CHỒNG YÊU LÀ QUỶ

"Hai trăm năm trôi qua, nhà họ Diệp giờ vẫn ổn chứ?" Gã thầy thấy tôi ngồi xuống, sắc mặt rốt cục hòa hoãn mấy phần, mở miệng hỏi tôi.

Đang khi nói chuyện ánh mắt của hắn hơi chếch xuống, giống như trong lúc lơ đãng dừng trên cổ tay tôi.

Trong lòng tôi giật mình, vô ý thức muốn rụt tay lại, hắn ta và nhà họ Diệp quen thuộc như vậy, khẳng định biết dấu ấn của yêu quái, nhà họ Diệp mặc dù đều là dưỡng yêu sư, nhưng kỳ thật trên bản chất thì không khác gì tôi, đều là chăn nuôi hỗ trợ yêu quái, dùng máu huyết tự thân để hình thành liên hệ, chỉ có tên gọi là không giống nhau, thái độ đối với yêu quái cũng không giống mà thôi.

Từ đời Diệp Tử Phong thì Nhà họ Diệp chỉ nuôi dưỡng hồ yêu, mỗi người nuôi yêu thì cũng có hình xăm của yêu quái trên cổ tay, lỡ như bị hắn nhìn thấy trên cổ tay tôi không phải là hình xăm hồ ly thì có thể bị vỡ lỡ.

Nhưng khi tôi ý thức được thì đã quá muộn, đợi tôi muốn rụt tay lại thì người nọ đã mở miệng: "Cô có thể vươn cổ tay cho tôi nhìn xem được không? Đây có phải là hình xăm của dưỡng yêu sư trong truyền thuyết hay không?"

"Ấy..." Tôi dừng một chút, não nhanh chóng hoạt động, do dự có nên để cho hắn ta nhìn hay không, nếu như hắn ta đối nhà họ Diệp không quá hiểu thì cho hắn xem cũng được, dù sao có hình xăm tại tay thì nhiều ít có thể đánh tan nghi ngờ của hắn, nhưng nếu hắn ta và nhà họ Diệp có liên hệ vô cùng chặt chẽ, biết trên cổ tay người nhà họ Diệp đều là hình xăm của hồ yêu, vậy thì cục diện nửa ngày do tôi phí sức gầy dựng sẽ liền tan nát, đợi lát nữa đừng nói là dò xét ngọn nguồn của hắn rồi nghĩ biện pháp phá hủy hồn tiệm, sợ là đến việc bảo hộ an toàn của mình cũng khó.

Nghĩ tới nghĩ lui, tôi không dám mạo hiểm, dứt khoát cưỡng ép rụt tay lại, gượng cười giải thích nói: "Thật có lỗi, hình xăm của dưỡng yêu sư không thể cho người khác nhìn, cho dù ông có nguồn gốc sâu sa với nhà họ diệp chúng tôi thì cũng không được."

Nói xong tôi nhanh chóng kéo tay áo xuống, đem hình xăm thuồng luồng tiên che lại vô cùng kín kẽ.

Bình luận

Truyện đang đọc