TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Chương 1200

Tô Lạc Ly nhìn Lý Như Kiều, cô cũng là phụ nữ, cô có thể hiểu được tâm trạng không muốn bỏ con của cô ấy.

“Vớ vẩn!” Giản Ngọc vẫn luôn im lặng bỗng quát lên khiến mọi người giật nảy mình.

“Ai nói anh về vì đứa bé! Cho dù không có đứa bé này thì anh cũng không định rời xa em! Anh bảo em phá thai là vì đứa bé sẽ có vấn đề! Đồ ngốc!”

Giản Ngọc gào lên khiến Lý Như Kiều choáng váng.

Ôn Khanh Mộ và Tô Lạc Ly cũng sững sờ.

“Đại ca, anh vừa nói gì? Anh không về vì đứa bé, không có con thì anh cũng sẽ ở bên em sao?” Lý Như Kiều lau nước mắt.

“Đúng vậy, cho dù không có đứa bé này thì về sau chúng ta vẫn có thể sinh đứa khác.”

“Thật sao?” Lý Như Kiều nghi ngờ mình đang mơ.

“Thật, anh đã bao giờ lừa em chưa?”

Lý Như Kiều ở trên cây khóc lớn.

“Đừng khóc, mau xuống đây đi, cẩn thận chút.”

“Em… chân em không cử động được nữa…” Lý Như Kiều duy trì một tư thế trên cây lâu quá nên chân đã tê rần.

“Vậy em đừng nhúc nhích, anh đưa em xuống!”

Giản Ngọc leo ba bước thành hai bước lên cái cây siêu cao ở bên cạnh: “Đã đỡ hơn chưa?”

“Đại ca, anh thật sự không lừa em chứ?”

“Không lừa em, xuống thôi.”

Giản Ngọc nắm tay Lý Như Kiều, dắt cô xuống một cách cẩn thận.

Tô Lạc Ly lập tức ra lệnh cho người chuẩn bị xe, đưa họ đến bệnh viện.

May mà kết quả kiểm tra đều không có vấn đề gì.

Giản Ngọc đưa Lý Như Kiều về, hai người ở cùng nhau trong phòng Giản Ngọc.

“Đại ca, có phải em đang mơ không? Em luôn cảm thấy mọi thứ đều không chân thật, anh thật sự quay về vì em chứ không phải vì đứa con trong bụng em sao?”

Lý Như Kiều liên tục chớp mắt nhìn chằm chằm Giản Ngọc.

“Em còn muốn hỏi bao nhiêu lần nữa?”

“Không hỏi nữa, không hỏi nữa.” Lý Như Kiều cười ngây ngô.

“Em muốn nghe lời nói thật không, Ớt Nhỏ?”

Lý Như Kiều lập tức gật đầu như gà mổ thóc.

“Vậy sau này mọi chuyện đều phải nghe anh, anh nói gì em cũng phải ghi nhớ trong lòng.”

“Trước đây em cũng nghe theo anh hết mà!”

“Anh đang nói sau này!” Giản Ngọc xụ mặt.

“Em hứa sau này sẽ nghe anh, nghe anh hết! Hì hì!” Bây giờ Lý Như Kiều vẫn cảm thấy như đang mơ, chỉ cần có thể ở bên Giản Ngọc, chuyện gì cô cũng đồng ý.

“Vừa nãy ở bệnh viện anh đã trao đổi với bác sĩ Chung, phải tiến hành phẫu thuật càng sớm càng tốt, đứa bé sắp được ba tháng rồi.”

Bình luận

Truyện đang đọc