THANH LIÊN CHI ĐỈNH


“Triệu tiên tử lo lắng cũng không phải không có khả năng.

Hắc Viêm cung chúng ta nguyện ý lấy một tòa kim chúc khoáng bậc hai giao cho Vân Hải tông các người bày tỏ sự thành ý.

Sau khi thành sự, Kim chúc khoáng giao cho Vân Hải tông các người khai thác.

Kim chúc khoáng bậc ba chúng ta cùng nhau khai thácTrần Diễm giọng điệu thành khẩn, kim chúc khoáng bậc hai mà nói, số lượng còn lại cũng không lớn, khai thác nhiều lắm cũng mười mấy năm.Kim chúc khoáng bậc ba và kim chúc khoáng bậc hai giá trị chênh lệch rất lớn.

Hắc Viêm cung một tay tính toán thật hay.

Vân Hải tông cũng không phải kẻ ngốc, nếu thật sự không có lợi ích, Vân Hải tông có thể sẽ không đáp ứng.

Nói trắng ra là, mọi người đều là vô lợi và không chi trả.Vương Thanh Thiến trầm ngâm một lát, lắc đầu nói: “Không đực, vạn nhất không lấy được đảo nhỏ đó, Hắc Viêm cung các ngươi về sau đổi ý, chúng ta có thể là gì với các ngươi bây giờ?”Trải qua cò kè mặc cả, Trần Diễm hứa hẹn là Vân Hải tôn có thể lập tức phái người đi khai thác kim chúc khoáng bậc hai.

Nếu thành công lấy được tòa kim chúc khoáng bậc ba khống chế hòn đảo.


Kim chúc khoáng bậc hai giao cho Vân Hải tông.

Nếu thất bại, Vân Hải tông có thể phái người khai thác kim chúc mạch khoáng bậc hai.

Chỉ có thể phân thành ba phần, Vân Hải tôn thừa nhận mạo hiểm lớn như vậy, khẳng định muốn có được điểm có lợi.Vương Thanh Thiến ngược lại là muốn cả tòa Kim chúc khoáng bậc hai, Trần Diễm tự nhiên sẽ không có khả năng đáp ứng.

Có thể khai thác được mười mấy năm vậy cũng được một khối tài nguyên tu tiên không nhỏ.

Thất bại có thể trả cho Vân Hải tông ba phần, đã rất tốt rồi.Thành công, mọi người cùng nhau ăn thịt.

Thất bại, coi như là một người bằng hữu.Sau khi thống nhất ý kiến, Trần Diễm cùng hai đệ tử Trúc cơ ở lại, hai Kim đan tu sĩ khác quay về Hắc Viêm cung, điều khiển binh tướng chuẩn bị tấn công Vương gia.Vương Thanh Thiến phái người sắp xếp chỗ ở cho đám người Trần Diễm.

Nàng lợi dụng chuyên môn Truyện tống trận, truyền tống về Ngân Xà đảo, thông báo với gia tộc tình hình.Vương Thu Hồng biết được chuyện này, trong lòng cả kinh, liền vội vàng phái người mời Vương Thanh Sơn, Vương Thanh Linh, Diệp Hải Đường và Vương Thu Minh, cùng nhau thương thảo đối sách.“Hắc Viêm cung muốn liên hợp với Vân Hải tông tấn công Vương gia chúng ta? Có cần thỉnh tổ phụ tổ mẫu xuất quan không?Vương Thu Hồng cẩn thận hỏi, nếu chuyện này xử lý không tốt, Vương gia sẽ lọt vào đả kích chí mạng.Ngân Xà đảo có được ngày hôm này, đều là nhờ Vương Trường Sinh và Uông Như Yên đánh hạ đến.Vương Thanh Sơn lắc đầu nói: “Mấy việc nhỏ này, không cần quấy rầy Cửu thúc và Cửu thẩm.

Nếu gặp phải chiến sự, đều cần phải Cửu thúc Cửu thẩm ra mặt, vậy dùng chúng ta làm gì? Nuôi binh ngàn ngày, dụng binh một thời.

Đây là thời điểm chúng ta vì ia tộc mà xuất lực.”“Thất ca nói đúng, chúng ta có thể xử lý tốt.

