HÔN NHÂN BẤT NGỜ: ĐOẠT ĐƯỢC CÔ VỢ NGHỊCH NGỢM

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

Khi Diêm Soái vẫn đang canh cánh thân phận của Kiều Trác Phàm ở trong lòng, bên này Tiếu Bảo Bối trực tiếp đưa sườn cừu nhét vào miệng anh.

Trong miệng đột nhiên xuất hiện một miếng sườn cừu lớn như vậy khiến Kiều Trác Phàm  nhíu mày lại, chứng tỏ anh có chút không vui.

"Hả?" Sau khi lấy sườn cừu lấy ra sau, anh nhíu mày nhìn về phía Tiếu Bảo Bối.

Thật ra vừa rồi anh muốn thông qua Tiếu Bảo Bối để đả kích Diêm Soái một chút. Nào ngờ cô không hề nói gì chỉ nhét thịt vào miệng anh.

Vậy mục đích trả đũa Diêm Soái chẳng phải không thành công rồi sao?

Nhưng hiển nhiên Kiều Trác Phàm lo lắng có chút dư thừa bởi vì Tiếu Bảo Bối đã cho anh một đáp án.

"Nhìn cũng biết nhất định là anh thắng! Còn muốn gạt em..." Tiếu Bảo Bối nói xong, miệng nhỏ vểnh lên.

Nghe lời cô nói, sau khi kinh ngạc trong giây lát, Kiều Trác Phàm liền không nhịn được mà cười lên.

Ngay cả anh cũng không ngờ Tiếu Bảo Bối sẽ nói ra đáp án như vậy.

Nhưng Kiều Trác Phàm không thể không thừa nhận, câu trả lời đó thật sự khiến anh rất hài lòng. Hơn nữa, anh còn chứng kiến Diêm Soái đang đứng bên cạnh vì nghe được lời này mà giận tái mặt.

Lần này, Kiều Trác Phàm cười híp cả mắt.

Tại sao bảo bảo nhà anh làm chuyện gì cũng khiến anh cảm thấy ngọt ngào?

Không đánh mà thắng!

Một chiêu này, cô làm ở trước mặt Diêm Soái tốt hơn so với Kiều Trác Phàm anh rất nhiều.

Nha đầu này, anh không thích cũng không được!

"Kiều Trác Phàm, anh nhanh lấy móng vuốt của anh ra, đừng để dầu mỡ dính vào em..."

Tiếu Bảo Bối bị Kiều Trác Phàm kéo vào trong ngực, cũng không biết là thật sự sợ Kiều Trác Phàm để mỡ dính trên người cô hay là đang thẹn thùng.

Diêm Soái đang giận đến điên người và Thái Nghi Giai bên cạnh cũng trở thành khung nền cho bọn họ.

Cũng chính tình cảnh này khiến Thái Nghi Giai phát hiện ra một điều.

Khi Kiều Trác Phàm đem Tiếu Bảo Bối kéo vào trong ngực, Thái Nghi Giai phát hiện Diêm Soái gắt gao nhìn vào bàn tay đang đặt trên eo Tiếu Bảo Bối...

Lần này, tất cả nghi ngờ trước giờ đều đã được lý giải.  

Cô vẫn luôn khó hiểu, vì sao Kiều Trác Phàm và Diêm Soái cứ chạm mặt liền tranh đấu?

Thì ra là như vậy...

Lúc này, Thái Nghi Giai nhìn Diêm Soái với ánh mắt đồng tình.

—— tuyến phân cách ——

"An­na, đây là lịch trình hội nghị tuần này, đến lúc đó cô thay tôi tham dự!"

Buổi sáng hôm đó, An­na vừa đến công ty liền bị Kiều Trác Phàm gọi tới phòng làm việc. Hơn nữa vừa vào cửa, trước mặt cô chỉ toàn là giấy tờ.

"Kiều, anh nói xem rốt cuộc tập đoàn Đế Phàm là của anh hay của tôi?"

An­na đã sớm phát điên rồi.

Cô và anh Duật đang ở thời kỳ yêu đương cuồng nhiệt.

Khoảng thời gian này, ngoại trừ việc đi toilet không thể ở bên nhau, thời gian còn lại bọn họ hận không thể dính lấy nhau không rời một bước.

Trong khoảng thời gian tốt đẹp như vậy luôn xuất hiện người phá rối.

Giống như hiện tại, Kiều Trác Phàm muốn An­na làm thêm giờ.

"Nếu như cô thích, cũng không phải là không thể cho cô!"

Kiều Trác Phàm nói lời này ngay cả giương mắt cũng không có, giống như trong mắt anh, tập đoàn Đế Phàm này ngay cả lông chim cũng không bằng.

Nếu để người khác nghe được lời này tuyệt đối sẽ tức giận đến mức chết đi sống lại.

Phải biết rằng, tập đoàn Đế Phàm ở thành phố A trong vòng một năm ngắn ngủi đã phát triển đến quy mô hiện tại, trở thành một trong những doanh nghiệp có triển vọng. Nếu tiếp tục phát triển, khẳng định mấy năm nữa sẽ trở thành công ty đứng đầu cả nước.

Thế nhưng trong mắt Kiều Trác Phàm lại trở thành thứ không đáng tiền, có thể tiện tay đưa cho người khác?

Nếu là người khác nhất định sẽ không chút do dự tiếp nhận. Nhưng bất đắc dĩ là trước mặt vị tổ tông này lại không cảm thấy hứng thú.

Muốn có một tập đoàn, có thể đơn giản hơn không?

Tập đoàn Lăng thị bọn họ có biết bao ngành nghề?

Chỉ tiếc rằng ở trong mắt của An­na, nhất là khi cô đang chìm đắm trong tình yêu với anh Duật thì những thứ này chả là cái cóc khô gì!

"Mẹ nó! Loại chuyện rắc rối này anh nên tìm người khác đi. Bây giờ tôi đã có hẹn với anh Duật, đêm nay chúng tôi muốn đến tiệm chụp hình dán..."

Những thứ lỗi thời này trước kia An­na cũng rất khinh thường. Nhưng kể từ khi ở bên Đàm Duật, chỉ cần nghe người ta nói qua, cô đều muốn cùng anh thử một chút.

"Hình dán? Đó là thứ quỷ gì vậy?" Ấn đường Kiều Trác Phàm nhíu lại.

Bình luận

Truyện đang đọc