THANH LIÊN CHI ĐỈNH


“Đệ tử đã rõ, đa tạ sư phụ chỉ điểm.”“Ngươi đi xuống đi! Nói cho thân tộc của ngươi, việc này không cần nghĩ nữa, về nhà kinh doanh gia tộc, tích góp hơn trăm năm, vẫn là có cơ hội Kết Đan.”Vương Minh Nhân lên tiếng, khom người lui xuống.Rời khỏi chỗ ở của Từ Tử Hoa, hắn lấy ra pháp khí phi hành, đi thẳng đến Nghênh Khách điện.Đến Nghênh Khách điện, Vương Minh Nhân tìm được Vương Trường Sinh cùng Uông Như Yên, nói theo sự thật một lần.“Trường Sinh, việc này cần tu sĩ Kết Đan làm đảm bảo, ta không giúp được gì, xin lỗi.”Vương Minh Nhân vẻ mặt áy náy nói.Vương Trường Sinh cau mày, thật không dễ gì nhìn thấy hy vọng Kết Đan, cứ như vậy trở về, hắn tự nhiên không cam lòng.Nói thật, nếu không phải xảy ra việc đó của Vương Minh Nhân, hắn sẽ không vội Kết Đan như vậy.Hắn là lấy tính mạng cả tộc chạy thi với thời gian, hắn phải chạy ở phía trước.“Minh Nhân thúc, thúc theo ta đến một chỗ, ta có một chút chuyện rất quan trọng nói với thúc.”Vương Trường Sinh trịnh trọng nói, hắn cảm thấy cần thẳng thắn với Vương Minh Nhân, nếu không sự tình bại lộ, chỉ sợ sẽ liên lụy đến Vương Minh Nhân.Vương Minh Nhân mờ mịt, nhìn thấy Vương Trường Sinh thận trọng như thế, hắn nhíu mày, vẫn đi theo Vương Trường Sinh rời khỏi Nghênh Khách điện.Ba người tới phường thị Thái Nguyên, đi vào một trà lâu, gọi một nhã gian.Uông Như Yên kích hoạt cách âm trận trong nhã gian, Vương Trường Sinh lấy ra bút mực, viết ra chuyện Vương Minh Giang cướp giết đệ tử Thái Nhất tiên môn, đúng vậy, viết ra, không dám nói.Việc này can hệ quá lớn, hắn cũng không dám nói ở Nghênh Khách điện.Đọc thư Vương Trường Sinh viết, trong lòng Vương Minh Nhân trầm xuống, có chút khẩn trương hỏi: “Trường Sinh, những thứ này là thật sao?”Vương Trường Sinh cười khổ một tiếng, nói: “Minh Nhân thúc, nếu không xảy ra chuyện này, ta cũng sẽ không vội vã tới tìm thúc, lại càng sẽ không vội vã Kết Đan.

Ta đã là Trúc Cơ tầng chín, ta có thể luyện chế con rối thú bậc hai thượng phẩm cùng pháp khí thượng phẩm kiếm linh thạch, bỏ năm sáu mươi năm thời gian, vẫn có thể tích góp được mấy chục vạn linh thạch.


Ta còn trẻ tuổi, ta chờ được, gia tộc chờ không nổi, việc này một khi bại lộ, gia tộc chúng ta có thể sẽ cửa nát nhà tan, nói không chừng còn sẽ liên lụy thúc.”Nói thật, nếu Vương Trường Sinh và Uông Như Yên hai người một năm chuyện gì cũng không làm, luyện khí chế phù kiếm linh thạch, bọn họ một năm kiếm hơn một vạn khối linh thạch là rất nhẹ nhàng, bọn họ hoàn toàn có thể nuôi sống bản thân.Vương Trường Sinh từ nhỏ lớn lên ở gia tộc, ông nội vì chống lại kẻ thù bên ngoài chết trận, phụ thân vì gia tộc làm lụng vất vả cả đời, hắn không bỏ xuống được gia tộc.Hắn có thể có hôm nay, không tách rời gia tộc bồi dưỡng, cái khác không nói, 《 Quỳ Thủy Chân Kinh 》bộ công pháp địa phẩm này, hắn đã được lợi rất nhiều.Uông Như Yên còn dừng lại ở Trúc Cơ tầng năm, bởi vậy có thể thấy được chỗ tốt của công pháp địa phẩm.“Minh Nhân thúc, ta cùng phu quân biết, việc này khiến thúc rất khó xử, chúng ta cũng là không có cách nào, mới tới tìm thúc, còn xin Minh Nhân thúc xem ở trên phần các đời tổ tiên Vương gia, giúp phu quân một chút đi! Minh Nhân thúc, thúc yên tâm, nếu phu quân Kết Đan thất bại cùng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, ta đập nồi bán sắt, không ăn không uống, cũng sẽ trả món nợ này, sẽ không để thúc gánh một món nợ khổng lồ.