Nếu mọi chuyện đều cần Cửu thúc Cửu thẩm ra mặt thì chúng ta thật bất lực.”Vương Thanh Linh tỏ vẻ đồng ý.

Hắc Viêm cung cũng không phải là xâm nhập quy mô lớn mà là lợi dụng thế lực phụ thuộc, phát động chiến sự.

Hắc Viêm cung cũng ló lắng sự tình làm lớn.

Dù sao Vương gia và Trương gia là quan hệ thông gia, sự tình đại nháp, đối với Hắc Viêm cung cũng không có lợi.“Trần Diễm cùng ta thương nghị kế sách, ta đều thông báo cho gia tộc, nhưng mà cứ như vậy, thân phậncủa ta sẽ bại lộ.”Vương Thanh Thiến mặt lộ vẻ khó xả.


Vương gia tìm tinh lực lớn kinh doan Vân Hải tông, cứ như vậy mà thân phận bại lộ, thật không đáng.Vương Thanh Sơn trầm ngâm một lát, nhìn về phía Vương Thu Hồng, trầm giọng nói: “Thu Hồng, ngươi là gia chủ, nói lên cái nhìn của ngươi đi.”Hắn không có khả năng ở lại Ngân Xà đảo, thời điểm hắn luôn ra bên ngoài du lịch, phải rèn luyện năn lực xử sự của Vương Thu Hồng.“Ta cảm thấy, chúng ta cứ làm như không biết.

Binh đến tướng chắn, nước đế đất chặn.

Hắc Viêm cung không muốn sự tình đại nháo.

Chúng ta cũng không làm sự tình đại nháo, trước làm cho bọn họ chiếm kinh được Kim chúc khoáng ở hòn đảo, để cho bọn họ khai thác một đoạn thời gian.

Sau đó chúng ta phái người tập kích Kim chúc khoáng.

Cứ như vậy, có thể rủ sạch hết hiềm nghi, lại có thể đạt được một tòa kim chúc khoáng bậc ba.Bọn họ không biết Hắc Viêm cung có bao nhiêu Kim đan tu sĩ.

Nếu giết đi ba người Trần Diễm, thig Vương Thanh Thiến thân phận cũng bại lộ.

Kế sách này của Vương Thu Hồng, không thể nghi ngờ là ổn thỏa nhất.“Ca, bọn họ chiếm được hòn đảo, chỉ sợ sẽ bày ra trùng trùng cấm chế.

Nếu muốn đánh hạ hòn đảo, mười phần phiền toái.”Vương Thu Minh nhíu mày nói.

Hắc Viêm cung nếu bày ra Trận pháp bậc ba phòng thủ, quả thật rất khó công hạ.


Càng phiền toái là kẻ địch lại thành lập cứ điểm dưới mắt mình.

Vương gia mười phần bất tiện.Vương Thanh Linh nhãn châu chuyển động nói: “Ta có một kế, có thể giải tỏa hiềm nghi của Bát tỷ, lại có thể chiếm được tòa Kim chúc khoáng kia, có thể để cho Kim đan tu sĩ hỗn chiến.

Thời điểm đánh thắng ép hỏi Kim đan tu sĩ Hắc Viêm cung.

Ta nghĩ Kim Đan tu sĩ của Hắc Viêm cung cũng biết cần hay bỏ.

Chỉ cần để hắn thổ lộ ra Kim chúc mạch khoáng là chúng ta có thể yên tâm khai thác khoáng mạch.

Mặt khác, chúng ta cũng không muốn đả thương tính mạng Kim đan tu sĩ Hắc Viêm cung.

Như vậy mọi người đều kết thúc tốt đẹp.”Vương Thanh Linh nhắc đến đề nghị này thì được mọi người đồng ý.Bọn họ thương nghị một chút chi tiết hành động, xác nhận mỗi người một chức trách.Vương Trường Sinh và Uông Như Yên không ra mặt, tự nhiên muốn Vương Thanh Sơn ra mặt, nhưng hắn muốn dịch dung.Không có biện pháp, Van Kiếm môn tổ chức đại hội đấu kiếm, Vương Thanh Sơn thanh danh đại trướng, bức họa về hắn, các thế lực đều thu thập..


Bình luận

Truyện đang đọc