HÔN NHÂN BẤT NGỜ: ĐOẠT ĐƯỢC CÔ VỢ NGHỊCH NGỢM

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

"Ai da, bây giờ đưa tới tiệm giặt quần áo có lẽ cũng không kịp. Nếu không như vậy đi, trước hết để mẹ cho tiệm bán quần áo bên kia đem mấy bộ quần áo tới cho con thử xem sao!" Cố Niệm Hề nói xong, đã bắt đầu vội vàng gọi điện thoại.

Cố Niệm Hề bận rộn gọi điện, chỉ còn sót đôi cha con mắt to trừng mắt nhỏ.

"Tiểu tử thối, có tiến bộ?" Đàm Dật Trạch nhìn Cố Niệm Hề bên kia một cái, lại lạnh lùng  quét mắt về phía anh.

Duật Tiểu Gia tuyệt đối sẽ không ngốc đến mức cho rằng Đàm đại gia đang khích lệ anh.

Đây tuyệt đối là ông đang trả thù Đàm Duật anh vừa rồi quấy nhiễu thời gian vợ chồng bọn họ ở riêng với nhau.

"Cha..." Duật Tiểu Gia ở bên ngoài rất phách lối, nhưng mỗi lần trước mặt Đàm thiếu đều không thể không chịu thua.

Bởi vì anh hiểu rõ, chỉ có chiêu này là hiệu quả nhất!

Quả nhiên, vốn đang một bộ dạng hung dữ, Đàm Dật Trạch lại nói: "Sau này sẽ tính sổ với con!"

Nói xong, Đàm Dật Trạch trò chuyện với Cố Niệm Hề một chút liền phải đi khu S.

Về phần Cố Niệm Hề, bà đã bắt đầu vì cuộc hẹn hò của Đàm Duật mà thu xếp.

Bận rộn khoảng hơn một tiếng, cuối cùng Duật Tiểu Gia mặc vào một bộ tây trang màu xám bạc, đẹp trai bức người.

Đi quanh con trai vài vòng, Cố Niệm Hề lộ ra nụ cười thỏa mãn: "Không tệ, ánh mắt của mẹ thật tốt!"

Nhưng kỳ thật, phải kể đến vóc dáng hoàn mỹ trời sinh của đàn ông Đàm gia bọn họ. Mặc kệ mặc quần áo gì, cũng có thể đẹp trai rạng ngời.

Nhưng Duật Tiểu Gia nhìn bộ quần áo qua gương, lông mày hơi nhíu: "Màu sắc này không ổn!"

Duật Tiểu Gia đang nói đến áo sơ mi màu hồng ở bên trong.

Màu sắc đó anh vẫn luôn cảm thấy dành cho các thím mặc.

Không ngờ, hôm nay mẹ lại tìm cho anh một bộ quần áo như vậy!

Chỉ nhìn thôi cũng không thể chịu nổi.

"Chỗ nào không ổn? Mẹ thấy thật đẹp mắt!" Cố Niệm Hề vẫn còn nhớ, hiện tại Lăng Nhị gia cũng không thường xuyên mặc màu sắc như vậy?

Ông ấy đã từng này tuổi rồi còn mặc màu sắc đó. Vậy con trai của bà sao lại không thể mặc?

"Thật sự đẹp sao?" Duật Tiểu Gia nhíu mày.

"Cực kì đẹp!"

"Vậy được rồi, chọn bộ này đi!" Nếu mẹ đã nói đẹp thì Lăng Công Chúa chắc cũng không có vấn đề gì.

"Vậy..." Duật Tiểu Gia quyết định trang phục xong, đang định nói vấn đề nước hoa với Cố Niệm Hề, bỗng nhiên điện thoại nhà bọn họ truyền đến tiếng vang.

"Con chờ chút, mẹ đi nghe điện thoại."

Hình như là thư kí của bà gọi đến, nghe nói công ty có vấn đề cần giải quyết. Mặc dù vấn đề không lớn, nhưng muốn Cố Niệm Hề ra mặt xử lý.

