mới thực sự là “Trinh Hậu truyện”!”

“Nhóm fan nguyên tác rất thích điều này!”

Trên mạng nhận được rất nhiều lời khen ngợi, cũng giúp rating của bộ phim truyền hình này liên tục tăng cao.

Quan trọng hơn là dường như mọi người cũng chú ý đến những tiểu hoa hầu như không có tên tuổi kia.

Ngay cả chính họ cũng không thể tin rằng lượng fan của mình lại tăng nhanh đến vậy.

Chẳng mấy chốc các tiểu hoa đã liên tục nhận được lời mời.

Vào ngày đầu công chiếu, “Ma Tước niết bàn” đã lập kỷ lục hai trăm triệu cho phòng vé.

Bộ phim này còn chưa công chiếu mà đã giúp Tô Lạc Ly giành được cúp Ảnh hậu, sự kỳ vọng của mọi người đương nhiên rất cao, khi vào rạp chiếu phim để xem, quả nhiên bộ phim không khiến mọi người thất vọng.

Trong rạp chiếu phim, hai bóng người màu đen đứng trong đám đông.

Người thấp hơn thỉnh thoảng nhìn ngó xung quanh, còn người cao hơn thì đang chuyên tâm xếp hàng mua vé.

Sau khi lấy được vé, cả hai vội vã vào phòng chiếu phim.

Hàng ghế cuối cùng chỉ có hai người họ.

Bộ phim bắt đầu, ánh đèn trở nên tối hơn.

Cuối cùng Tô Lạc Ly cũng cởi mũ và khẩu trang xuống, “Em sắp bị ngạt chết rồi.”

Ôn Khanh Mộ cũng cởi mũ và khẩu trang của mình xuống.

“Anh đã nói là bao cả rạp rồi mà em không nghe!” Ôn Khanh Mộ nhíu mày, trông anh rất không vui.

“Nếu bao cả rạp thì sẽ không có không khí xem phim chiếu rạp nữa, em phải biết đánh giá của mọi người về mình.”

Tô Lạc Ly hạ giọng và lấy bắp rang bơ mà cô đã chuẩn bị từ trước ra.

“Nào nào, chúng ta xem phim thôi.”

Tô Lạc Ly vừa nói vừa nhét bỏng ngô vào miệng, sau đó lại bốc hai hạt bỏ vào miệng Ôn Khanh Mộ.

Họ bắt đầu nghiêm túc xem phim.

Bộ phim này rất chân thực, diễn tả lại cuộc sống của vận động viên thể dục cổ vũ.

“Hồi nhỏ em cũng tập luyện như vậy sao?”

“Tất nhiên rồi! Ba tiết đầu đều là vừa khóc lóc vừa vào lớp học, giáo viên hồi đó của bọn em rất nghiêm khắc, chỉ cho phép bọn em khóc ba tiết, nếu tiết thứ tư còn khóc thì cô sẽ không khách sáo nữa.”

“Biện pháp không khách sáo là gì?”

“Đánh đó! Cô giáo có thước dạy học, lòng bàn tay, cánh tay, mu bàn tay, eo, mông, đùi, bắp chân, em đều bị đánh cả rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc