HÔN NHÂN BẤT NGỜ: ĐOẠT ĐƯỢC CÔ VỢ NGHỊCH NGỢM

Editor: đỗ song nhi (yên yên)

A Vĩ bị Kiều Trác Phàm sai khiến chỉ có thể cam chịu số phận bước lên nhấn chuông cửa.

Nhưng chuông vang lên hồi lâu, ngay cả A Vĩ cùng Kiều Trác Phàm ở bên ngoài đều nghe được tiếng chuông nhưng bên trong lại không có bất cứ động tĩnh gì.

Thời gian trôi qua, Kiều Trác Phàm càng phiền não hơn.

"Chuyện gì xảy ra?" Cô không ở nhà hay là cô biết anh tới nhưng cố tình không để ý?

Nếu là ý trước thì Kiều Trác Phàm còn có thể tha thứ. Nhưng nếu là ý sau, anh cảm thấy  nhất định là Tiếu Bảo Bối ngứa da rồi.

Kiều Trác Phàm anh thật vất vả mới bỏ qua khuất mắc trong lòng nhưng nha đầu này biết anh đến mà lại không mở cửa cho anh?

Anh suy nghĩ một chút liền nổi trận lôi đình!

A Vĩ thấy sắc mặt Kiều Trác Phàm càng ngày càng u ám liền có chút nóng nảy.

Hai nhân vật chính giận dỗi lâu như vậy, vất vả lắm mới có dấu hiệu bắt tay giảng hòa, tại sao lại có vấn đề mới phát sinh vậy?

Mọi người đều có thể cảm thấy Kiều Trác Phàm không có chút liên quan gì với những người khác. Trên thực tế, A Vĩ cũng hy vọng anh và Kiều Thiếu cũng không có quan hệ gì với nhau.

Nhưng vấn đề là, mỗi ngày A Vĩ đều phải đi theo bên cạnh Kiều Trác Phàm, muốn không có quan hệ cũng không được.

Nếu Kiều Trác Phàm tiếp tục chiến tranh lạnh với Tiếu Bảo Bối thì A Vĩ cảm thấy anh sẽ trở thành bia đỡ đạn, bị hành hạ đến chết đã không còn xa.

Hiện tại, Kiều Trác Phàm tự mình đến trước cửa Tiếu gia, sao A Vĩ có thể để anh tay không trở về?

Sau một hồi suy nghĩ, A Vĩ quyết định: "Kiều Thiếu, hay là tôi gọi điện cho người theo dõi camera khu vực này để xem sáng hôm nay phu nhân đã ra cửa chưa?"

Thật ra A Vĩ rất thông minh.

Buổi sáng Kiều Trác Phàm quyết định đến tìm Tiếu Bảo Bối, A Vĩ lập tức đổi cách xưng hô. Xem ra Kiều Trác Phàm không hề phản đối với cách xưng hô của anh có phải không?

Nhưng A Vĩ có năng lực điều tra hay không?

Mọi người cho rằng, đám người kia dựa vào tứ chi phát triển là có thể ở lại bên cạnh Kiều Trác Phàm sao?

Vậy mọi người suy nghĩ quá đơn giản rồi!

Người được Kiều gia nhìn trúng đều phải học một loạt huấn luyện bao gồm kỹ thuật hacker, quản lý, thu thập tình báo...

Nhóm người được Kiều Trác Phàm mang từ nước ngoài về Trung Quốc đều am hiểu những kỹ năng này.

Bây giờ A Vĩ không có máy tính, không cần gấp gáp! Ngoại trừ anh, không phải những anh em khác đều đang ở tại căn nhà như khách sạn năm sao kia ư?

Chỉ cần A Vĩ gọi điện, những người đó sẽ lập tức xử lý ổn thỏa.

Mấy tháng ở bên này, công việc Kiều Trác Phàm giao cho bọn họ đã được giảm bớt hơn phân nửa. Hiện tại mọi người đều nôn nóng, chờ đợi nhiệm vụ.

Cho nên A Vĩ tin tưởng, chỉ cần anh gọi thì trong vòng năm phút có thể có đáp án. Cũng không biết, Kiều Trác Phàm có đồng ý hay không...

