CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

Chẳng qua mặt mũi của cô ta lúc này không còn chút đơn thuần nào, đầy oán độc nhìn tôi, ánh mắtgiống như bọ cạp độc, căm ghét nói: "Lộc Dương, ngươi nhất định là hồ ly tinh chuyển thế, nếu không sao lại khiến tâm trí người ta u mê như vậy. Có một Tô Mộc còn chưa đủ, lại còn khiến một anh trang đẹp

trai mê đảo, anh chàng đẹp trai à, anh làm chó cảnh trung thành với cô ta thì có tác dụng gì, cô ta đã sớm là người đàn bà của người khác, hơn nữa còn bị người khác bỏ rơi vậy mà anh vẫn coi cô ta như bảo bối, Ha ha.”

Lâm Yến Nhi vừa nói vừa điên cuồng cười, mái tóc dài đen nhánh bởi vì cô ta cười quá mức kịch động đã rối tung lên.

Lúc này cô ta giống hệt ác quỷ, nhìn rất ghê người.

“Bị bỏ rơi? có vẻ người mới là người bị bỏ rơi?Một người đàn ông nằm cùng huyệt với ngươi hơn một trăm năm, sau khi đi ra ngoài trước tiên không phải tìm ngươi mà là tìm Dương Dương nhà ta, ngươi nói ai mới là kẻ bị bỏ rơi?

Từ đầu tôi đã khuyên bảo Dương Dương, lão quỷ không xứng với cô ấy, đều đã chết hơn trăm năm, người cổ lỗ sĩ sao có thể hợp vớỉ Dương Dương của chúng ta. Đáng tiếc cô ấy còn nhỏ không hiểu chuyện, sống chết không nghe, gần đây mới nhận ra ta tốt, ta còn vui vẻ chưa hết sao có thể chê Dương Dương nhà ta, cô ấy không chê ta đã coi như cám ơn trời đất." Đường Dũng nói.

Rõ ràng anh ta muốn thi chửi nhau với Lâm Yến Nhi, bộ dáng đanh đá chửi đổng khiến người tức chết.

Tôi thật sự đã bị Đường Dũng đánh bại, đã đến lúc nào rồi anh còn có tâm tình lời qua tiếng lại với Lâm Yến Nhi, đúng là gan lớn.

Cũng không biết bây giờ tlt thế nào, cáo đỏ có nói mộ phần bị mở ra sẽ khiến tai họa ập xuống thành phố Ciang Minh, người trong thành phố sẽ không chết hết chứ?

Nghĩ tớỉ đây trong lòng tôi liền lo lắng nhưng Đường Dũng vẫn bộ dạng bình chân như vại đó, biết chúng tôi dù sao cũng không ra được, anh bèn lấy ra chiếc ghế vừa nãy lấy từ công trường, gác chân ngồi lên ghế nói: “Ngươi là Lâm Yến Nhi đúng không? Cũng đã chết hơn một trăm năm, hơn một trăm năm ngươi lại không có tiến bộ nào, khi còn sống không có được lão quỷ kia, đến khi chết rồi cũng vẫn không có được lão quỷ, vậy hơn một trăm năm qua ngươi bận bịu làm gì?”

“Ôi? Dường như mỗi lần xuất hiện ngươi đều mặc bộ quần áo này? Hơn một trăm nam cho tới bây giờ đều không thay đổi? chẳng trách lão quỷ coi thường ngươi, một trăm năm không giặt quần áo sẽ thối thành cái dạng gì a?"

Bình luận

Truyện đang đọc