TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Chương 1222

“Anh… Haiz, chẳng lẽ anh sợ vợ, chẳng lẽ vợ anh còn quản lý cả chuyện anh add Wechat ai à? Cô gái này không biết điều gì cả!” Lòng Lê Thấm Thấm khinh thường Tô Lạc Ly.

“Câm miệng cho tôi! Cô ấy là người cô được quyền nhắc đến à?” Đối diện với người nói xấu Tô Lạc Ly, tất nhiên Ôn Khanh Mộ không cho phép.

“Xe thể thao của anh cũng tuyệt đó, đưa tôi đi hóng gió nhé?” Lê Thấm Thấm vỗ vỗ xe của Ôn Khanh Mộ.

“Cô nhóc, cô làm hết bài tập chưa vậy? Chưa làm xong thì về nhà làm cho xong đi, cẩn thận bị bố mẹ cô tét mông!” Ôn Khanh Mộ ấn chìa khoá xe, mở cửa xe, ngồi vào.

Anh mới ngây người có chút mà Lê Thấm Thấm đã ngồi trên ghế phụ rồi.

“Xuống xe!”

“Tôi không xuống đó!” Lê Thấm Thấm vội vàng thắt dây an toàn.

“Cuối cùng cô muốn gì?”

Ôn Khanh Mộ hết cách với những cô gái thế này, đây là lần đầu tiên anh thấy một cô gái mặt dày đến vậy.

“Anh đưa tôi đi hóng gió đi, đến quán bar, nếu anh có thể chuốc tôi say thì tôi sẽ không bao giờ làm phiền em nữa!” Lê Thấm Thấm ra vẻ như đã tính hết cả rồi.

“Cô nói đấy nhé.”

“Nếu tôi không say thì sao? Anh phải add Wechat của tôi, hơn nữa còn phải nói chuyện với tôi hai tư trên hai tư, tôi bảo anh đi đâu anh phải đi đó!”

“Được, quyết định thế nhé!” Ôn Khanh Mộ lái xe ra ngoài, hai người tìm quán bar gần nhất.

Vào phòng riêng của quán bar, Ôn Khanh Mộ bảo phục vụ mang toàn bộ rượu mạnh của quán bar lên đây, bày đầy cả bàn.

“Uống đi, tôi không tin cô không uống đến chết, tôi nói cho cô biết, nếu hôm nay cô chết tại đây, cùng lắm tôi chỉ gọi xe cứu thương giúp cô thôi!”

Ôn Khanh Mộ rất muốn đá cô nhóc này đi!

Lê Thấm Thấm không ngờ Ôn Khanh Mộ theo cô ta thật: “Vậy anh cũng phải uống với tôi!”

“Được thôi, cô một ly tôi một ly, ai ngã xuống trước người đó thua! Đừng nói tôi ức hiếp cô.”

Nói rồi Ôn Khanh Mộ cầm ly rượu lên nốc hết sạch.

“Manly quá!” Lê Thấm Thấm cũng không yếu thế, bưng ly rượu lên uống sạch.

Hai người cứ thế anh một ly tôi một ly, khi khoảng hai mươi ly rượu trôi xuống bụng, Lê Thấm Thấm cảm giác mình đã hơi loạng choạng rồi.

“Không được, tôi không uống nổi nửa.” Lê Thấm Thấm tự nhận mình là người uống rượu đỉnh nhất trong nhóm bạn nhưng không ngờ lại thua sớm như vậy.

“Vậy cô thua rồi, tôi đi đây.” Ôn Khanh Mộ đứng lên sải bước ra ngoài.

“Này, anh quay lại đây!” Đầu Lê Thấm Thấm choáng váng, ngồi trên sofa không nhúc nhích nổi.

Ôn Khanh Mộ mới vừa ra ngoài thì gặp hai tên đàn ông, mới đầu Ôn Khanh Mộ cũng không quan tâm nhưng nghe hai người đó nói đến.

“Trong đây có một cô gái, hình như uống say rồi!”

“Hình như đi một mình, đi, vào xem thử!”

Bình luận

Truyện đang đọc