Cố Niệm Hề nói chuyện điện thoại xong, vừa bắt đầu khoác áo, vừa dặn dò Duật Tiểu Gia: "Mẹ đi ra ngoài một chuyến, con chuẩn bị xong thì đi đi. Lần hẹn hò đầu tiên, đừng để con gái người ta đợi quá lâu!"

"Nhưng con muốn..." Duật Tiểu Gia mở miệng lần nữa, muốn cùng Cố Niệm Hề thảo luận về nước hoa.

Cố Niệm Hề rất gấp, mặc áo khoác xong liền sải bước ra ngoài.

"Muốn cái gì thì tự con làm lấy! Nhưng phải nhớ không được ở bên ngoài làm mất mặt cha mẹ!" Nói xong, Cố Niệm Hề mang giày bước đi.

Đã hai lần mở miệng Duật Tiểu Gia vẫn chưa đề cập tới vấn đề nước hoa.

Chỉ là mẹ đã nói muốn cái gì thì tự lấy. Vậy anh muốn một chút nước hoa, chắc hẳn không có vấn đề gì chứ?

Nghĩ tới đây, Duật Tiểu Gia liền bước tới trước bàn trang điểm của Cố Niệm Hề.

Trên bàn để thật nhiều chai lọ, Duật Tiểu Gia cũng không biết những đồ vật đó dùng để làm gì. Nhưng anh biết được chất lỏng màu hồng đựng trong chiếc lọ tròn.

Nghe nói, đó là cha tặng cho mẹ!

Anh còn nghe nói, đây đã là bình thứ hai.

Về phần tại sao cha luôn sinh hoạt tiết kiệm lại tặng mẹ hai chai nước hoa đắt như vậy, Duật Tiểu Gia cũng không biết.

Nhưng bây giờ anh mượn một chút chắc sẽ không sao.

Nghĩ tới đây, Duật Tiểu Gia vui vẻ cười, lặng lẽ đưa tay sờ chiếc lọ hình tròn kia...

—— tuyến phân cách ——

"Kiều, hôm nay tôi muốn tan ca sớm!" Cùng một quãng thời gian, An­na không thèm gõ cửa, bước thẳng vào phòng làm việc của Kiều Trác Phàm.

"Tại sao tôi phải cho cô tan làm sớm?" Kiều Trác Phàm nghe được giọng nói truyền tới từ cửa chính, ngay cả ngẩng đầu cũng không có.

Dám trực tiếp xông vào phòng làm việc của anh như vậy, trừ Tiếu Bảo Bối ra thì chỉ có Anna­.

Mà bây giờ Tiếu Bảo Bối đang ngủ nướng trong phòng nghỉ, vậy người xông vào còn có thể là ai?

Tại sao An­na lại đột nhiên muốn tan ca sớm thì vừa rồi anh đã nghe Đàm Duật nói.

Bọn họ sẽ hẹn hò

Biết được tin tức này, trong lòng Kiều Trác Phàm âm thầm đắc chí.

Khó có cơ hội được xem trò vui, sao anh có thể dễ dàng bỏ qua được?

"Kiều Trác Phàm, không phải tôi tới xin ý kiến mà chỉ là tới nói cho anh biết quyết định của tôi!" Không hổ là Lăng Công Chúa, đối với ông chủ của mình cũng không hề nể mặt.

"A... Vậy tôi không cho phép!" Trên mặt Kiều Trác Phàm là nụ cười ác ý.

"Không cho? Anh dám không cho thì tôi sẽ phá hủy nơi này!" Lăng Công Chúa nói xong, liền chen chân vào, định đi về phía phòng nghỉ ngơi. Bởi vì cô biết đó là điểm yếu của Kiều Trác Phàm.

"Được, tôi cho phép!" Không phải anh lo lắng nơi này bị phá tốn tiền sửa sang mà anh lo lắng cô gây ra tiếng động quá lớn, đánh thức cô gái đang ngủ nướng trong kia.

Hết chương 168!

Bình luận

Truyện đang đọc