Xem ra hôm nay Kiều Thiếu rất dễ nói chuyện. Khi A Vĩ đưa ra đề nghị này, anh liền nói: "Lập tức đi làm."

"Dạ!" Sau khi A Vĩ nhận mệnh lệnh lập tức gọi một cuộc điện thoại, truyền đạt xong ý của Kiều Trác Phàm liền cúp máy.

Không tới năm phút đồng hồ, điện thoại A Vĩ lại vang lên.

A Vĩ nhận cuộc gọi, rất nhanh tới trước mặt Kiều Trác Phàm: "Kiều Thiếu, sáng nay phu đã ra ngoài với cha Tiếu rồi!"

“Cùng nhau ra ngoài rồi ư?" Sau khi Kiều Trác Phàm biết được đáp án, mi tâm cũng không giãn ra: "Biết cô ấy ra ngoài làm chuyện gì không?"

Lúc anh muốn gặp lại không gặp được, trong lòng có chút lo lắng, bất an.

"Phu nhân đi..." A Vĩ ấp a ấp úng.

Phản ứng này khiến Kiều Trác Phàm bất mãn trợn mắt nhìn A Vĩ vài lần.

Thấy được ánh mắt không vui của Kiều Trác Phàm, A Vĩ vội vàng nói tiếp: " Sáng nay phu nhân cùng cha Tiếu đến Tiếu thị rồi. Theo tin tức Tiểu Chí thu thập được, từ hôm nay phu nhân bắt đầu chính thức trở lại Tiếu thị làm việc!"

Sau khi A Vĩ nói xong những lời này, không ngoài dự đoán nhìn thấy sắc mặt Kiều Trác Phàm càng âm trầm hơn.

Tiếu Bảo Bối này thật sự là ngôi sao rắc rối.

Xem xem, bây giờ Kiều Thiếu thật vất vả buông xuôi, dự định đến giải hòa. Nhưng nha đầu này lại không có ở nhà tiếp đón, ngược lại chạy đến Tiếu thị đi làm?

Nha đầu này, A Vĩ cũng không biết nên nói cô thông minh hay ngốc nghếch đây!

Nếu cô có thể dỗ cho tâm tình Kiều Thiếu vui vẻ thì anh cho cô mấy trăm công ty đều được! Chỉ là một Tiếu thị nhỏ nhoi thì có là gì?

Nhưng nha đầu này cái gì cũng không nói, trực tiếp chạy trốn?

Việc trước mắt chính là Kiều Thiếu tiếp tục ở lại hay trở về đây?

Nếu lúc này Tiếu Bảo Bối nghe được oán giận của A Vĩ, có lẽ cô sẽ nôn ra máu mất.

Hai chủ tớ các người muốn đến sao lại không thông báo trước một tiếng? Lúc này đột nhiên đến, cô không ở nhà thì làm thế nào?

A Vĩ dùng ánh mắt tò mò nhìn Kiều Trác Phàm, đợi anh nói ra tính toán nhưng lại thấy Kiều Trác Phàm móc điện thoại di động ra...

Chuyện đã xảy ra được một thời gian, rốt cuộc Kiều Thiếu vẫn không thể không bỏ xuống khúc mắc, bắt đầu chủ động gọi điện cho Tiếu Bảo Bối.

Nhưng mặc kệ anh gọi bao nhiêu cuộc, điện thoại Tiếu Bảo Bối vẫn không có phản ứng gì, rốt cuộc là tại sao?

Liên tục gọi điện cho cô nhưng không được khiến Kiều Trác Phàm cảm thấy bất lực, suýt nữa ném vỡ cả điện thoại.

A Vĩ nhìn thấy cảnh tượng này vội vàng ngăn cản Kiều Trác Phàm lại.

"Kiều Thiếu, hình như anh cho số điện thoại di động của phu nhân vào danh sách đen rồi!"

Được A Vĩ nhắc nhở, rốt cuộc Kiều Trác Phàm cũng nhớ lại ngày đó bước ra khỏi cửa tập đoàn Tiếu thị, anh tức giận về nhà uống rất nhiều rượu.

