NAM THẦN KIÊU NGẠO Ở NHÀ TÔI NÓI YÊU EM 99 LẦN



Vẻ mặt trưởng đài không hài lòng quay đầu nói với thư ký: "Gọi điện thoại cho cô ta, xem xem cô ta đang làm gì?"
"Vâng" thư ký lại vội vàng cầm điện thoại di động lên, vuốt ấn số điện thoại của Tống Thanh Xuân, tiếng chuông vang lên hồi lâu vẫn không có người nghe.
Thư ký tiếp tục gọi, vẫn không ai nghe, lúc này mới quay về phía trưởng đài lắc đầu một cái: "Không liên lạc được."
Sắc mặt trưởng đài khó coi tới cực điểm.
Thư ký lại hỏi: "Hay là đợi cô ấy một lát?"
"Đợi gì mà đợi, trực tiếp họp!"

.

.

.

.

.
"Fan của Hạ Quý rất lớn, ở trên mạng mọi người đối với hôn nhân của anh ta đều suy đoán sôi sùng sục, lúc này Đường Noãn lấy được tin tức của anh ta, đây tuyệt đối là một tin tức mang tính bùng nổ, cho nên lần này, trang đầu của chúng ta vẫn là tin tức của Đường Noãn.


.

.

.

.

."
Giọng của trưởng đài vừa nói tới đây, cửa phòng họp liền bị đẩy ra.
Mọi người nhao nhao ghé mắt nhìn qua, thấy Tống Thanh Xuân thở hổn hển đứng ở cửa.
Có lẽ là cô đã chạy rất nhanh, tóc rối loạn, trên trán còn có một lớp mồ hôi mỏng.
"Xin lỗi, tôi tới muộn." Hơi thở của Tống Thanh Xuân chưa yên liền nói một câu xin lỗi, đi tới trước mặt trưởng đài, khom người cúi xuống, sau đó đôi tay đưa lên một cái usb: "Trưởng đài, đây là của tin tức của tôi."
Trưởng đài liếc cái usb một cái, như thể không nghe thấy lời nói của Tống Thanh Xuân, trực tiếp quay đầu, tiếp tục cuộc họp: "Chúc mừng Đường Noãn, lần này lại có tin đăng trên trang đầu, hi vọng những người khác có thể học tập cô ấy."
Sau đó, trong phòng họp vang lên một tràng vỗ tay.
Đường Noãn ung dung tự nhiên vểnh môi cười, chỉ khi tầm mắt của cô ta tiếp xúc với ánh mắt của Tống Thanh Xuân, trên mặt chợt lóe lên một tia giễu cợt.

Tống Thanh Xuân giả vờ như không thấy, chỉ đưa tay lên, sửa lại một chút tóc tai đang rối loạn, tiến lên nói bên tai trưởng đài: "Trưởng đài, làm phiền ngài xem tin tức của tôi."
"Vậy thì lần sau đi họp phải đến đúng giờ." Trưởng đài không chút khách khí đáp lại Tống Thanh Xuân một câu, sau đó ngưng lại động tác vỗ tay.
Mọi người cũng rối rít ngừng theo.
"Được rồi, nếu như không có việc gì, cuộc họp hôm nay đến đây.

.

.

.

.

."
Cái tin tức này là cô vừa mới lấy được cách đây một tiếng đồng hồ, cô chỉ sợ cuộc họp kết thúc, mới liều mạng chạy tới công ty, kết quả trên đường gặp phải kẹt xe, cô chỉ đành một đường chạy hết tốc lực trở lại.
Tin tức này của cô tuyệt đối có thể cướp đi trang đầu tiên của Đường Noãn, cô không thể bỏ qua cơ hội tốt như thế này.
Tống Thanh Xuân nghĩ tới đây, liều mạng mở miệng, cắt đứt lời nói của trưởng đài: "Trưởng đài, hôm nay tôi lấy được một tin tức rất hay, tôi hi vọng ngài trước tiên có thể xem một chút, sau đó hãng xác định trang đầu của hôm nay."
Lần này trưởng đài còn chưa kịp mở miệng, Đường Noãn đang ngồi ung dung liền bĩu môi, mang theo vài phần khinh miệt mở miệng: "Tống Thanh Xuân, cô đang nói...!tin tức của cô so với tin tức của tôi còn có tính bùng nổ hơn sao? Vậy tôi có thể hỏi cô một chút không, tin của cô là về người nào vậy?”
Tống Thanh Xuân thật sự không muốn tiếp chuyện Đường Noãn, nhưng cô nhìn thấy trưởng đài nhìn về phía mình, vì vậy liền không thể làm gì khác hơn đành trả lời: "Hạ Quý."
Đường Noãn như thể nghe được truyện cười liền nhếch miệng cười ra tiếng: "Vậy thật là trùng hợp, tin tức của tôi cũng là Hạ Quý, chỉ là tôi không biết, có cái tin tức gì có thể so với tin về hôn nhân của Hạ Quý có tính bùng nổ hơn, càng có thể chiếm trang đầu?"
Tống Thanh Xuân tự động bỏ qua châm chọc của Đường Noãn, hướng về phía trưởng đài, lần nữa đưa usb trong tay mình ra: "Trưởng đài, ngài xem sẽ biết."


Bình luận

Truyện đang đọc