HÔN NHÂN BẤT NGỜ: ĐOẠT ĐƯỢC CÔ VỢ NGHỊCH NGỢM

Editor: Mèo (meoancamam)

"Kiều Thiếu, đây là cái gì?"

"Thật ra cũng không có gì, tôi chỉ muốn nhắc nhở anh đêm hôm qua hình như vợ anh đã thuê phòng với một người đàn ông có vợ. Hiện tại đang khiến dư luận xôn xao đấy! Tôi cảm thấy, lúc này anh vẫn nên để ý điều này chứ không phải chạy đến trước văn phòng người khác tranh cãi ầm ĩ..."

Khi nói đến đây, Kiều Trác Phàm cực kỳ phóng khoáng nhét tờ báo trong tay mình vào tay Quý Xuyên.

Thứ này buổi sáng anh ta có xem một lần. Nhưng anh lo lắng đọc xong thứ đồ sẽ ảnh hưởng tâm trạng của Tiếu Bảo Bối nên ngay lúc Tiếu Bảo Bối đến gần anh, anh liền vo lại thành một cục rồi nhét trong túi áo mình.

Nhưng anh cũng không ngờ, thứ đồ này lại phát huy tác dụng đúng lúc này!

Sau khi đưa tờ báo cho Quý Xuyên, Kiều Trác Phàm lại nói với A Vĩ: "Đi pha một ly sữa mang qua đây cho tôi..." Đợi lát nữa Tiếu Bảo Bối tỉnh là có thể uống.

"Vâng!" A Vĩ nhận lệnh từ Kiều Trác Phàm, bước nhanh rời đi.

Mà Kiều Trác Phàm cũng cảm thấy, mình và tình địch ngày xưa không có gì vui để nói nên sau khi A Vĩ rời đi liền quay vào trong văn phòng, lạch cạch một tiếng khóa cửa phòng lại.

Cuối cùng chỉ còn lưu lại Quý Xuyên đến giờ trong đầu vẫn có chút hỗn loạn.

Đàn ông có vợ?

Thuê phòng?

Vừa nãy rốt cuộc Kiều Trác Phàm đang nói cái gì?

Mang theo nghi ngờ, Quý Xuyên mở ra tờ báo Kiều Trác Phàm vừa mới đưa cho anh ta.

Tuy rằng tờ báo này bị Kiều Trác Phàm vo lại có chút dúm dó nhưng khi mở ra lẫn có thể liếc mắt một cái là nhìn thấy, người phụ nữ xuất hiện ngay trên bức ảnh đầu đề chính là Tiếu Huyên.

Mà bối cảnh của bức ảnh này chính là một chiếc giường lớn, bên cạnh Tiếu Huyên còn có một người đàn ông với số tuổi sắp làm cha cô ta được...

Tiêu đề trên tờ báo là: Thanh niên mười tốt Tiếu Huyên đêm qua lén yêu đương vụng trộm cùng Thẩm tổng tập đoàn Thẩm thị...

Chỉ vừa nhìn tít báo, cả người Quý Xuyên liền không tốt.

Khi nãy anh ta vẫn luôn buồn bực, tại sao hôm nay khi anh ta tiến vào công ty có khi có khi không thấy được người khác dùng ánh mắt đáng thương nhìn anh ta! ~meoancamam~~ Đợi đến khi anh ta phát hiện, ngẩng đầu nhìn lại thì những người đó lại giống như đã làm sai chuyện gì, không dám nhìn anh ta, nhanh chóng dời mắt đi làm việc của mình.

Khi đó Quý Xuyên còn tưởng bản thân nhìn nhầm!

Nhưng khi anh ta xem tờ báo này, anh ta mới hiểu rõ tại sao những người này lại dùng ánh mắt như vậy nhìn mình…

Thì ra là…

Đáng chết!

Tại sao mỗi ngày người phụ nữ này không bôi đen vào người anh ta liền không chịu được?

Nói thế nào Quý Xuyên cũng là một người đàn ông.

