CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Chính ông ta cũng là Long Phù, đối với thủ đoạn ra tay của Long Phù ông ta quá hiểu rồi. Lúc này Lưu Tài chỉ biết ngậm nước mắt, nếu như sớm biết kết cục là như vậy thì có chết ông ta cũng sẽ không ném đá giấu tay với Đường Dũng.

Đáng tiếc bây giờ nói gì cũng đã muộn, ngay khi Lưu Tài lên tiếng gọi Giao long đại nhân thì Đường Dũng đã vặn vẹo cổ, xoay người lại. Anh ta thật giống như vẫn chưa hiểu xảy ra chuyện gì, mặt nhìn xung quanh ngơ ngác, sau khi thấy tôi anh ta liền vui mừng, đi về phía tôi hỏi: “Dương Dương, đã xảy ra chuyện gì? Sao anh lại ở chỗ này? Còn có sao toàn thân anh đều đau, giống như vừa mới chạy cả trăm cây số vậy.”

Suýt chút nữa tôi không nhịn được mà phì cười, anh ta sau khi tỉnh dậy phản ứng giống hệt như Lưu Tài, có điều hiển nhiên anh ta thảm hại hơn một ít. Mới vừa rồi Tô Mộc dùng thân thể anh ta chạy một trận rất nhanh, còn đánh gục bảy tám Long Phù để đoạt cơm, lượng hoạt động kia không cần nghĩ cũng biết lớn chừng nào. Tô Mộc là quỷ không sợ mệt mỏi nhưng Đường Dũng là có thân thể bằng xương bằng thịt, không mệt mới lạ.

Tôi liền muốn trêu chọc anh ta một chút, tỏ vẻ đây là chuyện đương nhiên, nói: “Có thể không mệt được sao? Đây chính là Băng Cốc, anh từ Pattaya chạy tới đây, tôi đã bảo anh đi máy bay mà anh không chịu nghe, bây giờ chân cũng sắp gãy đi.”

“Băng Cốc? Đây là Băng Cốc?” Đường Dũng nghe vậy sửng sốt, mắt trợn to, đầu còn chút chưa nghĩ được, cau mày nghĩ lại chuyện trước lúc hôn mê.

Trong miệng còn lẩm bẩm: “Anh đưa em đi Pattaya đón Diệu Diệu, sau đó không thấy Diệu Diệu đâu, cuối cùng anh ở nơi phế tích tìm đầu mối, sau đó… anh bị trúng hàng đầu thuật! Khối kiếp, kẻ nào chán sống dám hạ hàng đầu thuật xuống ông đây, ông đây không chỉnh chết hắn sẽ không làm người!”

Vừa nói Đường Dũng đã nghiến răng nghiến lợi.

Lúc này Lưu Tài đã hoàn toàn kinh sợ, bây giờ ông ta chỉ hận mình không biến thành người trong suốt được, chỉ yên lặng trốn sau lưng Giao tiên, dùng Giao tiên che chắn cho mình.

Nhưng động tác của Lưu Tài đã khiến Đường Dũng để ý, không chỉ có vậy, Lưu Tài còn không cẩn thận nhìn thẳng chạm vào ánh mắt Đường Dũng.

Hai người bọn họ đều là Long Phù, dường như trong nháy mắt Đường Dũng liền biết chuyện gì xảy ra.

Bình luận

Truyện đang đọc