Tôi hơi lay Tô Mộc, anh ấy giống như cũng ngại phiền phức từ những người đi theo chúng tôi, đột nhiên kéo tôi chạy vào một con hẻm.
Những người đó phản ứng chắc chắn không nhanh bằng Tô Mộc, trước khi bọn họ kịp đuổi theo thì Tô Mộc đột nhiên quay về phía tôi thổi một hơi vào mặt tôi.
Một mùi hương xông vào mũi tôi, mát mát lành lạnh giống như bạc hà vậy, sau đó tôi cũng cảm giác trên mặt tôi giống như đeo thêm một tấm mặt nạ. Trên mặt Tô Mộc cũng bị thay đổi, đôi mắt đẹp đẽ biến thành mắt xếch, sống mũi cao cũng đã thấp đi không ít, thậm chí ngay cả màu da cũng thay đổi thành ngăm đen, toàn thân chỗ nào cũng xấu, hoàn toàn không nhận ra đó là Tô Mộc.
Sau khi thay đổi xong Tô Mộc nhe răng cười với tôi một tiếng, còn chưa kịp nói gì thì nhóm người đi theo chúng tôi cũng đã đuổi tới, không thấy trai đẹp gái đẹp đâu còn cố ý hỏi chúng tôi một tiếng, có thấy một đôi tình nhân cực kỳ đẹp chạy qua không.
“Có thấy, chạy bên kia.” Tô Mộc tiện tay chỉ về một hướng.
Người cầm đầu liền nói cảm ơn rồi chạy theo hướng Tô Mộc chỉ.
Cũng may những người phía sau có không ít người tỉnh táo lại, mặc dù đi theo tới đây nhưng không đuổi theo nữa.
Tôi cũng giả bộ như một người giống bọn họ, nín cười hỏi một cô gái: “Mọi người sao lại đuổi thế? Biết hai người vừa rồi sao?”
“Không biết, nhưng thấy bọn họ có nhiều người vậy xem như vậy, hơn nữa hình dáng lại đẹp như vậy không biết chừng là idol Hàn Quốc nào đó. Nếu tôi xin được chữ ký thì có thể bán cho fan hâm mộ của bọn họ được một khoản.” Cô gái kia nói.
Tôi nháy mắt liền im lặng, cười mỉa hai tiếng, từ trong đám người lui ra ngoài, nhìn Tô Mộc mấy cái.
Bây giờ anh ấy đã thay đổi trông là lạ, hơn nữa cùng với vẻ lạnh lùng của anh ấy trông rất tức cười.
“Tô Mộc.”
“Gọi chồng.”
“À, chồng, anh có thể tùy ý biến đổi hình dáng, có phải bình thường anh biến thành đẹp trai để đi ra ngoài chứ thực ra bình thường anh rất xấu.” Tôi nói.
Tô Mộc liếc tôi một cái, đột nhiêu cười đểu, nói: “Phải, thật ra bây giờ mới là hình dáng vốn có của anh, nếu em đã biết vậy thì sau này anh không phải biến thành đẹp trai nữa, buổi tối em cứ ôm gương mặt này đi ngủ.”
“Ghét!” Tôi hờn dỗi một tiếng, vốn muốn cười nhào anh ấy một chút không nghĩ lại mang đá đập chân mình.
Mặc dù nhìn gương mặt bây giờ của Tô Mộc thật khó chịu, nhưng sau khi biến thành xấu xí quả thật hành động tiện hơn rất nhiều. Chúng tôi đi thẳng tới trung tâm thương mại, tìm được cửa hàng Apple mua hai cái điện thoại mới nhất, sau đó lại tới Unicom đăng ký số điện thoại mới.
Khi đăng ký số đúng dịp lại thấy trên bảng hiệu viết làm số tình nhân, hai số điện thoại chỉ hơn kém nhau một số cuối cùng, tôi quả quyết muốn cái đó, làm số tình nhân với Tô Mộc.
Ở chung một chỗ lâu như vậy đây là lần đầu tiên anh ấy có điện thoại di động, cuối cùng cũng có một việc chung tôi có thể làm giống như các cặp tình nhân bình thường khác.