CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Dịch: Lingg Lingg

Edit & beta: Vietwriter

Nghe thuồng luồng tiên nói như vậy, tôi cũng không ngăn cản nữa, đành phải đồng ý để tài xế đi vào cùng chúng tôi, chỉ dặn dò thêm ông ta một lúc nữa nếu có tình huống dị thường nào xảy ra thì tranh thủ thời gian chạy đi.

Tài xế thấy tôi chịu đưa ông ta cùng vào thì vui vẻ đến cười toét cả miệng lên. Liền vội gật đầu lia lịa rồi nói ông ta tên là Nhậm Cường, kêu tôi cứ gọi ông ta là Cường tử.

Tôi chỉ gật đầu cũng không nói gì thêm. Trực tiếp đi vòng quanh bức tường vây quanh bên ngoài của đài hỏa thiêu hòng tìm một chỗ có thể dễ dàng lẻn vào.

Chỉ là sau khi vòng quanh một vòng tôi mới phát hiện, chỗ này mặc dù là đài hỏa thiêu nhưng ý thức an toàn lại vô cùng cao. Phía trên những bức tường vây lại còn gắn những lưới điện cao. Trên đó còn ghi rõ ràng 8 chữ lưới điện cao áp ngăn cấm lại gần.

Tôi sợ những lưới điện này chỉ là lừa gạt người, tôi còn đặc biệt tìm một khúc gỗ khô ném lên trên, trong nháy mắt khúc gỗ va chạm vào lưới điện, lúc này lưới điện phát ra những âm thanh lụp bụp của dòng điện, còn nổ ra không ít những tia lửa điện.

Lúc này tôi mới bỏ cuộc, xem ra đây thật sự là lưới điện cao áp, nếu như tôi muốn trèo tường lẻn vào trong không khác gì với việc tự tìm cái chết.

Nhưng bây giờ cửa lớn của đài hỏa thiêu đóng chết rồi, với lại phía trên cổng cũng có thể nhìn rõ lưới điện cao áp. Cả cái đài hỏa thiêu mặc dù không có nhân viên bảo vệ, nhưng biện pháp an toàn so với nhà tù làm cũng không tệ rồi.

Lúc này tôi có chút khó khăn rồi, cũng không ngờ đến cái đài hỏa thiêu này lại kiên cố đến vậy, tôi phải làm sao mới có thể vào trong đây?

Tôi ở bên này gặp khó khăn, còn mặt tên Cường tử kia lại hưng phấn, giống như không phải với tôi đi đài hỏa thiêu mà là ngân hàng kim khố vậy. Liên tục nhiệt tình nhìn tôi, sau khi nhìn tôi được một hồi, ông ta mới ý thức đến tôi đang gặp khó khăn rồi hỏi tôi có chuyện gì rồi.

“Không có gì, tôi đang tìm cách vào trong” Tôi nói.

“Gọi điện cho người bên trong, kêu bọn họ mở cửa cho cô “ Cường Tử khó hiểu nói

Lúc này tôi mới phát hiện xém chút nữa tôi lỡ miệng nói ra rồi,đành phải giải thích với thời gian bây giờ kêu bọn họ ra thì quá phiền phức rồi. Với lại tôi muốn lặng lẽ thăm dò tình hình phía trong,nếu như nhiều người rồi, khó tránh sẽ kinh động đến “đồ vật” phía trong, đến lúc đó lại phiền phức rồi.

Nghe tôi giải thích như vậy, trong nháy mắt Cường tử lộ ra bộ dạng sáng tỏ, thần bí nhìn tôi hai cái, bộ dạng như muốn nói lại thôi.

Tôi vì nghĩ cách làm sao để vào trong mà phiền lòng, nhìn thấy ông ta như vậy, kêu ông ta có gì thì nói đừng ngập ngừng ấp úng nữa.

“ Đại thần, tôi thì lại có một cách để vào trong, chỉ là... cách thức không khó, chỉ sợ làm xấu đến thanh danh của đại sư ngài” Cường tử nói.

Tôi bỗng nhiên có chút kinh ngạc, kêu ông ta nhanh đưa tôi vào trong.

Cường tử vẫn còn có chút vặn vẹo, cuối cùng thấy tôi sốt ruột, mới gật đầu nói: “ Đại thần, cô theo tôi qua đây. “ Nói xong ông ta đưa tôi đi men theo thành tường rồi dừng lại, lượn quanh nửa vòng sau mới chỉ vào một góc tường nói:”Chố này có một lỗ chó, trước đây tôi đều từ chỗ này chui vào trong...”

Nói đoạn ông ta hình như mới ý thức đến điều gì, đột nhiên đưa tay bịt miệng lại, lúng túng nhìn tôi.

“Ông trước đây có chui vào? Ông thường đến qua đài hỏa thiêu này? Đến đây làm gì?” Tôi không ngừng hỏi.

Ông ta chỉ là một tài xế lái taxi, không có việc gì lại lén chạy đến đài hỏa thiêu này để làm gì, tôi lúc đầu vẫn nghĩ rằng ông ta là vì có quan hệ với lão Lý mới đối với cấu tạo của đài hỏa thiêu rất thân thuộc, bây giờ xem ra còn có ẩn tình khác nữa.

“ Cái đó.... Khụ khụ...tôi chỉ là đến tìm kích thích.” Cường tử nói.