Dù cho hiện tại anh ta cảm giác bản thân không còn chút tình cảm gì với Tiếu Huyên nhưng bây giờ nhiều người như vậy biết được Tiếu Huyên phản bội anh ta trong khi kết hôn, hơn nữa đối tượng còn là một tên đàn ông già, đoán chừng mọi người đều cảm thấy Quý Xuyên anh không thể…

Chỉ vừa nghĩ đến những cái nhìn kia, Quý Xuyên cảm giác như đang sỉ nhục mình…

Nghĩ tới đây, anh ta hung hăng vò tờ báo thành một cục!

Không được, uất ức như vậy Quý Xuyên anh tuyệt đối nhịn không được.

Hiện tại anh ta nhất định phải tìm Tiếu Huyên lý luận thật tốt mới được!

Tốt nhất phải nhân cơ hội này ly hôn với cô ta.

Nếu không, anh ta tuyệt đối nuốt không trôi cơn tức này…

Nghĩ tới đây, Quý Xuyên lại vò nát tờ báo đã bị vo viên tận hai lần sải bước đi ra ngoài…

- - đường phân cách --

Khi Quý Xuyên lòng như lửa đốt muốn chạy đến tính sổ Tiếu Huyên, nhân vật chính trong câu chuyện Tiếu Huyên cũng đang núp trong nhà, khóc đến thở không ra hơi.

Sáng hôm nay cô ta thật vất vả chạy về nhà từ khách sạn, vốn tưởng rằng chuyện này sẽ qua đi. Ai ngờ, từ lúc cô ta trở về nhà, điện thoại nhà giống như nổ tung. diễღn。đàn。lê。qღuý。đôn Một lúc lại có người gọi điện thoại đến mắng cô ta là hồ ly tinh không biết xấu hổ, đến cả tên đàn ông già như vậy không buông tha. Còn có một số người cảm xúc khá kích động, trực tiếp cầm gạch ném vào cửa sổ nhà bọn họ…

Thêm vài lần nữa, thủy tinh trong nhà cũng vỡ hết.

Cuối cùng, cô ta chỉ có thể tìm mấy khối gỗ đóng đinh cửa sổ trong nhà lại. Về phần điện thoại hiện tại cũng bị cô ta cắt đứt.

Cô ta cho rằng, trốn tránh như vậy chuyện này sẽ đi qua rất nhanh.

Nhưng khi nãy cô ta xem tin tức trong ti vi mới biết, chuyện này hoàn toàn không thể bỏ qua.

Bởi vì tai tiếng giữa cô ta với Thẩm Tổng đến tin tức cũng phát ra rồi.

Mặc dù dùng Mosaic, nhưng loáng thoáng vẫn có thể thấy rõ mặt của hai người bọn họ…

Lần này, đến suy nghĩ muốn chết Tiếu Huyên cũng có.

Tiếu Bảo Bối không những khiến cô ta thật sự ngủ cả đêm với một lão già mà còn khiến cả thiên hạ đều biết tai tiếng này.

"Huyên Huyên, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?" Khi Tiếu Huyên khóc đến chết đi sống lại trên ghế sofa, Tiếu Vi vội vã chạy về nhà vừa vào cửa liền hỏi.

"Nói cho mẹ biết nhanh lên, rốt cuộc chuyện này là như thế nào?" Tiếu Vi tiến lên, dùng tay kéo Tiếu Huyên vẫn đang trốn trên ghế sô pha.

Lửa giận trong mắt bà ta chứng minh bà ta cũng không thể nào chấp nhận sự thật này.

"Còn có thể là chuyện gì đã xảy ra nữa? Không phải mẹ cũng đã nhìn thấy rồi sao?" Tiếu Huyên nói xong liền bụm mặt khóc.

"Đứa nhóc này, sao con hồ đồ như vậy? Tối hôm qua không phải đã nói với con…” Tiếu Vi nhìn cô ta như vậy cũng vừa giận vừa hờn.

