CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

“Ngươi…” Giao tiên bị tôi vạch trần liền tức giận đến tối mặt, cả giận nói: “Ngu ngốc, sao lão tử lại chọn kẻ ngu xuẩn như vậy làm người trợ tiên. Lão tử mặc dù không phải là hồ yêu nhưng lão tử là người sao? Tập quán của động vật từ trước đến giờ đều rất khó đổi, bình thường rắn thích ăn gì nhất ngươi không biết sao?”

“Biết, bình thường rắn thích ăn chuột nhất, tôi có xem trong chương trình thế giới động vật.” Tôi không hiểu vì sao Giao tiên lại đột nhiên giận dữ, nhưng chỉ bởi vì người ta thích ăn gà liền nói người ta là hồ yêu thì quá mức khiên cưỡng.

“Đó là lũ rắn ngu xuẩn, lũ rắn vô dụng mới đi ăn chuột! Rắn có bản lãnh đều leo lên cây ăn trứng căn chim! Giống như lão tử đây là rắn trâu như vậy, tương lai muốn trở thành rồng thì tự nhiên muốn ăn gà!” Giao tiên tức giận đến mức lông đều dựng đứng lên, hai hàng lông mày nhíu lại, đôi mắt hung dữ trợn lên nhìn tôi, giống chỉ cần tôi mở miệng nữa nhất định nó sẽ cắn tôi.

Tôi không nghĩ Giao tiên sẽ bởi vì vấn đề ăn gà mà nổi giận như vậy, không thể làm gì khác hơn là xua xua tay, nói vừa rồi tôi nói sai, rắn thích ăn gà nhất.

Nói xong ánh mắt tôi lần nữa quay lại đám người kia. Mặc dù cảm thấy Giao tiên vì bọn họ thích ăn gà liền kết luận bọn họ là hồ yêu có chút gượng gạo, nhưng bọn họ thật sự có chút cổ quái, ít nhất bọn họ đang nhắc tới tôi và Giao tiên, còn có thực quỷ gì đó. Hẳn không phải là người bình thường.

Có lẽ bọn họ thật sự là người của Diệp gia.

Nghĩ đến lúc xế chiều bị lão già Diệp kia đùa bỡn khiến nháy mắt cơn giận của tôi bốc lên, dựa vào cái gì mà ân oán Diệp gia phải đem Tô Mộc lôi vào còn bọn họ là người Diệp gia lại đến đây ăn uống no say, bên cạnh còn có người bảo vệ.

“Nếu ngươi thấy không công bằng thì ông nội giao tiên ta đây có cách đem đám trẻ con này đưa về Diệp gia, dù sao nơi này cũng cách Diệp gia không xa.” Giao tiên biết tôi đang suy nghĩ gì, liếc tôi một cái rồi nói.

Bình luận

Truyện đang đọc