Lúc nói chuyện ông ta nhìn ngang nhìn dọc,tinh thần có chút hỗn loạn, bộ dạng thấp thỏm không yên.

Tôi liền cảm thấy tên Cường tử này không đơn giản, ông ta sống chết cầu xin tôi đưa ông ta vào cùng, nhất định còn có mục đích khác không thể nói!

Nhưng mà bây giờ tôi cũng không nghĩ được nhiều đến như vậy, ít ra ông ta đi theo tôi vẫn còn có tác dụng, không thì tôi cũng không biết ở đây vẫn còn có lỗ chó có thể chui qua.

Để cho Cường tử phía trước dẫn đường, ông ta trái lại đối với việc chui qua lỗ chó này quen việc dễ làm, chẳng bao lâu cũng chui được qua lỗ vào trong đài hỏa thiêu rồi.

Tôi cũng đi theo sau Cường tử chui vào trong, sau khi vào bên trong Cường tử vẫn cẩn thận đem mớ lá rơi bên cạnh đẩy đến bên cạnh lỗ chó, đem lỗ chó ceh lại.

Tiếp sau đó, Cường Tử hỏi tôi tiếp theo muốn đi đâu, chỉ cần tôi nói, ông ta đều có thể đưa tôi đi.

Mặc kệ Cường tử đi theo tôi có mục đích gì, bây giờ tôi cũng cần đén hắn, vì vậy tôi tạm thời chưa đuổi ông ta đi, mà để ông ta dẫn tôi đi vào nhà xác.

“Được thôi!” Cường tử đáp lại một tiếng, sau đó tinh thần ông ta càng gấp, tự động tiến vào chế độ trộm cắp, cả người trở nên lén lút, tay chân nhẹ nhàng men theo bóng mờ dưới bức tường tiến vào lầu ba phía đối diện.

Tôi cũng không chậm trễ, học theo bộ dạng của ông ta bước qua đó.

Chỉ là động tác thuần thục này của ông ta không ngừng làm cho tôi đối với ông ta càng hiếu kì.

Sau khi chạy đến được tòa nhà ba tầng, ông ta cảnh giác nhìn xung quanh, sau khi chắc chắn không có người phát hiện chúng tôi, từ trong túi móc ra một chùm chìa khóa, vặn hai ba lần liền mở được cửa lớn của nhà xác.

Bây giờ tôi đã không thể dùng hiểu kỳ để hình dung, thật là may mắn, may là tôi đem ông ta tới, không thì với việc cạy khóa cửa này, khó có ai có thể mở được.

Ông ta đưa tôi tiến vào phía trong tòa lầu ba, mò theo bóng tối mò mẫm đi tới lầu ba.

Vừa bước vào hành lang lầu ba, tôi liền cảm thấy âm khí ở đây so với những nơi khác càng nồng nặc, hiển nhiên đây chính là nhà xác.

Nhìn hành lang đen ngòm phía trước, nghĩ đến bóng tối trước mặt kia nhà xác, tuy là có Thuồng luồng tiên theo tôi, tôi cũng không ngừng cảm thấy sợ hãi.

Nhưng Cường tử ở phía trước tôi lại không căng thẳng chút nào, vẫn sải bước về phía trước, một mạch đi đến điểm cuối lầu ba, ông ta mới xảo quyệt cười một cái, lộ ra hai hàng răng trắng tuyết, nói: “ Chính là chỗ này rồi”.

Nói xong ông ta móc ra một chiếc chìa khóa, nhét vào ổ khóa, đồng thời chuyển động mật mã khóa, hai ổ khóa đồng thời tiến hành.

Chẳng mấy chốc, khóa cửa lại phát ra một tiếng, tự mình mở ra.

Chỉ là lúc khóa cửa mở ra, sự thanh tĩnh vốn dĩ trong nhà xác đột nhiên phát ra một loại âm thanh!

Răng rắc...răng rắc

Loại âm thanh lạ thường rõ rệt này, dường như có người bên tai tôi gặm xương, mà lại gặm đến mười phần có nhịp điệu.

Ở trong hoàn cảnh hiện tại tôi vốn đã rất căng thẳng, nghe thấy những âm thanh mãnh liệt như vậy, tôi xém chút bị dọa đến co cẳng mà chạy.

Tên ngốc Cường Tử lúc này rốt cuộc cũng sợ chạy tới, run run hai cái, rồi mới kinh hoảng quay đầu nhìn tôi, nói: “Đại sư, là tiếng nhai…”

“Tôi nghe thấy được.” Giọng tôi thậm chí còn run hơn cả giọng của Cường Tử.

Cùng lúc đó Thuồng luồng tiên trên cổ tay bay ra, hắc quang lóe lên hướng phòng chứa xác xông vào.

“Làm sao bây giờ? Chúng ta không phải đi vào bắt cương thi ư?” Mặc dù sợ nhưng Cường Tử vẫn hỏi tôi.

Thậm chí ông ta còn xắn tay áo dáng vẻ giống như chuẩn bị làm một vố lớn.

Tôi vội vàng níu ông ta lại, dù tôi với ông ta không quen biết nhưng dẫu sao mạng của ông ta cũng là một cái mạng, hiện tại không biết tình huống bên trong như thế nào, không thể tùy tiện đi vào!

Mọi chuyện cứ chờ Thuồng luồng tiên đi ra rồi nói tiếp.

Bình luận

Truyện đang đọc