TỔNG TÀI BÁ ĐẠO THẬT TRẺ CON

Chương 1399

Lúc học tiết tự học, Lê Thấm Thấm chống tay lên đầu, không biết đầu óc đang bay đến phương nào.

Sở Điềm lấy khuỷu tay huých cô: “Này, làm gì đó?”

“Đọc sách thôi.” Lê Thấm Thấm lập tức ủ rũ cầm sách.

Sở Điềm giật quyển sách của cô: “Chị hai, cầm ngược rồi!”

Lê Thấm Thấm cười xấu hổ rồi tiếp tục đọc sách.

Sở Điềm lấy sách của cô.

“Thấm Thấm, cậu có biết bây giờ trên mặt cậu đang hằn chữ gì không?”

“Chữ gì?”

“Mộng xuân!” Sở Điềm vừa nói vừa chọt lên mặt Lê Thấm Thấm, “Nhớ ảnh đế nhà cậu à? Nhưng dạo này cậu không về nhà trọ, chẳng phải ngày nào cũng ở với ảnh đế nhà cậu hả?”

“Làm gì có?”

Sở Điềm lắc ngón tay một cách lão luyện: “Tớ biết rồi, ban nãy tớ nhìn nhầm rồi, trên mặt cậu đang có bốn chữ, không được thoả mãn!”

Nói đến đây gương mặt nhỏ nhắn của Lê Thấm Thấm lập tức đỏ bừng.

“Tớ không có đâu! Cậu mới là không được thoả mãn ấy?”

“Ánh mắt trốn tránh của cậu đã bán đứng cậu rồi! Ảnh đế nhà cậu trông khoẻ khoắn vậy mà? Chẳng lẽ không thể thoả mãn được cậu à?” Sở Điềm thích thú hỏi.

Ở nước ngoài mọi người thảo luận vấn đề này khá cởi mở, không hề ngại ngùng gì.

“Này, Điềm Điềm, tớ thấy là Cao Soái nhà cậu không thoả mãn được cậu thì đúng hơn? Cao Soái ốm vậy mà! Chắc chắn thể lực không ổn!” Lê Thấm Thấm vội vàng đánh trả.

Sở Điềm lắc đầu thở dài: “Vốn dĩ tớ định giúp cậu nhưng xem ra thì thôi vậy, tớ nên đọc sách thì hơn.”

Lê Thấm Thấm vừa thấy thái độ của Sở Điềm, Sở Điềm lớn hơn cô ba tuổi, điều kiện gia đình không tốt bằng mình cho nên phải trải qua một kỳ thi rất nghiêm ngặt. Vì thế dù chung lớp nhưng Sở Điềm lớn hơn cô ba tuổi, Cao Soái cũng lớn hơn cô.

Sở Điềm và Cao Soái đã quen nhau rồi, chắc là sẽ có kinh nghiệm nhỉ?

“Điềm Điềm, nếu tớ nói cho cậu nghe thì cậu không được nói cho người khác, càng không được cười tớ.”

Lê Thấm Thấm phải đánh tiếng trước, dù gì chuyện này mà truyền ra ngoài thì cũng khó nghe.

“Tớ thề!” Sở Điềm vội vàng giơ tay lên ra vẻ thề.

Lê Thấm Thấm kể cho Sở Điềm nghe.

Lúc đầu Sở Điềm không hề cười mà là ngạc nhiên!

“Ảnh đế nhà cậu còn là trai tân hả! Mẹ ơi!”

“Cậu nói nhỏ thôi!” Lê Thấm Thấm vội vàng nhìn xung quanh, cũng may không bị để ý.

Sở Điềm che miệng cười: “Có gì đâu mà ngại, nhớ lúc trước tớ và Cao Soái cũng phải thử vài lần mới thành công. Tên nhóc thật thà Cao Soái đó, cậu biết cậu ấy ngốc đến nhường nào không? Tớ phải cầm tận tay chỉ hết đấy!”

Nhắc tới chuyện này là Sở Điềm ôm một bụng tức.

“Nhưng nể tình đây là lần đầu tiên của cậu ấy nên tớ tha cho cậu ấy.”

“Chúng tớ phải làm sao bây giờ?” Lê Thấm Thấm bĩu môi cực kỳ bất mãn.

Sở Điềm ngoắc ngón tay với Lê Thấm Thấm, Lê Thấm Thấm tiến đến bên tai Sở Điềm thì thầm một trận.

Mặt Lê Thấm Thấm lập tức đỏ như lửa thiêu.

“Hả? Hay là thôi đi? Làm vậy ngại lắm.” Lê Thấm Thấm che mặt mình lại, tim đập bình bịch.

“Cô gái, hai người yêu nhau, tình dục là một phần rất quan trọng. Nếu cậu có ý định kết hôn thì càng phải vậy. Cậu biết trên thế giới này có bao nhiêu cặp vợ chồng ly hôn vì đời sống chăn gối không hợp nhau không? Có muốn hay không thì cậu tự xem mà làm đi.”

Bình luận

Truyện đang đọc