Hôm sau, lúc tỉnh dậy, anh mới phát hiện trong lịch sử có hơn trăm cuộc anh gọi cho Tiếu Bảo Bối. Điều khiến Kiều Trác Phàm cảm thấy tự ái, bi thương chính là anh gọi nhiều như vậy nhưng cô không hề bắt máy. Anh không hề biết, lúc này Tiếu Bảo Bối đang bận rộn chăm sóc cha Tiếu bị thương trong bệnh viện, điện thoại di động bị cô quăng ở một góc nào đó trong phòng làm việc của cha Tiếu nên dù điện thoại reo bao nhiêu lần thì Tiếu Bảo Bối vẫn không biết.

Người nào đó gọi nhiều cuộc nhưng không ai bắt máy khiến cõi lòng tan nát, đem cô trở thành cặn bã. Sau đó anh rất ấu trĩ cho số điện thoại Tiếu Bảo Bối vào danh sách đen để tránh trường hợp uống say lại giống như người điên điên cuồng gọi cho Tiếu Bảo Bối. Hơn nữa, để đề phòng A Vĩ tham gia náo nhiệt, anh còn bá đạo ra lệnh cho A Vĩ chặn số của Tiếu Bảo Bối.

Không ngờ mới đó mà đã hơn một tháng!

Nếu không phải A Vĩ nhắc tới chuyện này thì thiếu chút nữa Kiều Trác Phàm đã quên.

Thảo nào gần đây anh không nhận được một cuộc gọi nào từ Tiếu Bảo Bối!

Nghĩ tới đây, Kiều Trác Phàm vội vàng đưa số di động Tiếu Bảo Bối ra khỏi danh sách đen.

Ngay sau đó, anh lại tiếp tục gọi cho cô.

Cuối cùng điện thoại cô cũng có phản ứng nhưng vẫn không có ai bắt máy...

"Có lẽ phu nhân không mang theo điện thoại di động!" A Vĩ thấy sắc mặt Kiều Trác Phàm không dễ gì mới có chút khởi sắc lại trong nháy mắt trở nên u ám nên vội vàng mở miệng giải thích.

Nhưng Kiều Trác Phàm chỉ cho A Vĩ một ánh mắt âm trầm, tỏ ý: cậu không lên tiếng sẽ không ai bảo cậu câm đâu! Cậu thật sự xem Kiều Trác Phàm tôi là kẻ ngốc, chuyện gì cũng cần cậu nhắc nhở sao?

A Vĩ có chút bất đắc dĩ: vừa rồi anh đưa số điện thoại Tiếu Bảo Bối người ta vào danh sách đen, không phải nhờ tôi nhắc nhở anh mới nhớ ra sao?

A Vĩ cảm thấy mình giống như là thiên sứ, luôn cố gắng làm cầu nối giữa Kiều Thiếu và Tiếu Bảo Bối. Trái lại, trong khoảng thời gian này, Kiều Trác Phàm đối với Tiếu Bảo Bối rất hờ hững, còn kéo số điện thoại của người ta vào danh sách đen, anh ấy chính là ác ma!

Có thể là A Vĩ thể hiện sự trách móc quá mức rõ ràng. Nếu không thì Kiều Trác Phàm vốn đang đứng ở bên cạnh gọi điện thoại, vừa ngẩng đầu lên liền nhận ra tâm tình của A Vĩ, cười lạnh: "Cậu có tin nếu cậu còn trợn mắt, tôi liền gọi người nhét cậu vào cống thoát nước không?"

Quả nhiên A Vĩ thu liễm lại.

Hết cách rồi, bây giờ A Vĩ bắt đầu cảm thấy: anh không nên trêu chọc vào người đàn ông bị vợ giận dỗi thì hơn.

—— tuyến phân cách ——

Tiếu Bảo Bối không biết việc Kiều Trác Phàm đứng ở trước cửa Tiếu gia.

Lúc này cô còn muốn đánh một trận ác liệt.

Bình luận

Truyện đang đọc