Ba tôi cũng ở dưới lầu, nhìn thấy tôi liền lộ vẻ vui mừng, sau đó dùng giọng nghi ngờ gọi tôi: “Dương Dương?”
“Ba.” Tôi lập tức đáp một tiếng, đầu thời cũng nhìn vào mắt ba tôi.
Hai cha con trong nháy mắt đã hiểu ý nhau, ông ấy đang xác định có phải tôi đã quay lại thân thể mình hay không, tôi cho ông ấy câu trả lời khẳng định.
Mẹ tôi thấy hai cha con là lạ liền mất hứng, hỏi tôi là làm gì vậy, chỉ là ngủ mê man mấy ngày mà lại nhớ ba tôi như vậy, bà một thân một mình bận bịu nấu cháo cho tôi, kết quả tôi lại không để bà vào mắt.
Vừa nói bà còn mắng tôi không có lương tâm.
Tôi lập tức cười tươi tiến tới ôm lấy mẹ tôi, còn hôn lên mặt bà một cái, nói tôi yêu nhất chính là mẹ tôi.
Nói xong mẹ tôi cũng vỗ tay tôi, dặn dò sau này đi đường phải cẩn thận, không được vừa đi vừa nghịch điện thoại, nếu không lần sau chắc chắn sẽ không may mắn như vậy, ngã xuống cống nước khiến bị sợ hãi.
Tôi nghe mẹ tôi nói có chút mờ mịt, không hiểu gì liền nhìn ba tôi cùng Tô Mộc.
Ba tôi vội vàng cười giảng hòa, vừa giúp mẹ dạy dỗ tôi, nói tôi rơi vào cống thoát nước khiến hôn mê bảy ngày, làm mẹ tôi mỗi đêm đều không ngủ được, vừa nói ba vừa nháy mắt với tôi.
Tôi liền có chút im lặng, kiếm cớ để bao biện cho bảy ngày mủ mê man của tôi, lại nói tôi đi bộ nghịch điện thoại nên ngã xuống cống thoát nước, cớ này không cần hỏi, nhất định là Đường Dũng bịa ra nói cho mẹ tôi.
Tôi trong lòng thầm mắng Đường Dũng, đầu gật liên tục giống như đang tiếp nhận lời dạy dỗ, nói mẹ tôi nói đúng.
Mẹ tôi dạy dỗ một phen cũng đã bớt giận, nhìn Tô Mộc một cái, ngoắc tay ra hiệu với anh ấy để anh ấy ngồi xuống bên cạnh tôi.
Sau đó biểu tình của bà bỗng nhiên ngưng trọng một ít, nhìn Tô Mộc rồi lại nhìn tôi, nói: “Lần này Dương Dương bị thương, Tô Mộc so với mẹ còn lo lắng cho con nhiều hơn, một mực ở mép giường trông nom cho con. Hai đứa chung một chỗ mặc dù thời gian không lâu nhưng tâm tứ của đứa nhỏ Tô Mộc này với con mẹ coi như đã thấy, hai đứa đều lớn cả rồi, không còn nhỏ nữa. Tô Mộc, con với Dương Dương đã tính chưa, lúc nào định kết hôn?”
“Kết hôn?” Tô Mộc ngưng một lát, bị mẹ tôi chuyển đề tái có chút ứng phó không kịp.
“Đúng vậy, hai đứa nếu ở chung một chỗ rất tốt, cũng thích nhau, chưa định kết hôn sao?” Mẹ tôi nói.