CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

“Dương Dương?” Khi tôi đang thất thần, Tô Mộc đột nhiên gọi tôi.

Anh ấy vừa mới nói xong chương trình hôn lễ, thấy tôi cúi đầu không nói lời nào liền nhíu mày nhìn tôi.

Tôi bị kéo trở về với thực tế, ừ hử hai tiếng, nói hôn lễ rất tốt, tôi không thấy có bất cứ vấn đề gì, mọi chuyện cứ theo sắp xếp của anh ấy.

Tô Mộc cười gật đầu một cái, sao đó ánh mắt nhìn tôi dịu dàng, nói tôi mệt thì ngủ một chút, nhìn mặt tôi đầy mệt mỏi khiến anh ấy đau lòng.

“Cũng được, vậy sau khi đến anh gọi em dậy nhé.” Tôi gật đầu một cái.

Thật ra thì tôi không mệt mỏi chút nào, nhưng nhìn Tô Mộc bây giờ dịu dàng như ngọc, sự khó chịu trong lòng tôi lại không nói ra được.

Có lẽ chính là hội chứng sợ hãi tiền hôn nhân, cũng có thể do thời hạn mười ngày hay thiên sứ sa đọa gì đó mà mục sư Black đã nói gây ảnh hưởng tới tôi. Tôi lắc đầu mạnh một cái để những suy nghĩ này văng đi.

Dù sao ngày mai cũng là hôn lễ giữa tôi và Tô Mộc, chờ sau khi kết hôn là tôi và Tô Mộc có thể trọn đời bên nhau không chia cách!

Ngay khi tôi muốn ngủ một giấc, muốn nghỉ ngơi một chút thì điện thoại tôi lại đột nhiên vang lên.

Cầm điện thoại lên nhìn một cái, là Đường Dũng gọi tới.

“A lô!” Tôi nhận điện thoại.

Nhưng đầu bên kia lại truyền tới tiếng của Giao tiên: “Dương Dương, xong rồi, chúng ta mới từ trong núi đi ra, mệt chết ông đây. Ngươi chờ đó, ông đây thu xếp nốt mấy chuyện vụn vặt rồi sẽ đi ngay tới cái gì New đó tìm ngươi.”

“Làm xong cái gì?” Tôi kỳ quái hỏi.

Lúc trước tôi tìm ông ta thì ông ta nói ở trong núi, bây giờ lại đột nhiên gọi điện thoại cho tôi nói làm xong rồi, sao ông ta không liên lạc trực tiếp với tôi?

Nghe tôi hỏi Giao tiên đột nhiên hào hứng, ngay sau đó từ đầu bên kia truyền tới một trận tiếng ồn giống như ông ta đang kéo thứ gì đó, qua một hồi lâu mới nói: “Ta đi tìm lễ vật kết hôn cho ngươi, ở trong núi đợi thật lâu mới giải quyết xong lễ vật. Ngươi chờ đó, đến sáng sớm ngày mai ta cùng Đường Dũng sẽ cho ngươi một phần đại lễ!”

Nói xong Giao tiên cười to sảng khoái, cũng không để ý phản ứng của tôi mà cúp ngay điện thoại.

Lão Giao tiên này… thật đúng là khó hiểu.

Tôi có chút im lặng, có điều cú điện thoại của Giao tiên khiến sự muộn phiền lúc trước trong lòng tôi trong nháy mắt tan thành mây khói, trong đầu đều nghĩ đến lễ vật Giao tiên đã chuẩn bị cho tôi.

Ông ta nói là đại lễ, lại tìm ở trong rừng sâu núi thẳm, sẽ là thứ gì?

Bình luận

Truyện đang đọc