Ta biết luyện chế lá bùa bậc hai hạ trung phẩm, Thanh Thiến biết luyện chế con rối thú bậc hai hạ phẩm, hai mẹ con chúng ta có thể kiếm linh thạch trả nợ, ta còn có thể về nhà mẹ đẻ mượn, sẽ tuyệt đối không để Minh Nhân thúc gánh món nợ lớn.”Uông Như Yên đứng dậy, cúi người hành lễ, thành khẩn nói.Vương Trường Sinh cũng đứng dậy, cúi người hành lễ với Vương Minh Nhân.“Cái này...”Trên mặt Vương Minh Nhân lộ vẻ khó xử, hắn trước đó không muốn hỗ trợ, lo lắng mình sẽ gánh nợ lớn, ảnh hưởng con đường, bây giờ không hỗ trợ, nếu chuyện Vương Minh Giang cướp giết đệ tử Thái Nhất tiên môn bại lộ, hắn nói không chừng sẽ bị liên lụy.

Thái Nhất tiên môn không ít tu sĩ bậc cao, thân quyến đệ tử của những người này, hắn không có khả năng nhận biết hết, nhỡ đâu Vương Minh Giang cướp giết chính là hậu nhân của vị tu sĩ bậc cao nào đó thì sao!Con người đều có tư tâm, hắn trước đó không muốn hỗ trợ, là lo lắng ảnh hưởng con đường của mình, bây giờ xem ra, nếu không hỗ trợ, càng sẽ liên lụy mình hơn.“Các ngươi đứng lên đi! Ta lại đi cầu tình sư phụ, người biết việc này có bao nhiêu?”“Trừ ba người chúng ta, còn có Minh Giang thúc.

Thúc ấy đã tới Ngô quốc, ta nói với thúc ấy, nếu ta không liên hệ thúc ấy, thúc ấy đời này đừng về gia tộc, để tránh liên lụy gia tộc.”Vương Minh Nhân thở phào nhẹ nhõm một hơi, hắn tin tưởng Vương Trường Sinh không nói láo.


Vương Trường Sinh là chế khôi sư cùng luyện khí sư, Uông Như Yên là chế phù sư, vợ chồng hai người bọn họ cố gắng kiếm linh thạch, năm sáu mươi năm vẫn là có thể tích góp được mấy chục vạn linh thạch, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên còn chưa tới trăm tuổi, hoàn toàn tiêu hao được.Vương Trường Sinh bức thiết Kết Đan như thế, khẳng định là có áp lực to lớn.

Ở Ngụy quốc, có Quảng Đông Nhân và Uông Hoa Sơn quan tâm, Vương Trường Sinh không nên vội Kết Đan như vậy, trừ phi Vương gia trêu chọc thế lực không nên dây vào, ví dụ như Thái Nhất tiên môn.Lý do của Vương Trường Sinh hợp tình hợp lý.“Vậy kính nhờ rồi, Minh Nhân thúc.


Đúng rồi, đây là tinh hồn một con yêu giao bậc ba, còn xin Từ tiền bối hỗ trợ.”Vương Trường Sinh lấy ra một cái bình thu hồn.

Trong mắt lộ ra vài phần không nỡ, đưa cho Vương Minh Nhân.Thứ đáng giá nhất trên người hắn là vảy bản mạng cùng tinh hồn yêu giao bậc ba, vì Kết Đan, chỉ có thể lấy ra tinh hồn yêu giao bậc ba.Trong mắt Vương Minh Nhân chợt lóe lên sự ngạc nhiên, nhận lấy bình thu hồn, nói: “Các ngươi cứ ở phường thị, đừng chạy lung tung, chờ tin tức của ta.”Vương Minh Nhân xoay người rời khỏi, Vương Trường Sinh và Uông Như Yên liếc nhau một cái, như trút được gánh nặng.“Phu quân, chàng nói, Minh Nhân thúc sẽ không đi tố giác chúng ta chứ!”Uông Như Yên có chút khẩn trương nói, trong mắt tràn đầy vẻ lo lắng.Vương Trường Sinh nghĩ nghĩ, lắc đầu nói: “Lấy hiểu biết của ta đối với Minh Nhân thúc, hắn sẽ không, huống chi, chúng ta cũng chưa làm cái gì, nói đến cùng, ta và hắn đánh gãy xương còn gân nối liền, chúng ta nếu phạm tội, hắn ít nhiều sẽ bị ảnh hưởng, dù sao hắn chỉ là tu sĩ Trúc Cơ, nương tử, nàng quá lo rồi.”.


Bình luận

Truyện đang đọc