Nhưng bà ta còn chưa nói lời liền bị Tiếu Huyên cắt đứt: "Con hồ đồ? Nếu không phải là mẹ nghĩ kế để để con bôi vật vào những cái bát đũa kia, con cũng không đến nỗi lưu lại tới tình trạng này…”

"Đứa nhỏ, con nói là con dùng bộ đồ ăn đó? Không phải mẹ đã dặn con, chỉ động vào món đồ của Tiếu Bảo Bối là được rồi sao?" Tiếu Vi cực kỳ tức giận.

Thật ra những chuyện xảy ra sáng nay không sai biệt lắm với những gì bọn họ tính toán hôm qua.

Chỉ là, nhân vật chính lại đổi người.

Vốn phải là Tiếu Bảo Bối diễn loại kịch ồn ào này, không ngờ cuối cùng nhân vật chính lại trở thành Tiếu Huyên.

"Con đương nhiên động vào đống đồ của Tiếu Bảo Bối! Nhưng ai nghĩ đến, Tiếu Bảo Bối tráo đổi bộ đồ ăn…" Khi nói đến đây, Tiếu Huyên lại trực tiếp nhào vào sô pha, gào khóc.

"Đáng chết, thậm chí ngay cả thủ đoạn hèn hạ như vậy bọn họ cũng làm được!" Khi Tiếu Vi biết được việc này từ trong miệng Tiếu Huyên cũng giận đến thiếu chút nữa cắn nát răng.

Nhưng hình như bà ta không ý thức được, thay vì nói đám người Tiếu Bảo Bối hèn hạ không bằng nói mẹ con hai người hèn hạ thì càng hợp lý hơn.

Bởi vì trò cười ngày hôm nay, thật ra đều do chính bọn họ thiết kế.

Chỉ là do kiều Trác Phàm tham dự nên nhân vật chính mới đổi người mà thôi.

"Mẹ, hiện tại rốt cuộc con nên làm cái gì? Những bức hình kia cũng lưu truyền ra ngoài rồi, sau này con còn gặp người kiểu gì…”

Tiếu Huyên vừa gào vừa khóc.

Tiếu Vi nhìn cô ta như vậy, cũng rất khổ não.

Thật ra vốn Tiếu Vi muốn lợi dụng cơ hội tối hôm qua tạo ra gièm pha cho Tiếu bảo Bối.

Bởi vì như vậy, khi báo chí đăng lên những tấm hình không chấp nhận nổi của Tiếu Bảo Bối, Tiếu Đằng cũng sẽ không chịu nổi áp lực. Cuối cùng, ông ta khẳng định sẽ vì bảo vệ Tiếu Bảo Bối mà giao ra quyền kinh doanh của Tiếu thị.

Nhưng bây giờ, nhân vật chính đổi thành Tiếu Huyên, phải làm gì đây?

Hiện tại, trên tin tức đã đăng hình Tiếu Huyên lên rồi. Hôm nay giá cổ phiếu của Tiếu thị nhất định sẽ chịu ảnh hưởng.

Đến lúc đó, áp lực trên vai Huyên Huyên khẳng định càng lớn hơn.

Ở thời điểm như vậy, một khi lùi bước thì kế hoạch đoạt lại quyền kinh doanh Tiếu thị của mẹ con bọn họ sẽ bị ngâm nước nóng!

"Mẹ, rốt cuộc con nên làm gì mới phải…”

Tiếu Huyên vẫn còn rối rắm với vấn đề này.

Tiếu Vi trầm ngâm chốc lát, đỡ vai Tiếu Huyên nói: "Đứa nhỏ, con đừng lo lắng. Cách làm này của Tiếu Bảo Bối không khác nào mổ gà lấy trứng! Đến lúc đó cổ phần Tiếu thị nhất định sẽ dao động. Lúc này chúng ta tuyệt đối không thể thiếu cảnh giác, đợi đến cổ phần Tiếu thị dao động, lúc đó liền đến phiên chúng ta ra tay…"

Bình luận

Truyện đang đọc