CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Hai người nói chuyện không giải thích gì khiến tôi có chút không hiểu, theo bản năng nhìn về Đường Dũng đang đứng bên cạnh tôi.

Đường Dũng mặt cũng đầy mờ mịt, có điều thấy ánh mắt tôi nhìn anh ta liền nhe răng cười.

“Vào đi thôi, Long phù Khôn ở bên trong chờ ngươi.” Giao tiên nhàn nhạt thở dài, đứng dậy đẩy cửa ra đưa Tô Mộc đi vào.

Tôi cũng muốn đi theo vào, có điều vừa mới đi chưa được hai bước thì Đường Dũng đã cầm tay tôi níu lại, nhỏ giọng nói: “Còn đang giận anh sao? Lão quỷ Tô Mộc cũng không sao mà… Huống chi dùng thân xác anh ta bào chế thuốc cũng là chủ ý của anh ta…”

“Tôi không muốn thảo luận chuyện này với anh, anh để tôi đi vào.” Tôi trợn mắt nhìn Đường Dũng một cái, nói.

Mặc dù trong lòng tôi vẫn oán trách Đường Dũng nhưng tôi cũng biết Đường Dũng làm là vì tôi, huống chi đây là chuyện Tô Mộc cùng Đường Dũng quyết định, tôi có thể nói gì.

“Không được. Trước khi hai người tới sư phụ anh nói muốn tiếp khách một mình, không ngờ khách của sư phụ lại là lão quỷ. Em yên tâm đi, sư phụ anh cùng Tô Mộc quen biết đã lâu, ông ấy sẽ không gây nguy hiểm gì.” Đường Dũng nói.

Vừa nói anh ta lại mỉm cười, tiến tới bên cạnh tôi, hỏi: “Em làm thế nào mà tìm được lão quỷ? Lúc trước anh còn thắc mắc, sư phụ anh từ trước tới nay như thần đi không thấy về không hay, lần này đột nhiên trở về nhất định là có chuyện gì, không ngờ lại là trở về gặp lão quỷ. Em biết anh ta có chuyện gì xảy ra không? Tại sao đột nhiên lại trở nên yếu như vậy?”

“Còn không phải đều nhờ anh sao?! Nếu anh không đem hóa thân xác anh ấy thì anh ấy có yếu ớt như vậy sao?! Bây giờ anh còn có mặt mũi hỏi tôi!” Tôi liền nói.

Mặc dù tôi cũng không biết chuyện Tô Mộc yếu ớt cùng việc không có thân xác có liên quan hay không nhưng tôi thấy Đường Dũng liền khó chịu, muốn chút giận lên anh ta một chút.

“Khụ khụ… Coi như anh chưa nói gì.” Mặt Đường Dũng đầy lúng túng, gãi đầu nói.

Khoảng hơn mười phút sau cửa lần nữa mở ra.

Lần này là Tô Mộc đi ra, Giao tiên tỏ ý bảo tôi đi vào, nói Long Phù Khôn sẽ giúp tôi phong bế thần khí.

Đây là mục đích Tô Mộc đưa tôi tới đây, tôi nhất thời nhìn Tô Mộc một cái rồi đi vào.

Long Phù Khôn đang ngồi xếp chân trên giường, cười híp mắt nhìn tôi, bảo tôi hãy thả lỏng, rất nhanh là xong.

Vừa nói ông ta liền giang hai tay ra, một đoàn khói mù màu trắng sữa liền từ trong tay ông ta phun tới bao phủ trên mặt tôi.

Tôi liền cảm thấy một trận buồn ngủ ập tới, không mở mắt nổi...

Bình luận

Truyện đang đọc